“Pep Guardiola gây tổn hại rất nhiều cho bóng đá vì ông khiến mọi thứ trông có vẻ dễ dàng,ênbốPepGuardiolagâyhạichobóngđákết quả chelsea đơn giản đến mức ai cũng muốn sao chép nó.
Messi cùng Pep Guardiola tạo nên một trong những giai đoạn thành công nhất trong sự nghiệp Barca
Sau đó, tôi ngày một nhận ra có nhiều người cố gắng bắt chước Pep Guardiola và khi ấy tôi biết ông thực sự làm được những gì”, Messinói về người thầy cũ trong một cuộc trò chuyện gần đây.
Messi có 4 năm chơi bóng dưới thời Pep Guardiola(2008-2012), làm nên một trong những giai đoạn thành công nhất trong lịch sử Barca. Họ cùng nhau chiến thắng 14 danh hiệu, trong đó có 2 chiếc cúp C1 và năm 2009 đi vào lịch sử với cú ăn 6.
Điều đáng kể, Barca thời Pep Guardiola khi ấy với lối chơi tiki-taka khiến người ta say mê.
Nhà cầm quân Tây Ban Nha rời Nou Camp vào 2012, trở thành thuyền trưởng Bayern Munich 1 năm sau đó, nắm đội trong 3 mùa trước khi cập bến Man City với công việc ở Etihad cho đến nay.
Messi vừa trở lại cùng PSG sau 1 trận vắng mặt, chuẩn bị cùng tuyển Argentina chiến World Cup 2022
Tại Man City, Pep Guardiola cũng đưa CLB thành một thế lực ở Ngoại hạng Anh và chiếc cúp C1 cho đội bóng này là thứ duy nhất mà ông còn thiếu.
Ở chiến dịch năm nay, Man City có thêm hỏa lực đáng sợ Haaland, nhưng trong mắt Pep Guardiola, Messi vẫn là khác biệt:
“Haaland cần sự hỗ trợ của đồng đội để ghi bàn, trong khi Messi có thể tự mình làm điều đó”.
Messi hiện chuẩn bị cùng tuyển Argentina đến Qatar để chơi kỳ World Cup cuối cùng của anh cho vũ khúc tango.
Chị Nga đã vượt qua 'cửa ải' bố mẹ chồng một cách dễ dàng
Không muốn hay không thể?
Bố mẹ tôi luôn hỏi tôi câu này khi tôi nói tôi không làm được việc gì đó. Với tôi đây là một câu hỏi 'thần thánh', giúp tôi luôn có nỗ lực học hỏi không ngừng. Có thể nói đó là cách dạy con điển hình của bố mẹ tôi: biết đặt câu hỏi đúng sẽ tìm được câu trả lời đúng.
Khi lớn lên, nếu tôi gặp khó khăn trong bất kỳ việc gì, tôi luôn tự hỏi mình: Mình không muốn hay mình không thể làm được? Nếu muốn thì sẽ làm được. 'Không thể' chỉ là nguỵ biện.
2 năm trước, tôi có bài chia sẻ về các quy tắc lịch sự trên bàn ăn, một số bạn vào bình luận rằng 'tôi sinh ra ở quê, quen ăn uống thoải mái từ nhỏ rồi nên không thể sửa được'. Tôi đã nghĩ thầm 'bạn không thể sửa hay không muốn sửa?'.
Tôi kể chuyện (theo lời đề nghị của một số bạn) về việc tôi làm dâu gia đình quý tộc như thế nào. Hầu hết các bạn đều hiểu điều tôi nói. Nhưng một số ít ý kiến cho rằng, người nước ngoài cần được người bản xứ tôn trọng vì sự khác biệt văn hoá, rằng nếu cô con dâu phải sống xa gia đình thì cần được thương yêu và chấp nhận sự cư xử sai phép lịch sự đó. Tôi lại nghĩ: bạn không muốn 'nhập gia tuỳ tục' chứ không phải là không thể.
