当前位置:首页 > Công nghệ > Nhận định, soi kèo Sarajevo vs Borac, 03h00 ngày 27/3: Tin vào cửa dưới 正文
标签:
责任编辑:Thế giới
Bản thân tôi cho rằng, những người chỉ trích, đánh giá có phần miệt thị như vậy đã hiểu sai hoàn toàn về việc xếp hàng. Họ đã đóng đinh trong đầu rằng, việc “xếp hàng” là đặc sản của nền kinh tế kế hoạch, của thời bao cấp, còn kinh tế thị trường thì hàng hoá thừa thãi, người tiêu dùng tha hồ lựa chọn, chẳng bao giờ phải xếp hàng. Thực ra không phải vậy, xếp hàng không phải “đặc sản” của nền kinh tế bao cấp, xếp hàng là khi nhu cầu của người sử dụng cao hơn khả năng cung cấp. Xếp hàng cũng là biểu hiện của sự văn minh (tất nhiên là xếp hàng trật tự, không chen lấn).
Có lẽ, các bạn ấy chưa biết một sự thật rằng, hiện tại, người dân phải xếp hàng nhiều nhất chính là ở Mỹ, Nhật, Pháp, Italy và nhiều nước Âu, Mỹ khác, các nước điển hình cho nền kinh tế thị trường. Ở các nước ấy, người dân không những phải xếp hàng khi ăn uống, mua sắm, mà còn phải xếp hàng cả khi vào viện bảo tàng, khu vui chơi, giải trí nữa. Thậm chí, đôi khi, họ phải xếp hàng lên đến 1-2 tiếng, thậm chí 3-4 tiếng chỉ để sử dụng một nhu cầu nhỏ mà thôi.
Từ năm 2016, tôi đã chia sẻ trải nghiệm khác biệt của mình tại Tokyo. Dù là khách sạn 5 sao, thực khách vẫn phải xếp hàng, ít thì 5-10 phút, nhiều thì 20-30 phút. Ở Mỹ cũng vậy, các trò chơi trong công viên Disneyland và Universal Studios thường xếp hàng trung bình mất 45 phút, trò hấp dẫn có thể đến 1h30 phút.
Một lần ở Los Angeles chúng tôi đi ăn tối ở nhà hàng Nhật Bản. Tôi và rất nhiều thực khách xếp hàng từ ngoài hè phố, giữa mùa đông giá lạnh, 15 phút sau mới vào được trong nhà hàng. Khi đó, chúng tôi mới được ghi tên và số người, mất thêm 15-20 phút nữa mới được gọi tên và xếp bàn ăn.
Ở San Francisco có một quán phở gà Hà Nội nguyên gốc (nước phở trong, chanh quả tươi, ớt chỉ thiên tươi, rau húng láng...), chủ quán là người đàn ông gốc phố Hàng Bồ, Hà Nội. Quán đông, diện tích bé, ông chủ dán tờ giấy trước cửa và để cây bút bi bên cạnh, khách đến tự ghi tên rồi đứng ngoài phố chờ, khi nào gọi thì vào.
Một tối khác, khi đi lang thang ở San Francisco, thấy nam thanh nữ tú xếp hàng dài, rồng rắn trên hè phố. Tò mò, tôi tới xem, hoá ra họ xếp hàng vào bar, mà bar chỉ có một dàn nhạc sống, uống bia, rượu, không có gì khác. Dù xếp hàng lâu như vậy nhưng tất cả mọi người rất kiên nhẫn, trật tự, lịch sự, không sốt ruột, không ồn ào, dù là ở công viên, nhà hàng, quán bar, hay trong khách sạn 5 sao.
Đầu năm nay, trong chuyến đi Nhật, tôi còn xếp hàng hơn 60 phút chỉ để ăn một bát mì ramen ở Tokyo hoặc xếp hàng hơn 60 phút để ăn bữa tối ở nhà hàng sushi ở Hokadate. Nhiều người Mỹ, người Nhật cũng xếp hàng vào ăn ở các nhà hàng ấy.
