您现在的位置是:NEWS > Bóng đá
Nhận định, soi kèo Nữ Chile vs nữ Ecuador, 7h ngày 15/7
NEWS2025-02-21 18:33:05【Bóng đá】4人已围观
简介ậnđịnhsoikèoNữChilevsnữEcuadorhngàlich thi dau ngoai hang anh toi nay Hoàng Ngọc - lich thi dau ngoai hang anh toi naylich thi dau ngoai hang anh toi nay、、
很赞哦!(2)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Shabab Al Ahli Club vs Al
- Làm gì khi phát hiện dữ liệu cá nhân bị rao bán?
- Chuyên gia bảo mật chỉ cách nhận biết email lừa đảo, giả mạo
- Cảnh giác mánh lừa bán hàng đa cấp mới
- Nhận định, soi kèo Al Quwa Al Jawiya vs Al Hudod, 21h00 ngày 20/2: Khó thắng cách biệt
- Công thức mix đồ cực hot của hotgirl Chi Pu
- Vì yêu, trai mới lớn cưới bà lão tàn tật tám mốt tuổi
- Cà Mau số hoá quản lý khai thác
- Siêu máy tính dự đoán Atalanta vs Club Brugge, 00h45 ngày 19/2
- Điều gì biến Ấn Độ trở thành trung tâm thiết kế bán dẫn của thế giới?
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Racing d'Abidjan vs ISCA, 22h30 ngày 20/2: Khó cho cửa trên
Diễn giả Jill Tolles trên diễn đàn TEDBà Jill Tolles đã giảng dạy về Nghiên cứu truyền thông ở ĐH Nevada, Mỹ suốt 10 năm qua. Bà cũng là một thành viên của Trường Tư pháp quốc gia. Bà là một người ủng hộ giáo dục và các vấn đề bảo vệ trẻ em ở bang Nevada. Trong phiên họp vào năm 2015, bà đã làm việc với các nhà lập pháp để thông qua một đạo luật thiết lập chuẩn chương trình giảng dạy giúp ngăn ngừa tình trạng xâm hại tình dục trẻ em bằng cách dạy về an toàn cá nhân trong chương trình K-12.
Ngoài ra, một lý do quan trọng khiến bà quyết định đứng trên sân khấu TED chia sẻ về vấn đề này là vì bản thân bà cũng từng là nạn nhân của xâm hại tình dục khi còn nhỏ. Và với tư cách là một giáo viên, một người mẹ, bà thực sự trăn trở với việc mở rộng cuộc hội thoại về dịch bệnh âm thầm này để mang đến sự nhận thức, sự phục hồi và phòng ngừa cho cộng đồng.
Dưới đây là bản dịch bài thuyết trình của bà Jill Tolles.
Tôi tin rằng có nhiều anh hùng trong căn phòng này. Thực ra, tôi tin rằng mỗi người chúng ta đều có thể là một anh hùng, thậm chí chẳng cần tới áo choàng. Chúng ta chỉ cần có lòng can đảm – đủ can đảm để có một cuộc trò chuyện không mấy dễ chịu.
Nhưng trước tiên, tôi muốn thú nhận. Tôi ghét những cuộc trò chuyện khó chịu. Tôi đã dành phần tốt hơn trong 20 năm qua để nghiên cứu và giảng dạy về truyền thông, nói thật một phần là vì tôi muốn tránh cảm giác khó chịu trong một cuộc trò chuyện.
Nhưng tôi cũng biết rằng, qua nhiều năm, bất kỳ sự thay đổi thực sự nào với một người, một tổ chức, hay một nền văn hóa đều bắt đầu bằng một cuộc trò chuyện không dễ chịu. Vì thế, ngày hôm nay tôi muốn mời các bạn tham gia vào cuộc trò chuyện về lạm dụng tình dục trẻ em.
CDC ước tính rằng cứ 4 bé gái thì có 1 bé và cứ 6 bé trai thì có 1 bé sẽ bị lạm dụng trước 18 tuổi. Các vị có thể nghĩ đến 4 bé gái mà mình quen biết? Chúng có thể là hàng xóm của các bạn, có thể là những cô bé trong đội bóng đá hay không? 6 bé trai đó có thể là người trong gia đình bạn hay trong một lớp học?
Lạm dụng tình dục trẻ em là một dịch bệnh âm thầm, như một người bạn của tôi đã từng nói rất đúng “Nếu như căn bệnh này là Ebola, thì cả thế giới này sẽ đổ sập, và chúng ta sẽ không còn được nói về nó”.