Có bạn nói 'muốn người ta tôn trọng mình thì mình phải biết tôn trọng họ trước' với ý rằng người ta cần tôn trọng sự thiếu hiểu biết của mình thì mới được mình tôn trọng. Nhưng sao bạn không nghĩ rằng, bạn không học hỏi để cư xử đúng nơi xứ người thì có nghĩa bạn chưa tôn trọng người ta, thì sao dám trách họ không tôn trọng mình?
Chị Nga cho rằng, khi bước sang một nền văn hoá khác, mình nên chủ động 'nhập gia tuỳ tục'.
Cách đây 20 năm, tôi từ Việt Nam sang Ý học. Tôi thường nghe bố nói: chỉ cần nói chuyện một câu là đủ biết trình độ học vấn của bạn, và chỉ cần quan sát 1 phút ở bàn ăn là biết văn hoá ứng xử của của bạn. Chính vì thế, tôi cố gắng tìm hiểu các thói quen và phép lịch sự trên bàn ăn của người Ý.
Thời đó đâu có Internet. Tôi không thể nhớ được là tôi đã tìm đọc được ở đâu mà tôi biết rằng: khác với người Việt thường bày tất cả các món ăn lên bàn cùng lúc, người Ý dọn ra bàn ăn từng món một. Ăn hết món này mới mang món khác lên.
Ngay sau khi sang Ý, một anh bạn Ý đã mời tất cả các sinh viên Việt Nam đến nhà ăn tối. 5 người bạn đi cùng tôi không biết điều này (họ là con trai mà) nên họ tưởng rằng chủ nhà mời mỗi món mỳ thôi. Vậy là họ ăn cho tới lúc no.
Tôi nói với họ rằng đây mới là món đầu tiên, nhưng họ phản đối tôi. Tôi cũng không dám khẳng định lại vì điều đó tôi mới đọc chứ chưa tận mắt thấy lần nào. Tuy vậy tôi chỉ ăn vừa phải để dành bụng ăn món khác. Khi món thứ 2 được dọn lên bàn thì các anh bạn Việt Nam của tôi đã no căng bụng rồi nên chỉ nếm được một chút. Món thứ ba thì không ai động tới.
Mẹ cậu bạn tôi có vẻ buồn vì mấy món đó bà đã chuẩn bị khá cầu kỳ mà có mỗi mình tôi ăn. Chắc chắn bà không coi thường các bạn tôi, vì chúng tôi mới sang chưa biết điều này. Nhưng giá mà mọi người biết thì có phải hay hơn không.
Tôi học, tôi hỏi để biết những điều tối kỵ trên bàn ăn trước khi học phong cách lịch sự. Vì thế tôi chưa gặp một ánh mắt coi thường hay ngạc nhiên nào của người Ý. Bố mẹ rèn tôi nhiều điều lắm, nhưng họ không thể biết hết để dạy tôi những điều đó. Tôi phải tự học thôi. Nhưng điều mà bố mẹ dạy tôi là 'không ngừng học tập', và 'nhập gia tuỳ tục' nên tôi nỗ lực tìm hiểu.
Mẹ tôi hay dùng ca dao tục ngữ, thành ngữ để dạy tôi. Nhưng câu 'không biết không có tội' tôi chưa từng nghe bà nói. Tôi cũng chẳng biết vì sao, nhưng nhờ có điều đó mà cái gì tôi cũng muốn biết, muốn tìm hiểu tường tận. Tôi cảm thấy mình có lỗi khi không biết một điều nào đó. Trong đầu tôi luôn ghim câu hỏi của bố mẹ 'không muốn biết hay không thể biết?'.
Cuộc sống của cô gái Việt làm dâu trong gia đình người Anh
Lấy chồng người Anh, Bảo Ngọc chia sẻ, thời gian đầu cô gặp những cú sốc nho nhỏ. Tuy nhiên, nhờ chồng và mẹ chồng yêu thương, cô đã nhanh chóng thích nghi.
" alt="Kiến trúc sư Việt xinh đẹp kể chuyện làm dâu nhà quý tộc ở Ý"/>