您现在的位置是:Bóng đá >>正文
Truyện Người Mẹ Trinh Trắng
Bóng đá4人已围观
简介Đứa con trai nhỏ mới lên 3 tuổi của tôi từ bên ngoài chạy thẳng vào trong bếp ôm chặt chân tôi. Thằn...
Tôi vội vàng tắt bếp gas, đặt đôi đũa sang một bên, ngồi xổm xuống ôm lấy thằng bé, xót xa hỏi: “Làm sao con bị ngã? Có phải lại chạy theo anh Thắng đá bóng không?”. Thằng bé phụng phịu, nó ra sức lắc đầu: “Không phải Bo chạy theo anh Thắng đâu, mẹ không được mắng Bo.”
“Ừ, mẹ không mắng Bo” tôi vỗ mấy cái vào mông nó. “Thế làm sao con ngã?”
“Anh Thắng đá bóng vào người con, con ngã.”
Thằng bé dùng bàn tay nhỏ quẹt ngang nước mắt trên cái má hồng hồng, tỏ vẻ ấm ức lắm. Điệu bộ đó làm tôi suýt bật cười nhưng vẫn cố nghiêm giọng: “Con không chạy theo anh Thằng thì làm sao anh Thắng đá bóng vào người con được?”
Nghe tôi nói thế thì nó khóc òa lên. Tôi phủi hết đất cát bám trên quần áo thằng bé rồi ôm nó vào nhà tắm. “Ngoan! Bo là con trai, không được khóc nhè. Lần sau mà còn chạy theo các anh lớn đi đá bóng là mẹ phạt nghe chưa?”
Thằng bé nấc lên một cái, gật gật đầu. Nó rất sợ bị tôi phát hiện ra đi chơi đá bóng với mấy thằng bé lớn hơn trong làng. Con trai tôi rất kỳ lạ, nó không chịu chơi với mấy đứa cùng tuổi mà rất thích chơi với mấy đứa lớn hơn, cũng có thể vì từ lúc nó còn bé xíu thì mấy đứa trẻ trong làng đã hay lôi tha nó đi cùng nên thành quen.
Con trai tôi tên thật là Thành Đạt, nó là đứa trẻ rất đáng yêu, thân hình nhỏ tròn xinh, đôi mắt to đen láy lanh lợi, hai cái má mũm mĩm trắng hồng, lại được cái hay cười, khóc chút là quên ngay.
Mặc dù ai cũng bảo con trai tôi không có nét giống tôi mấy nhưng tôi chẳng quan tâm, tôi chỉ mỉm cười tự hào, thơm lên cái má búng ra sữa của nó và bảo: “Dù sao nó vẫn là con trai tôi.” Mãi mãi là con trai tôi.
Tôi chính là một bà mẹ đơn thân, nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy mặc cảm hay tủi thân. Ngày tôi ôm Bo trở về nhà gặp bố mẹ và nói nó là con trai tôi, bố mẹ tôi đau khổ khóc lóc, thậm chí là muốn đuổi hai mẹ con tôi ra khỏi nhà vì xấu hổ với làng xóm, họ hàng. Tôi cắn răng chịu đựng tất cả những lời trách móc, những ánh mắt khinh bỉ coi thường, những lời dị nghị của hàng xóm xung quanh. Tôi không trách bất kỳ ai, họ có quyền như vậy, không chồng mà có con, là lỗi tại tôi, tôi bất hiếu.
Bố mẹ tôi cũng nhiều lần gặng hỏi về cha đứa bé nhưng tôi thà bị mắng thậm tệ chứ quyết không hé răng nửa lời. Lúc ấy, nghị lực duy nhất giúp tôi vượt qua tất cả chính là đứa con trai nhỏ, dù có chuyện gì đi nữa tôi cũng phải nuôi con trai tôi. Và cuối cùng tôi đã thắng, bố mẹ tôi đành đầu hàng trước sự gan lỳ của tôi. Mẹ tôi bảo: “Con dại thì cái mang” nên mẹ đã bao dung cho tôi, dang tay đón nhận đứa cháu ngoại không mong muốn. Gia đình tôi cũng chẳng phải dư giả gì, bố tôi làm việc trong nhà máy lương không được bao nhiêu, mẹ tôi ở nhà làm nông, chỉ đủ tiền nuôi hai chị em tôi ăn học. Cũng may là còn một mảnh đất ông cha để lại nên bố mẹ tôi đồng ý cho hai mẹ con tôi ra ở đó, tự kiếm sống nuôi nhau. Tôi cũng đã hoàn thanh chương trình cao đẳng Y Tế nên thuận tiện xin vào làm trong bệnh viện huyện, lương đủ nuôi sống hai mẹ con.