Quay lại chủ đề “tại sao phải xếp hàng chỉ để ăn một bát phở”, tôi cho rằng, cùng để ăn, nhưng con người ta có nhu cầu khác nhau, người thì ăn để khỏi đói, người thì muốn ăn ngon, người thì lại muốn thưởng thức món ăn. Người ăn để khỏi đói, thì ăn chỗ nào cũng được, miễn là giá cả vừa túi tiền, không phải xếp hang mất thời gian. Người ăn phải ngon, hợp khẩu vị thì phải chọn quán ăn, chọn món ăn mà họ cho là ngon, họ chấp nhận đi xa chút, chờ lâu một chút. Còn người có nhu cầu thưởng thức món ăn thì họ chọn một nhà hàng (hay một quán phở) mà họ muốn thưởng thức. Với họ món ăn không chỉ ngon, mà phải có hương vị đặc biệt, được trình bày đẹp mắt. Với họ xếp hàng cũng được, thậm chí phải đặt trước cả tuần, cả tháng họ cũng sẵn sàng.
Rõ ràng là nhu cầu ăn uống của mọi người là rất khác nhau, thế nên đừng lấy suy nghĩ của mình áp đặt cho người khác. Mình không muốn xếp hàng để ăn phở thì mình đi hàng phở khác, thậm chí đi ăn miến, ăn bún, ăn bánh mỳ cũng được, còn người khác họ chấp nhận xếp hàng, thậm chí đặt hàng trước cả tuần, cả tháng là việc của họ, cần tôn trọng, chẳng có gì “khổ hay nhục” đâu, nói khổ, nói nhục vì ăn thì chả nhẽ người Mỹ, người Nhật, người Pháp, người Italy cũng nhục vì ăn à?
Tôi thì cho rằng khi đã bắt đầu có xếp hàng vào quán phở, vào nhà hàng thì có nghĩa rằng Việt Nam chúng ta đã văn minh hơn và kinh tế đã khá hơn, đã giàu có hơn, thế thì phải vui mừng chứ nhỉ?
Hình ảnh thực khách xếp hàng chờ ăn phở tại một số quán có tiếng ở Hà Nội gần đây nhận được nhiều ý kiến trái chiều. Không ít cư dân mạng cho rằng như vậy là "khổ, nhục vì ăn", "có phải thời bao cấp nữa đâu mà phải mất thời gian chờ ăn". Bên cạnh đó, khá nhiều ý kiến ở chiều ngược lại cho rằng, không chỉ ở Việt Nam mà đến các quốc gia phát triển trên thế giới, du khách cũng phải xếp hàng chờ thưởng thức các món ngon. Nhiều nhà hàng, cửa tiệm trở thành điểm đến hút khách quốc tế nhờ hình ảnh xếp hàng.
Chuyên mục Du lịch VietNamNet mời quý độc giả chia sẻ câu chuyện, quan điểm về chủ đề Xếp hàng chờ ăn: Văn minh hay 'miếng khổ'? đến email dulich@vietnamnet.vn. Các bài viết phù hợp sẽ được đăng tải theo qui định toà soạn.
Xin chân thành cảm ơn.
" alt="‘Khi thực khách xếp hàng dài chờ ăn phở, phải mừng chứ nhỉ?’"/>‘Khi thực khách xếp hàng dài chờ ăn phở, phải mừng chứ nhỉ?’
Theo VTV
Căn hộ 72m² với phòng bếp cầu vồng, vườn rau lơ lửng" alt="Mê mẩn với những mẫu vườn đứng"/>
Nhận định, soi kèo Costa Rica vs Belize, 08h00 ngày 26/3: Thê đội 2 xuất kích
Trận này tuyển Việt Nam cho thấy phong độ rất cao. Điều này cũng dễ hiểu khi họ vừa thi đấu ở sân chơi đẳng cấp là vòng loại cuối World Cup 2022 khu vực châu Á.
Tuy nhiên các cầu thủ Lào không gặp lúng túng. Học trò của tôi chơi đúng chiến thuật mà ban huấn luyện đề ra. Tất cả đã rất nỗ lực.