Vòng tay đâu, ruy băng đâu, cuộc đua để chữa trị căn bệnh này ở đâu? Có một người phụ nữ mà tôi gọi cô ấy là một anh hùng. Tên cô ấy là Erin Merryn, và cô ấy đã giao cho mình nhiệm vụ đảm bảo rằng mọi đứa trẻ trên khắp nước Mỹ đều hiểu về an toàn thân thể, và chúng có quyền để được an toàn. Nếu như có ai đó làm hại chúng, chúng sẽ đi tìm sự giúp đỡ. Theo kết quả của cái được gọi là “Luật của Erin”, tôi được giao nhiệm vụ nghiên cứu về vấn đề này trong bang của chúng tôi.
Trong suốt khóa học 8 tháng, chúng tôi đã biết một vài sự thật không mấy dễ chịu. Chúng tôi biết rằng, 93% trẻ biết kẻ lạm dụng mình, thường kẻ đó là bạn bè hoặc người thân của gia đình. Chúng tôi biết rằng, 90% trẻ không kể với ai, và con số này thậm chí còn cao hơn ở các bé trai bởi vì vẫn có sự kỳ thị rằng chuyện đó sẽ không xảy ra với các bé trai, hoặc chỉ có đàn ông mới có thể là kẻ lạm dụng. Sự thật là những kẻ dã thú có thể ở bất kỳ hình dạng, kích thước, giới tính, độ tuổi hay bất kỳ trình độ văn hóa nào.
Chúng tôi biết về những lời lẽ ngọt ngào mà chúng dùng để dụ dỗ bọn trẻ đi cùng mình, khiến bọn trẻ tin chúng và giữ bí mật. Chúng tôi biết về sự khác biệt giữa một bất ngờ an toàn và một bí mật không an toàn.
Một bất ngờ an toàn là khi bạn nướng một chiếc bánh tặng mẹ, và “Suỵt! Chúng ta sẽ không nói trước với mẹ điều này cho tới khi mẹ về nhà nhé!”
Một bí mật không an toàn là “Tại sao cháu không ghé qua sau khi tan học nhỉ, và ta sẽ cho cháu chơi trò chơi đó. Cháu biết đấy, trò chơi mà bố mẹ sẽ không cho cháu chơi, và đó sẽ là bí mật nhỏ giữa hai chúng ta thôi!”
Thế nhưng, chúng tôi cũng biết đến một số anh hùng có lòng can đảm. Chúng tôi biết về những giáo viên, những cố vấn, những người hàng xóm, các thành viên trong gia đình, những người nhìn thấy những dấu hiệu lạm dụng, những người lên tiếng và giúp cứu sống cuộc đời đứa trẻ. Chúng tôi biết về những tổ chức dạy về an toàn thân thể cho trẻ em. Chúng tôi biết về những đường dây nóng, nơi mà một đứa trẻ có thể gọi tới và tìm kiếm sự giúp đỡ ở khu vực của mình. Chúng tôi biết về những tổ chức giúp đỡ lan truyền nhận thức về vấn đề này, những diễn đàn trực tuyến, những nhóm hỗ trợ các nạn nhân phục hồi.
Chúng tôi có cơ hội được nghe một phụ nữ trẻ cực kỳ can đảm, tình cờ là sinh viên của tôi ở trường đại học mà tôi đang giảng dạy. Khi cô ấy ngồi đó, chia sẻ với chúng tôi, kể cho chúng tôi nghe câu chuyện của mình, tôi đã không thể không khâm phục lòng can đảm của cô ấy. Và tôi cũng không thể không cảm thấy khó chịu.
Bởi vì như các bạn biết, tôi được giao nhiệm vụ này bởi vì tôi là một thành viên tích cực của cộng đồng, tôi là một công dân, một người có liên quan, một phụ huynh. Và điều mà hầu hết thành viên của nhóm không biết, là tôi cũng từng là một trong số 4 bé gái đó.
Năm tôi 6 tuổi, khi tôi đang ở nhà của ông bà thì ông dượng tôi bước vào lúc tôi đang tắm. Ông ấy làm những việc mà tôi không thể nói ra. Và khi nó qua đi, ông ấy hỏi tại sao tôi khóc, bởi vì ông ấy nói rằng tôi sẽ thích việc đó, rằng nếu tôi nói với bất cứ ai, tôi sẽ gặp rắc rối. Đó là lần đầu tiên của tôi, là ký ức tồi tệ nhất của tôi với một kẻ lạm dụng, nhưng đó không phải là lần cuối cùng.