Chớp mắt một cái đã 3 năm, thời gian khó khăn nhất cũng đã qua, họ hàng làng xóm cũng đã chấp nhận mẹ con tôi. Ai cũng yêu quý Bo, khen nó vừa xinh vừa ngoan. Nhiều người con bảo tôi trông không giống phụ nữ đã có con, vẫn còn y như thời con gái, chẳng thay đổi gì. Cũng có người mai mối cho tôi, có cả mẹ tôi, bà muốn tôi lấy chồng để có chỗ dựa sau này, bớt vất vả khi nuôi con một mình nhưng tôi cứ lẩn tránh. Làm sao tôi biết được những người đàn ông đó có thật sự tốt với con trai tôi không, tôi không muốn vì tôi mà thằng bé phải sống theo sắc mặt người khác. Dù sao thì cuộc sống của mẹ con tôi cũng rất tốt, không thiếu thốn gì, cho nên không nhất thiết phải dựa dẫm vào một người đàn ông xa lạ nào đó.
Vật lộn với Bo trong nhà tắm ra, người tôi cũng ướt sũng. Thằng bé cười nắc nẻ chạy vòng vòng quanh nhà đùa nghịch để tôi phải đuổi theo sau bắt nó mặc quần áo.
“Bo! Đứng lại mặc quần áo đã. Xấu hổ quá đi thôi.” Tôi túm lấy nó kéo lại làm nó cười giòn tan.
Thằng Thắng, con nhà anh Huy bên cạnh chạy vào sân nhà tôi gọi to: “Cô Vân ơi! Thằng Bo bị ngã có sao không cô? Tại nó cứ đứng gần chỗ bọn cháu nên mới bị ngã.”
Tôi cười, chắc thằng bé sợ tôi trách nên mới sang báo cáo tình hình. Thắng mới học lớp 4, trẻ con nghịch ngợm làm chuyện thường, tôi không quan trọng truyện đó. Vừa mặc áo cho Bo, tôi vừa nói vọng ra: “Em Bo không sao. Lần sau nó còn chạy theo thì Thắng về mách cô nhé!”
Con trai tôi thấy Thắng sang thì hớn hở gọi to: “Anh Thắng!” Nó định chạy ra ngoài nhưng tôi đã nhanh tay kéo ngay lại, cau mày nghiêm khắc: “Đến giờ ăn cơm rồi, con biết chưa?”
Thắng chào tôi một tiếng rồi chạy về nhà, còn thằng nhóc của tôi thì chạy lon ton vào trong bàn, nhón chân trèo lên ghế, xếp chân ngồi nghiêm chỉnh, mặt ỉu xìu. Tôi chỉ tủm tỉm cười rồi đi vào bếp dọn cơm. Không phải con trai tôi đói hay nó thích ăn cơm gì đâu, nó cũng nghịch ngợm, lười ăn như bao đứa trẻ khác, nhưng sau không biết bao nhiêu lần dọa dẫm, có khi là cả đánh đòn nó mới chịu ngồi im cho tôi đút hết bát cơm đầy.
Vừa ăn thằng bé vừa ngửa mặt lên hỏi tôi: “Mai mẹ có phải đi làm không?”
“Có, mai con lại sang ông bà ngoại chơi. Tối mẹ lại đón con về nhà mình. Con phải nghe lời ông bà, nhớ chưa?”
Thằng bé nhai miếng cơm rồi gật đầu, hai mắt sáng rỡ. Nói ra cũng thật buồn cười, con trai tôi thích tôi đi làm ban ngày để còn sang nhà ông bà ngoại quậy phá vì ông bà ngoại chiều nó hơn tôi. Nhưng những ngày tôi phải trực đêm ở bệnh viện thì thật vất vả cho mẹ tôi. Không có hơi mẹ, Bo rất khó dỗ ngủ. Mẹ tôi phải kể chuyện rồi hát ru không biết bao nhiêu lần nó mới chịu ngủ. Có khi cháu chưa ngủ, bà đã ngủ quên mất, thằng bé sợ, khóc to, bà lại tỉnh dậy dỗ cháu ngủ suốt đêm. Mẹ tôi chưa bao giờ cằn nhằn tiếng nào dù cho trước đây bà nói không nhận đứa cháu này nhưng tôi biết thật lòng mẹ rất yêu thương Bo.