![]() |
HLV Vengadasalam Selvaraj |
Dù vậy, lẽ ra hàng thủ của Lào phải thể hiện được sự chắc chắn hơn và tận dụng tốt những tình huống phản công.
Tôi rất hài lòng về sự cố gắng cũng như tinh thần của toàn đội. Dù thua nhưng tôi rất vui và tự hào", thuyền trưởng tuyển Lào đánh giá về trận đấu.
"Tuyển Việt Nam rõ ràng là một trong những đội bóng mạnh nhất ở AFF Cup 2020. Nếu đội bóng này lực lượng đầy đủ, sẽ còn nguy hiểm hơn rất nhiều", HLV Vengadasalam Selvaraj khen ngợi tuyển Việt Nam.
![]() |
Tuyển Lào chơi rất cố gắng |
"Lào có thể chơi tốt hơn ở những trận đấu tiếp theo, điều quan trọng là không để thua. Chúng tôi tiếp tục phát huy điểm mạnh phòng ngự trước các đối thủ được đánh giá cao hơn, rồi mới xem tấn công như thế nào.
Lào chỉ có 2 ngày chuẩn bị cho trận gặp Malaysia sắp tới. Nhưng toàn đội tin tưởng có sự chuẩn bị tốt nhất và sẽ chơi tốt hơn so với trận gặp Việt Nam", HLV Vengadasalam Selvaraj chốt lại.
Huy Phong
Hoàng Đức câu bóng vào vòng cấm để Hồng Duy thoát xuống, anh tạt bóng một chạm cho Công Phượng ập vào đệm bóng cận thành tung lưới tuyển Lào.
" alt="Kết quả Việt Nam"/>Năm 18 tuổi, Từ Vinh nhận thấy đại học không phải là con đường phù hợp với mình. Nhưng vì thương mẹ, cô vẫn đành “thi cho có” vào Trường ĐH Kinh tế TP.HCM. Năm đó, Vinh trượt đại học.
“Tôi không thấy có cảm hứng trước những công thức tính toán mà mình không hiểu, cũng không biết chúng sẽ được áp dụng như thế nào. Trong suốt ba năm cấp 3, môn tôi học giỏi nhất, có lẽ là Thể dục”.
Vinh trượt đại học, cả nhà ra sức thuyết phục cô ôn luyện để thi lại. Chiều ý mẹ và các chị, Từ Vinh vẫn tiếp tục ôn thi. Nhưng lần này, cô chuẩn bị cho mình “phương án 2” bằng cách luyện thêm tiếng Anh.
“Đây là điều tôi làm nghiêm túc nhất vì tôi nghĩ rằng tiếng Anh sẽ là công cụ mở ra cho mình nhiều cơ hội”.
Nguyễn Thiện Từ Vinh hiện đang làm việc ở New Zealand
Đến năm thứ 2, Từ Vinh tiếp tục trượt đại học do kết quả không mấy khả quan. Nhưng cô lại trúng tuyển vào một chương trình liên kết giữa Trường ĐH Kinh tế TP.HCM và ĐH Victoria Wellington của New Zealand nhờ kết quả thi tốt nghiệp và điểm IELTS. Đây cũng là cơ hội giúp Vinh được theo học chuyển tiếp 2 năm tại New Zealand.
Quả thực, môi trường đại học ở New Zealand khiến cô gái Việt có cảm hứng với việc học hơn rất nhiều.
Nhưng một rào cản khác Từ Vinh gặp phải chính là cú sốc về ngôn ngữ. Với IELTS 6.5, khả năng nói lưu loát và tự tin, nhưng khi qua New Zealand, cô lại không thể trò chuyện và nghe giảng. “Nếu phải thi lại, điều này là quá sức với tôi do học phí tại đây vốn đã cao hơn rất nhiều so với thu nhập của gia đình”.
Không muốn tốn kém và trở thành gánh nặng cho mẹ, vì thế nữ sinh đã xin đi dự thính những môn mình chuẩn bị học để được “nghe trước”. Mỗi môn được học kỹ tới 2 – 3 lần, nhờ vậy kiến thức sẽ càng khắc sâu hơn.