Năm 11 tuổi, tôi tới dự tiệc sinh nhật của một trong những người bạn thân nhất, và tôi liên tục chú ý tới một người bác của cô ấy cứ chụp những bức ảnh tôi mặc bộ đồ tắm. Sau khi chúng tôi ăn bánh và mở quà, ông ấy đề nghị tôi đi dạo với ông ấy trong khu vực rừng cây cạnh nhà. Ông ấy nắm tay tôi và nói rằng tôi xinh đẹp và trưởng thành như thế nào, rồi ông ấy nói rằng hi vọng tôi sẽ là bạn tốt với cháu ông ấy, để 3-4 năm nữa, ông ấy có thể có tôi cho riêng mình. Lúc đó tôi 11 tuổi.
Lần đó, mặc dù mất 2 tuần nhưng tôi đã nói ra bởi vì mỗi khi đêm xuống, tôi đều sợ hãi. Tôi sợ điều ấy có ý nghĩa gì đó, và sợ những gì mà ông ấy có thể làm. Các bạn có biết gia đình tôi đã phản ứng như thế nào không? Họ nói rằng bạn không thể coi bất cứ điều gì ông ấy nói đều là nghiêm túc, rằng ông ấy luôn có “khiếu hài hước kỳ lạ”.
Năm 13 tuổi, chúng tôi có một giáo viên khoa học thật điên rồ. Ông ấy nổi tiếng với hành động bôi phấn lên tay, sau đó tát vào mông các nữ sinh để in vết phấn lên đó. Ông ấy sẽ hát những bài hát bậy bạ trong lớp. Thậm chí ông ấy còn có một khẩu hiệu trong lớp: “Tôi không phải là một tên già bẩn thỉu. Tôi là một bô lão quyến rũ”.
Một hôm, khi tất cả học sinh đã ra khỏi lớp, tôi ở lại để lấy vài đồ trong tủ quần áo của mình. Ông ấy đi về phía tôi, lại gần và ôm tôi, và trước khi tôi biết chuyện gì đang xảy ra thì ông ấy đã đẩy tôi vào những chiếc kệ sách, bắt đầu đặt tay xuống phía dưới. Tôi đã đẩy ông ta ra, chay đi và khi tôi chạy, tôi vẫn nhớ ông ấy hét lên rằng “Chỉ đùa thôi mà!”. Lần này, tôi đã không nói với bất kỳ ai, bởi vì lúc đó tôi đã hình dung ra câu hỏi: “Còn gì nữa không?”
Tôi không biết cho đến năm 17 tuổi, khi một giáo viên mà tôi yêu quý đã cho chúng tôi xem một video và dẫn dắt một cuộc thảo luận về lạm dụng tình dục trẻ em. Cuối cùng tôi đã đặt tên được cho những gì đã xảy ra với mình, và tôi đã có can đảm để nói chuyện với gia đình mình.
Nghiên cứu cho thấy có nhiều yếu tố có thể giúp một đứa trẻ phục hồi sau những chấn thương như thế này, nhưng có một yếu tố quyết định, đó là sự ủng hộ của người mẹ. Cái ngày mà mẹ tôi lắng nghe tôi, bà đã tin tôi, bà đứng về phía tôi và trao cho tôi sự giúp đỡ mà tôi cần để bắt đầu quá trình làm lành những tổn thương. Ngày hôm đó, mẹ tôi là anh hùng của tôi.
Theo như lời khuyên “Cách để có một bài thuyết trình TED”, đây sẽ là lúc tôi nên nói điều gì đó buồn cười. Bởi vì tôi biết – cảm ơn vì đã cười – bởi vì điều này quá khó chịu. Tôi biết – tôi biết rằng điều này không hề dễ chịu, với tôi cũng thế. Các bạn thấy đấy, tôi đã phải đối mặt với chuyện này cách đây hơn 20 năm. Tôi đã làm việc rất vất vả bằng việc đi qua những ký ức đau buồn để nhận biết đầy đủ những gì đã xảy ra với mình, và nhờ có Chúa, tôi đã bước tiếp.
Tôi hiểu về những mối quan hệ lành mạnh, sự tin tưởng, những ranh giới, lắng nghe tâm can mình và tôi tha thứ. Tôi không phủ nhận, không giấu diếm nó, không coi nhẹ những gì đã xảy ra,và chắc chắn tôi không bỏ qua nó. Nhưng tôi tha thứ, để nó không còn quyền lực gì đối với tôi.