Sáng hôm sau, tôi lại đưa Bo sang nhà ông bà ngoại như mọi lần. Thằng bé đeo sau lưng một cái ba lô nhỏ màu xanh. Nó nắm chặt tay tôi, nhảy tung tăng trên con đường làng quanh co, con đường đã trở nên vô cùng quen thuộc với cả hai mẹ con.
Làng tôi vẫn còn giữ được nhiều nét xưa cũ, thuần túy với những rặng tre rợp bóng bên đường, những cây cổ thụ lâu năm mà nhiều người chẳng còn nhớ nổi có từ bao giờ. Những ngôi nhà ngói đỏ cũ kỹ xen giữa những ngôi nhà mới xây xan xát, con đường có đôi chỗ gập ghềnh nhưng chẳng mấy khi làm con trai tôi vấp ngã. Mọi người trong làng sống với nhau bằng chữ “tình”, họ không giàu có nhưng chẳng khi nào trong đôi mắt và trên đôi môi tắt đi nụ cười rạng rỡ mà tôi tin vật chất không thể mua được.
“Mẹ, nhà ông bà ngoại đã ở phía trước.”
Con trai giật giật cánh tay tôi, giơ bàn tay nhỏ bé lên chỉ về phía ngôi nhà 2 tầng màu vàng nhạt, sân gạch đỏ và giàn su su trước cổng. Tôi còn chưa kịp phản ứng thì Bo đã rời khỏi bàn tay tôi, chạy như bay vào cổng. Em trai tôi năm nay học lớp 12, đang dắt xe đạp ra cổng chuẩn bị đi học thì Bo chạy tới ôm chặt lấy chân. Thấy cháu trai, Tuyên gạt chân trống xe, bế thằng bé lên, thơm vào hai má thằng bé: “Hôm nay Bo sang chơi với cậu hả?”
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Antalyaspor vs Besiktas JK, 19h00 ngày 25/2: Tiếp tục chiến thắng
Bóng đáHồng Quân - 24/02/2025 21:21 Thổ Nhĩ Kỳ ...
【Bóng đá】
阅读更多Thuật ngữ tin học cơ bản
Bóng đá...
【Bóng đá】
阅读更多iPhone giá kỷ lục: 178.000 USD!
Bóng đá"> ...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Deportivo Pasto vs Union Magdalena, 07h30 ngày 26/2
-
5 lý do nên mua iPhone 3G iPhone 3G đã được ra mắt. Không chỉ trang bị thêm các tính năng mới, chiếc điện thoại này còn mở rộng "vùng phủ sóng" vì được bán tại nhiều quốc gia hơn.
Dưới đây là 5 lý do khiến bạn không còn đắn đo mở hầu bao trả cho chiếc máy này.
iPhone 3G có giá bằng một phần ba giá bán ban đầu của iPhone.
Trong khi, iPhone đầu tiên có mặt vào tháng 6 năm ngoái, phiên bản 8 GB được Apple treo giá 599 USD, còn máy 16 GB là 699 USD. Chính Giám đốc điều hành của hãng, Steve Jobs, cũng thừa nhận đây là điểm hạn chế doanh số bán ra của sản phẩm.
iPhone 3G ra mắt đã gây "sốc" thị trường bằng con số 199 USD và 299 USD tương ứng với bản 8 và 16 GB. Trong phân khúc này, nó sẽ cạnh tranh với Palm Centro, T-Mobile Shadow, BlackBerry Pearl, những thiết bị có cùng mặt bằng giá.
Tuy nhiên, iPhone 3G lại nổi trội với khả năng lưu trữ và nghe nhạc, xem phim, kết nối tốc độ cao và định vị toàn cầu GPS..
iPhone 3G hỗ trợ lướt web trên mạng 3G/HSDPA tốc độ cao.