Ngoài ra, để phát triển ngôn ngữ, nữ sinh Việt cũng xin vào câu lạc bộ thuyết trình của trường. Đây cũng là nơi Từ Vinh vẫn tiếp tục tham gia, đến nay được hơn 7 năm dù cô đã sử dụng tiếng Anh thuần thục.
Vinh là người cá tính, ưa trải nghiệm
Vì gia đình chỉ có thể chu cấp học phí, trong khi mức sống tại New Zealand khá cao, Vinh phải đi làm thêm - chủ yếu là làm lao công trong siêu thị - để có chi phí trang trải cuộc sống.
Không coi đó là một trở ngại hay khó khăn, Từ Vinh cho rằng, dù trong hoàn cảnh nào cũng cần phải suy nghĩ lạc quan thì sẽ nhìn ra cơ hội cho mình.
“Vì luôn nhìn đó như một cơ hội nên dù làm lao công, tôi vẫn làm việc rất nghiêm túc. Tôi nói với người quản lý rằng mình học ngành Quản trị Kinh doanh. Nếu như có cơ hội, tôi rất muốn được làm những công việc liên quan đến lĩnh vực này”.
Được tạo cơ hội, Từ Vinh đã áp dụng những kiến thức được học vào việc cải thiện quy trình hoạt động của siêu thị, hệ thống hóa mọi thứ để giảm tối đa thời gian thực hiện công việc. Nhờ đem lại những hiệu quả rõ rệt, cô đã được lên chức quản lý chỉ sau 1 tháng.
Biến thất bại thành công cụ để thành công
Năm 2014, New Zealand chỉ cho phép sinh viên ở lại một năm để tìm việc. Điều này một lần nữa đẩy Vinh vào tình huống đầy áp lực. Gọi điện về Việt Nam, cả nhà khuyên Vinh nên quay trở về vì cho rằng cô không thể tìm được việc tại New Zealand.
Trong suốt 1 năm, cô gái Việt dốc sức gửi hồ sơ tới gần 200 công ty lớn nhỏ. Một số công ty đồng ý cho Vinh phỏng vấn, nhưng cuối cùng vẫn từ chối.
“Có những lúc tôi vô cùng chán nản, nhưng một luồng suy nghĩ khác đã vực tôi dậy, là nếu như mình bỏ cuộc có nghĩa mình đã chấp nhận thất bại”.
Vì thế, thay vì nghĩ đến từ bỏ, Từ Vinh thường dành một ngày để tự suy nghĩ, làm những điều mình thích lấy lại tinh thần, sau đó tiếp tục cố gắng.
Bị từ chối 200 lần, theo Từ Vinh, đây là những bài học vô cùng giá trị. “Tôi luôn tự nhủ, sẽ có lúc nào đó, thất bại lại trở thành công cụ để giúp mình thành công. Mỗi lần phỏng vấn xong và biết mình tiếp tục bị đánh trượt, tôi thường hỏi nhà tuyển dụng lý do và xin lời khuyên để phát triển. Nhờ những điều đó, tôi tự rút ra bài học để lần sau làm tốt hơn.
... Tôi cũng không ngần ngại chia sẻ với nhà tuyển dụng rằng mình đã từng bị đánh trượt 200 lần. Thay vì bị đánh giá thấp, tôi lại nhận được sự trân trọng, bởi họ thấy được tôi là người biết chấp nhận mình sai và sửa sai, chịu học và chịu đi lên từ thất bại” - Từ Vinh nói.
Cũng trong thời gian này, Từ Vinh nhận thấy mình có thế mạnh về mảng nghiên cứu dữ liệu và quản lý hệ thống. Trong khi đó, lĩnh vực hệ thống số hóa và quản lý dữ liệu đang rất thiếu nhân lực tại New Zealand. Vì vậy, cô gái Việt thường xuyên tham gia các hội nhóm, kết bạn để học hỏi những người có kinh nghiệm, từ đó tham khảo ý kiến, nhờ kết nối, nhận xét về những điều bản thân cần cải thiện.