Và tôi quyết định rằng, mặc dù những chuyện này đã xảy ra nhưng nó không hề định nghĩa tôi là ai. Nó không làm nên con người tôi. Và tôi bước tiếp về phía trước. Tôi đã kết hôn với một người đàn ông tuyệt vời. Chúng tôi bắt đầu một gia đình xinh đẹp, tôi bắt đầu gây dựng sự nghiệp của mình và bước tiếp tới những thứ khác mà tôi đam mê, bênh vực và vì những thứ tốt đẹp khác ở ngoài kia. Tôi sẽ hạnh phúc khi để nó lại với quá khứ. Tôi sẽ hạnh phúc khi không bao giờ phải nói về nó một lần nữa. Nó không phải thứ mà tôi sẽ chối bỏ, hay chia sẻ mỗi khi có dịp thích hợp, nhưng nó không phải là thứ mà tôi muốn nói về.
Cho tới khi tôi nhận ra rằng nếu sự im lặng là người thân tốt nhất của kẻ dã thú, nếu như sự xấu hổ và chối bỏ là những thành phần giúp dịch bệnh này phát triển, thì tại sao chúng ta lại cứ giữ im lặng? Vì thế, tôi nghĩ rằng, thay vì chỉ tập trung vào việc cuộc hội thoại này khó chịu đến mức nào, chúng ta có thể tập trung vào việc đây chính là cơ hội để có lòng can đảm. Lòng can đảm để có cuộc hội thoại này, bởi vì có những đứa trẻ ở ngoài kia đang tin tưởng rằng chúng ta sẽ có cuộc trò chuyện này.
Vì thế, nếu như có bất cứ cậu bé, cô bé nào đang nghe bài thuyết trình này, các bạn có quyền được an toàn. Nếu như có ai đó đang làm hại các bạn, hay làm những thứ khiến các bạn cảm thấy không thoải mái và bắt các bạn phải giữ những bí mật không an toàn, đó không phải là lỗi của các bạn. Các bạn có lòng can đảm – các bạn có lòng can đảm và hãy trở thành anh hùng của chính mình, hay của những người khác. Hãy tìm một người lớn tin cậy, hãy tìm một cố vấn, một giáo viên hoặc một thành viên tin cậy trong gia đình. Và nếu như người đầu tiên bạn chọn không lắng nghe, hãy tiếp tục can đảm, tiếp tục cố gắng cho tới khi bạn tìm được ai đó có thể cho bạn sự giúp đỡ mà bạn xứng đáng.
Gửi tới những người lớn tin cậy ở đầu kia của cuộc trò chuyện, ở đầu kia của đường dây nóng, hãy có lòng can đảm để lắng nghe, để tin tưởng, và để trao cho đứa trẻ sự giúp đỡ mà chúng cần.
Gửi tới những anh chị em của tôi, gửi tới ¼ bé gái, gửi tới 1/6 bé trai đã là nạn nhân, điều này không hề định nghĩa bạn là ai. Bạn có thể phục hồi, bạn có thể tìm thấy lòng can đảm, và một vài người trong số các bạn có thể được đề nghị chia sẻ câu chuyện của mình để những người khác có thể phục hồi, có thể hiểu biết và lắng nghe.
Với mỗi người trong số chúng ta, chúng ta cần lòng can đảm để mở mắt, để thấy rằng “Đúng, điều này là có thật. Đúng, điều này xảy ra xung quanh chúng ta”. Chúng ta cần có lòng can đảm để mở tai lắng nghe, để cảm ơn đứa trẻ đó đã tin tưởng giao câu chuyện của mình cho chúng ta, để hiểu về những cách mà chúng ta có thể tham gia, và chúng ta có thể giúp đảo ngược dịch bệnh này.
Với tất cả mọi người trong số chúng ta, hãy có lòng can đảm để mở miệng, để lên tiếng và báo cáo, nếu chúng ta biết sự lạm dụng đang diễn ra, và để lên tiếng, chia sẻ ý tưởng có giá trị lan truyền này, bởi vì tôi tin rằng đó là một ý tưởng đáng để lan truyền.
Tất cả chúng ta đều có thể là anh hùng, và chúng ta thậm chí không cần đến một chiếc áo choàng. Chúng ta chỉ cần có lòng can đảm.
Cảm ơn tất cả các bạn
- Nguyễn Thảo
Bài thuyết trình của nữ giáo sư từng là nạn nhân của xâm hại tình dục
- "Việc đánh giá học sinh tiểu học không nhằm xếp hạng và so sánh học sinh với nhau". Ông Nguyễn Đức Hữu, Phó Vụ trưởng phụ trách Vụ Giáo dục Tiểu học (Bộ GD-ĐT) cho biết như vậy sau 1 năm thực hiện Thông tư 22.>> Giấy khen học sinh "có thành tích vượt trội" tới 7 môn">
Không xếp hạng, so sánh học sinh tiểu học
Diễn viên Thủy Phạm cập nhật lần cuối trên trang cá nhân hôm 28/1. Cô đăng ảnh đẹp, được người quen trêu: "Xinh dữ vậy sao?", "Bạn tôi chưa 18 tuổi phải không?"... Các bài đăng gần nhất đều xoay quanh cuộc sống thường nhật của Thủy Phạm ở quê nhà Đà Lạt.