" alt="5 lý do nên mua iPhone 3G">5 lý do nên mua iPhone 3G
-
Với kiểu dáng thiết kế nhỏ gọn, Mini note được trang bị những tính năng thời thượng như: chống xước, chống va đập, công nghệ hỗ trợ nghe nhìn, công nghệ wireless...
Đây là sự lựa chọn mới cho những ai thích nhỏ gọn và muốn có chiếc notebook thứ 2.
" alt="Laptop HP mini đã đến Việt Nam">Laptop HP mini đã đến Việt Nam
-
ICTnews - Ngày 21/12/2007, tại TP.HCM, Công ty HP Việt Nam đã chính thức tung ra dòng sản phẩm máy in mới HP LaserJet P1006 mệnh danh “Chiến Binh Thép”.
" alt="'Chiến binh thép' HP LaserJet P1006 tới Việt Nam">'Chiến binh thép' HP LaserJet P1006 tới Việt Nam
-
Nhận định, soi kèo Colo Colo vs O’Higgins, 06h00 ngày 25/2: Khó cho cửa dưới
-
Phát hành: Ubisoft - Phát triển: Ubisoft Montreal
Vượt qua những đối thủ nặng ký như God of War II, Resident Evil 4 Wii Edition, Tomb Raider: Anniversary và Legend of Zelda: Phantom Hourglass, trò chơi kết hợp lịch sử-viễn tưởng của Ubisoft đã trở thành một trong những sản phẩm đáng chơi nhất năm 2007. Đồ họa đẹp, lối chơi bay lượn và lén lút sáng tạo đã chiếm được cảm tình của rất nhiều game thủ cũng như các cây bút đánh giá.
Game phiêu lưu hay nhất: Zack & Wiki: Quest for Barbaros' Treasure
Phát hành: Capcom - Phát triển: Capcom
12 tháng qua không phải là quãng thời gian vui vẻ của fan hâm mộ dòng phiêu lưu. Ngay cả trò chơi Destination: Treasure Island ở tầm trung cũng lọt vào danh sách đề cử. Điều đó lý giải tại sao Zack & Wiki dễ dàng trở thành bá chủ và đồng thời là trò chơi Wii đầu tiên đạt danh hiệu này. Thuộc kiểu chơi trỏ và nhấp chuột sử dụng Wiimote, người chơi hướng dẫn nhân vật chính Zack đi qua các level và liên tục tìm lời giải đáp cho những câu đố thú vị.
Game bắn súng hay nhất: Crysis
Phát hành: EA Games - Phát triển: Crytek
Tại sao lại là Crysis? Bởi trò chơi đã đẩy xa giới hạn về gameplay và công nghệ của thể loại shooter theo nhiều chiều khác nhau. Game có đồ họa tân tiến nhất hiện nay, đồng thời cũng là trò chơi bắn súng buộc người chơi phải liên tục vận động trí não song song với tốc độ phản ứng.
Game đối kháng hay nhất: Virtua Fighter 5 Online
Phát hành: Sega - Phát triển: Sega-AM2
Dù đã được giới thiệu đến người hâm mộ từ lâu, nhưng phải đến khi ra đời, Virtua Fighter 5 mới chứng tỏ được sức mạnh của mình nhờ tính năng online vượt trội trên Xbox 360. Bản Virtua Fighter 5 Online vẫn mang trong mình đầy đủ phẩm chất của Virtua Fighter 5, nghĩa là bạn vẫn có được những trận đấu đối khác đẹp nhất tính đến thời điểm này.
Game nền hay nhất: Super Mario Galaxy
Phát hành: Nintendo - Phát triển: Nintendo
Game nền hay platformer, là những trò chơi tập trung vào khai thác khả năng nhanh nhẹn của nhân vật để né tránh kẻ thù và những trở ngại từ môi trường. Thể loại này không còn trị vì trong nhiều năm nay bởi sự lấn lướt của FPS và hành động phiêu lưu, song không vì thế mà nó mất đi tầm quan trọng trong quần thể giải trí. Năm nay, vị trí độc tôn của game nền tuy là một sản phẩm mới trên Wii nhưng lại mang thương hiệu rất cổ điển: Super Mario Galaxy (Năm 2006, phần thưởng game nền hay nhất cũng thuộc về New Super Mario Bros. trên Nintendo DS).
" alt="Game hay nhất 2007 ở từng thể loại của Gamespot">Game hay nhất 2007 ở từng thể loại của Gamespot