Bên cạnh đó, tham gia vào các khóa học online ngắn hạn để nâng cao trình độ.
Tháng 9/2016, cơ hội đến với Từ Vinh khi cô nhận được lời mời làm việc từ 3 Bộ của New Zealand cho vị trí chuyên viên phân tích dữ liệu là Bộ Giáo dục, Bộ Điện lực, Bộ Thương mại, Sáng tạo và Việc làm. Cuối cùng, 9X Việt lựa chọn làm việc tại Bộ Điện lực.
Sau 18 tháng làm việc tại Bộ Điện lực, năm 2018, cô ứng tuyển vào Bộ Thương mại, Sáng tạo và Việc làm với vị trí chuyên viên phát triển kho dữ liệu. Cô gái Việt một lần nữa đã thuyết phục được hội đồng tuyển dụng.
Nhìn lại chặng đường đã qua, Vinh nói, bản thân từng tốt nghiệp với bằng trung bình khá và có điểm số dở tệ. Nhưng điểm số hay bằng cấp, điều đó không quá quan trọng khi bước chân vào thị trường lao động.
“Trong hầu hết các cuộc phỏng vấn, chưa có nhà tuyển dụng nào hỏi tôi về bảng điểm hay bằng cấp. Những câu hỏi của họ đều xoay quanh kỹ năng và kinh nghiệm làm việc. Đó mới là điều nhà tuyển dụng cần tìm kiếm ở một ứng viên.
Có một điều tôi luôn ghi nhớ, thất bại một lần không có nghĩa là thất bại mãi mãi. Cho dù cho bản thân có từng bị đánh trượt 200 lần, nhưng tôi vẫn luôn tin, nếu có sự kiên trì theo đuổi, chắc chắn bản thân vẫn có thể đạt được thành công bằng chính thực lực của mình”, Từ Vinh nói.
Thúy Nga
Giáo dục 'cá nhân hóa', cũng như giúp trẻ xây dựng nhân cách từ lứa tuổi tiểu học là những điều khiến cô giáo trẻ người Việt ở xứ Kiwi cảm thấy hứng thú.
" alt="Cô gái Việt 2 lần trượt đại học, từng phải làm lao công trở thành chuyên viên chính phủ New Zealand"/>Cô gái Việt 2 lần trượt đại học, từng phải làm lao công trở thành chuyên viên chính phủ New Zealand
Yêu cầu đặt ra của chủ nhà là công trình phải vừa đảm bảo sự riêng tư nhưng vẫn có sự kết nối, giao thoa với không gian bên ngoài.
Không gian sân vườn nằm ở trên tầng thượng, chủ nhân của ngôi nhà có thể thoải mái luyện tập thể dục, hóng gió, ngắm trăng trong một không gian đủ lãng mạn, riêng tư, nhưng cũng đủ cởi mở, giao hòa, thưởng thức được vẻ đẹp của thiên nhiên, mây trời giữa một khu dân cư đông đúc trong thành phố.
Với khoảnh đất có chiều dài gấp ba chiều rộng, vấn đề đặt ra là phải thiết kế làm sao để không gian sinh hoạt đủ năng động và tiện lợi.
Phòng bếp, phòng tắm, phòng đọc, cầu thang… vẫn có sự ngăn cách nhưng đã được thiết kế linh động để không tạo cảm giác “đóng hộp” ngột ngạt.
Các khoảng trống giữa các tầng giúp kết nối bên trong và bên ngoài, ngay cả khi các cánh cửa được đóng lại.
Ánh sáng tự nhiên trong ngôi nhà được coi là yếu tố vô cùng quan trọng, bởi ngôi nhà được xây dựng chỉ trong 30 m2.
Phòng ngủ
Phòng khách
Không gian bếp
Ngôi nhà có thiết kế với diện tích 30m2 thân thiện với môi trường và không gian sống năng động.
Theo VOV
Cắm hoa vào bắp cải: sang nhà mà độc đáo" alt="Nhà ống 30m2 tại TP HCM lên báo nước ngoài"/>