Hôm 6/12/2023, Thủy Phạm đón sinh nhật cùng gia đình, người thân và bạn bè. Cô cũng trải qua Giáng sinh và năm mới tại đây. Phim gần nhất của cô vừa lên sóng là "Hạnh phúc bị đánh cắp", làm lại từ bộ phim Hàn Quốc nổi tiếng "Jang Bo Ri is here". Thủy Phạm khoe được đóng phim cùng các tên tuổi như NSND Lan Hương, Hồng Ánh, Trương Minh Quốc Thái, Ngọc Lan... Thủy Phạm dùng mạng xã hội khá đơn giản, hầu như chỉ cập nhật thông tin về công việc hoặc đăng ảnh đẹp. Cô say sưa chia sẻ hình ảnh hậu trường khi tham gia các bộ phim Màu cát, Hoa cúc vàng trong bão, Hoa hồng thép, Thảm đỏ, Chiếc vòng ngọc huyết, Mặt nạ trong mặt nạ, Giữa hai bờ thiện ác, Đặc vụ Ma Cao, Mẹ hổ dạy con dâu… Diễn viên cũng chăm chỉ đăng ảnh dự sự kiện, tham gia các chương trình truyền hình, tương tác với đồng nghiệp... Đời thường, như bao cô gái khác, Thủy Phạm thích đăng ảnh đẹp.
Thỉnh thoảng, cô đăng khoảnh khắc vui đùa cùng mèo cưng. Trái ngược nhiều người trẻ, diễn viên Thủy Phạm chỉ mới tạo tài khoản TikTok gần đây. Cô kêu gọi người quen, khán giả theo dõi ủng hộ mình. Thủy Phạm vừa qua đời do tai nạn giao thông, gây nhiều tiếc nuối. Những đồng nghiệp như Thành Khôn, Trương Thế Vinh, Hoài An, Hà Linh, Linh Tý... chia sẻ về sự ra đi đột ngột của nữ diễn viên trẻ. Sương Sương
Diễn viên Thủy Phạm 'Màu cát' qua đời ở tuổi 34 vì tai nạn giao thôngDiễn viên Thủy Phạm - từng đóng phim 'Màu cát' - mất đột ngột vì tai nạn giao thông tại quê nhà, hưởng dương 34 tuổi.">Hình ảnh cuối cùng của diễn viên Thủy Phạm vừa qua đời do tai nạn giao thông
Nhận định, soi kèo Naft Misan vs Al Karma SC, 18h30 ngày 20/2: Bất phân thắng bại
- Những bậc phụ huynh thường có xu hướng nhìn vào những hành vi, thái độ của con để đánh giá. Cha mẹ ít khi tự soi gương, suy nghĩ và nhìn nhận về cách ứng xử với con. Điều này dẫn đến việc con cái thường cảm thấy gò bó, áp lực… Dưới đây là 10 nguyên tắc được chị Phan Thị Thùy Linh (Thừa – Thiên Huế) chia sẻ.
1. Tôn trọng
Trong tất cả các mối quan hệ , sự tôn trọng nhau luôn được đặt lên hàng đầu. Khi cha mẹ tôn trọng con cái thì chính cha mẹ cũng sẽ được tôn trọng.
Trong gia đình, yêu thương nhau là sự quan tâm sẻ chia những niềm vui nỗi buồn giữa các thành viên. Mối quan hệ sẽ chỉ được duy trì bền vững nếu sự tôn trọng đến từ hai phía. Tuy nhiên, cha mẹ thường có thói quen và nếp nghĩ như những “ bề trên”, nghĩa là con cái bắt buộc phải nghe theo lời ba mẹ mà hiếm khi cho con cơ hội được bày tỏ bản thân.
Hình ảnh minh họa Con cái dường như là nơi trút mọi bực bội hờn ghen của cha mẹ. Vô tình, chính cha mẹ khiến con cái bị tổn thương. Cách cư xử của cha mẹ phần nào ảnh hưởng rất lớn tới sự phát triển nhân cách của con và xa hơn nữa là những tác động đến hôn nhân của chúng sau này. Vì vậy, cha mẹ tôn trọng con cái để duy trì một cuộc sống bình đẳng và hòa thuận cùng các con.
2. Giữ lời hứa
Đã bao lần cha mẹ không giữ lời hứa với con? Đã bao lần những đứa trẻ phải chịu sự thiệt thòi ? Và sẽ có bao nhiêu trẻ trong xã hội này hình thành một thói quen “thất hứa”?
Chúng ta, những người làm cha làm mẹ, thường cho rằng bọn trẻ còn nhỏ, đâu biết gì là lời hứa, có hứa rồi chúng cũng sẽ quên. Nhưng chúng ta lại quên mất rằng, trẻ cũng là một con người, có não bộ, có tư duy và hoàn toàn có nhận thức.
Khi cha mẹ thất hứa, tức là tự cha mẹ đánh mất cơ hội trở thành người đáng tin tưởng nhất trong mắt con cái.
Khi cha mẹ thất hứa, tức là mối quan hệ đó tồn tại mà thiếu đi niềm tin lẫn nhau. Cha mẹ cũng cần chắc chắn đó là những lời hứa hoàn toàn có thể thực hiện. Nên nhớ, lời hứa không phải là sự "dụ dỗ".
3. Lắng nghe
Giữa cha mẹ và con cái, ít nhiều sẽ xảy ra những mâu thuẫn. Cha mẹ cũng thường hay than phiền rằng bọn trẻ thật khó hiểu và ngang bướng. Thực ra đó là vì cha mẹ chưa tạo cơ hội cho con được thấu hiểu. Cha mẹ vì một lý do nào đó mà đôi khi làm ngơ trước những cảm xúc của con cái. Trẻ con cũng như người lớn, biết vui biết buồn, biết thương biết nhớ và cả biết cáu biết giận. Vậy nếu một ngày nào đó, đứa trẻ bỗng trở nên khác lạ, thì cha mẹ hãy đến bên con.
Hãy cho con quyền được chia sẻ, quyền được lắng nghe. Lắng nghe con để hiểu tâm lý của con, để cùng con trải nghiệm những cảm xúc. Khi những tâm hồn có được sự hòa hợp đồng điệu thì đó cũng là khi những nụ hoa hé nở..
4. Làm gương
Trước khi dạy con, hãy tự dạy chính mình. Cha mẹ là tấm gương phản chiếu rõ ràng nhất của con cái. Con cái luôn có thói quen nhìn vào các hành vi xung quanh của người lớn để bắt chước. Nếu muốn con lễ phép với mình thì chính cha mẹ phải lễ phép với ông bà. Nếu muốn con lịch sự nơi công cộng thì cha mẹ phải lịch sự với mọi người xung quanh. Rõ ràng, dù là một cách vô thức hay có ý thức, thì con cái sẽ học theo những điều cha mẹ làm hơn là những điều cha mẹ nói.
5. Thỏa hiệp
Thỏa hiệp không có nghĩa là nhượng bộ. Thỏa hiệp là sự cho phép con làm điều con muốn trong khuôn khổ cho phép, trong giới hạn đặt ra và hoàn toàn phải dựa trên nguyên tắc tôn trọng nhau. Không ai có quyền xâm phạm đến sự riêng tư của ai. Trên một phương diện, trẻ nhỏ là một cá thể độc lập, có suy nghĩ có lập trường riêng và chúng cũng muốn được thể hiện quyền tự do đó.
Vậy hãy cho trẻ thoái mái lựa chọn dưới sự kiểm soát. Cha mẹ đừng nên tạo áp lực và bắt trẻ phải nghe theo bởi có những quyết định mà trẻ hoàn toàn nhận thức đúng.
6. Khen thưởng
Trong chúng ta, ai cũng muốn được nhận nhiều lời khen. Nó không chỉ là động lực, là sự khuyến khích mà còn là một sự ghi nhận thành quả. Trẻ con thường làm tốt ở những gì mà chúng được khen. Tuy nhiên không phải tất cả những lời khen đều làm trẻ có hướng nhìn tích cực.
Vì vậy, khi khen thưởng cho trẻ, không đơn giản chỉ là một món quà, một bộ quần áo mà cha mẹ cần giúp trẻ nhận ra vì sao chúng được khen và những kết qủa chúng có được là gì. Lời khen sẽ giúp trẻ tạo dựng lòng tự trọng và sự tự tin nhưng lời khen cũng cần phải tiết chế để tránh tạo cho trẻ cảm giác kiêu căng.
7. Trừng phạt
Con người, ai rồi cũng mắc lỗi lầm. Trẻ nhỏ, khi mà não bộ chưa phát triển toàn diện, khi mà sự nhận thức chưa đạt đến mức tối ưu thì rõ ràng, việc trẻ phạm lỗi là điều luôn luôn không thể tránh khỏi. Cha mẹ cần thống nhất những hình thức trừng phạt con cái và nhất định phải phạt bằng hành động chứ không phải là lời nói suông.
Cha mẹ cần thể hiện cái uy, và trọng lượng trong từng lời nói để con cái nhận ra rằng cha mẹ thật sự nghiêm khắc. Tuy nhiên, với những vi phạm lần đầu, cha mẹ hãy đưa ra lời dạy dỗ, khuyên bảo và răn đe nếu tiếp tục tái phạm. Cho con cơ hội được sửa sai và giúp con hình thành thói quen tốt. Trừng phạt không đi kèm với lăng mạ, trừng phạt là một trong những phương pháp giáo dục tích cực để đảm bảo quy luật " có thưởng có phạt”.
8. Xin lỗi
Bởi vì tất cả chúng ta đều là con người. Con người sẽ chắc chắn có sai lầm. Cha mẹ chỉ là những con người bình thường như thế. Xin lỗi con để con thấy cha mẹ không phải là “siêu nhân luôn luôn đúng”.
Xin lỗi con cũng chính là sự xin lỗi bản thân, là sự phát triển nhân cách con người. Cha mẹ thường cảm thấy ngại ngùng , gượng gạo khi phải đích thân nói lời “xin lỗi”. Có nhiều người còn sợ mất đi cái uy của bậc phu huynh. Nhưng cha mẹ cần nhớ rằng, xin lỗi con là dạy con biết nhận ra cái sai và biết sửa sai. Là sự công bằng trong mối quan hệ cha mẹ và con cái. Hơn nữa, xin lỗi , trong một lúc nào đó, còn là phép nhiệm màu giúp gắn kết tình cảm giữa con người với con người.
9. Cảm ơn
Cảm ơn được xem như là một nét văn hóa đẹp ở tất cả các quốc gia. Cha mẹ luôn dạy con phải biết nói lời cảm ơn như là một nét lịch sự tối thiểu trong giao tiếp.
Cảm ơn là bày tỏ sự biết ơn, cảm kích trước lời nói hay hành động giúp đỡ của ai đó. Khi con cái cảm ơn cha mẹ thì cha mẹ sẽ rất vui và ngược lại nếu con cái được nhận sự cảm từ cha mẹ thì là động lực để giúp chúng thực hiện nhiều điều tốt.
Cảm ơn con cũng chính là dạy con biết cảm ơn.
10. Khéo léo
Trong quá trình giáo dục, giữa cha mẹ và con cái thường không tìm được tiếng nói chung. Những cuộc tranh cãi , cuộc chiến xảy ra, đẩy 2 thế hệ về 2 bên chiến tuyến. Và kết thúc bằng sự thất bại. Trẻ con luôn luôn muốn được thõa mãn cảm xúc của chúng. Đó là sự vui vẻ, sự hài lòng trong cách mà cha mẹ đối xử với chúng. Muốn vậy, cha mẹ hãy khéo léo tạo ra một bầu không khí hòa đồng, yêu thương, nơi chỉ có những cử chỉ và ngôn từ đẹp, chứ không phải là một không gian căng thẳng, đầy rẫy những tiếng la hét. Đó không phải là sự nhu nhược mà đó là sự kiềm chế một cách có khoa học nhằm đạt được mục đích tích cực trong mối quan hệ này.
Giáo dục con cái chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Trong thời đại phát triển của xã hội như ngày này, trẻ con bị ảnh hưởng bởi những tác động từ môi trường bên ngoài rất nhiều. Những tác động đó dù tích cực hay tiêu cực cũng hình thành nên tính cách trẻ.
Trẻ con như tờ giấy trắng. Và cha mẹ là người thầy đầu tiên. Hãy viết lên tờ giấy đó những điều tốt đẹp bằng chính những lời nói và hành động của mình. Cha mẹ hãy đối xử với con công bằng như những người bạn chứ không phải là bằng sự “uy quyền” của người lớn.
Hãy cho trẻ cảm nhận gia đình là điều quan trọng nhất- là nơi mà sợi dây vô hình đã, đang và sẽ kết nối những yêu thương.
- Phan Thị Thùy Linh(Thừa – Thiên Huế)
10 nguyên tắc ứng xử với con cha mẹ nên đọc
Tin sao Việt ngày 1/6: "Chăm vợ sau sinh nói chung cũng nhàn. Anh em cứ chiều với nịnh tí kiểu gì cũng qua hết nhé", Cường Đô La hài hước viết. "Nếu yêu đương chất lượng thấp, thì tôi chọn single (độc thân - PV) chất lượng cao", diễn viên Huyền Lizzie bày tỏ. "Cây cao bóng mát không ngồi, lao ra ngoài nắng, trách trời không râm", NSND Lan Hương chia sẻ. Ca sĩ Trịnh Thăng Bình đăng ảnh hồi nhỏ nhân ngày Quốc tế Thiếu nhi. Diễn viên Diễm My 9X hài hước chia sẻ: "1/6 đừng làm bé cáu". Diễn viên Bảo Thanh đăng ảnh bên chồng, tự nhận là "thiếu nhi". Hoa hậu Jennifer Phạm xinh như nàng thơ, thả dáng bên hồ bơi. MC Phương Mai khoe chân dài, thon với mốt áo vest giấu quần. Ca sĩ Bảo Thy đăng hình hạnh phúc bên con trai ngày 1/6. => Xem thêm những hình ảnh làng sao mới nhất trên VietNamNet.
Con gái Quyền Linh giỏi toàn diện, quý tử nhà Jennifer Phạm tốt nghiệp thủ khoaMC Quyền Linh, nghệ sĩ Việt Hương, ca sĩ Đăng Khôi, hoa hậu Jennifer Phạm,... và nhiều sao Việt tự hào về thành tích học tập của các con.">
Sao Việt ngày 1/6: Cường Đô La ân cần chăm vợ, Huyền Lizzie khoe dáng nóng bỏng
Học sinh TP.HCM Nhóm tiêu chuẩn Dạy học và hoạt động giáo dục gồm 8 tiêu chí. Đó là: Giao nhiệm vụ học tập hợp lý và công bằng; chú trọng dạy học phát huy phẩm chất và năng lực người học; đổi mới hoạt động kiểm tra, đánh giá, coi trọng sự tiến bộ của học sinh, tránh gây áp lực quá mức và đảm bảo công bằng, bình đẳng giữa các học sinh với nhau.
Các môn học và hoạt động giáo dục được áp dụng các phương pháp tích cực, phát huy tinh thần làm việc nhóm và hợp tác; người học được thể hiện sự sáng tạo và gắn kết với nhau, coi những lỗi sai như một phần của quá trình học; dạy và khuyến khích học sinh đặt câu hỏi, tư duy phản biện.
Học sinh có được ý thức về thành tích và thành tựu, không chỉ ở điểm số cao mà nhiều hơn là sự công nhận, khuyến khích, động viên từ giáo viên, cha mẹ và nhà trường; vinh danh những gương học sinh điển hình trong quá trình học tập, rèn luyện.
Nội dung học tập bổ ích, lôi cuốn, mang tính ứng dụng cao, gắn với thực tiễn. Các hoạt động trải nghiệm, ngoại khoá và các sự kiện ở trường được tổ chức hiệu quả. Xây dựng các câu lạc bộ đội nhóm, sân chơi, hoạt động phong trào, nghiên cứu khoa học;
Triển khai các chương trình sức khỏe học đường, đảm bảo dinh dưỡng hợp lý và tăng cường thể lực cho học sinh.
Quan tâm đến sức khỏe tâm thần, quản lý căng thẳng thông qua công tác tham vấn tâm lý học đường, công tác xã hội trường học; đưa nội dung chương trình giáo dục cảm xúc, xã hội, đạo đức (SEE), năng lực cảm xúc, xã hội, học tập (SEL) và sự chú tâm, lòng biết ơn vào giảng dạy.
Ứng dụng có hiệu quả công nghệ thông tin, trí tuệ nhân tạo, chuyển đổi số trong quản lý và dạy học.
Áp dụng kỷ luật tích cực trong nhà trường và với nhóm tiêu chuẩn Môi trường, Sở GD-ĐT TP.HCM đặt ra 4 tiêu chí.
Cụ thể như Môi trường học tập thân thiện, an toàn, không có bạo lực, bắt nạt, kể cả bắt nạt trực tuyến; Kỷ luật tích cực được áp dụng trong nhà trường; Trường học đạt tiêu chuẩn về trường học xanh; Tầm nhìn và công tác Lãnh đạo của nhà trường hướng đến những ưu tiên xây dựng Trường học hạnh phúc.
Thanh Nga và nhóm PV, BTV">Học sinh TP.HCM được tôn trọng giới tính trong tiêu chí trường học hạnh phúc