Nhận định, soi kèo KAS Eupen vs Sporting Charleroi, 1h45 ngày 27/4: Tận dụng lợi thế

Thời sự 2025-02-02 11:14:22 7528
ậnđịnhsoikèoKASEupenvsSportingCharleroihngàyTậndụnglợithế24h .com.vn   Hoàng Ngọc - 26/04/2024 00:15  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://sport.tour-time.com/html/156d999468.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Comunicaciones vs Deportivo Marquense, 10h0 ngày 30/1: Chặn đà tiến của khách

- Danh hài Bảo Liêm và hotgirl Khả Ngân cùng tham gia một bộ phim điện ảnh hành động.

Bảo Liêm là một trong những nghệ sỹ hài được yêu thích trong và ngoài nước. Anh kết hợp cùng danh hài Vân Sơn làm nên một cặp bài trùng ăn khách, không chỉ nổi tiếng trên các sân khấu hải ngoại mà còn từng làm nên một cơn sốt tại Việt Nam những năm 1990 thế kỷ trước.

Tuy nhiên, phải một thời gian dài sau khi Vân Sơn về nước hoạt động nghệ thuật, Bảo Liêm mới trở lại Việt Nam. Anh vừa tham gia một vai diễn chưa được tiết lộ trong bộ phimCao thủ ẩn danh.

Chia sẻ về lý do nhận lời quay về Việt Nam để đóng phim, Bảo Liêm cho biết anh và nhà sản xuất của bộ phim vốn có một mối thâm tình lâu năm. Bên cạnh đó, đây cũng là một cơ hội để Bảo Liêm có thể sắp xếp trở về thăm lại quê hương, gia đình sau bao năm sống nơi đất khách.

{keywords}
Vẻ phong độ của Bảo Liêm.

Về nước đóng phim đúng vào mùa chạy sô cuối năm nên Bảo Liêm tranh thủ thời gian từng phút một. Thậm chí, anh đã yêu cầu tài xế đưa tới phim trường để thực hiện cảnh quay đầu tiên của mình ngay sau khi xuống máy bay mà không cần nghỉ ngơi. Và sau khi đoàn phim đóng máy, Bảo Liêm cũng lập tức quay lại Mỹ để tiếp tục hành trình lưu diễn.

Cao thủ ẩn danhlà một bộ phim của nhà sản xuất Đỗ Thanh Hiền, người vừa nhận được giải thưởng Ngôi sao xanh 2015cho bộ phim truyền hình được khán giả bình chọn yêu thích nhất (phim Hạnh phúc của người khác). Phim do Lê Khắc Hoài Nam đạo diễn, có sự hỗ trợ của Quốc Thịnh trong vai trò đạo diễn hành động.

Ngoài Bảo Liêm, Cao thủ ẩn danhcòn có sự tham gia của Hiếu Hiền, Quang Đăng (Á quân của cuộc thi Thử Thách Cùng Bước Nhảy) và hotgirl Khả Ngân. Dù đây là lần đầu tiên tham gia một dự án điện ảnh nhưng theo tiết lộ từ phía nhà sản xuất thì Khả Ngân đều tự mình thực hiện những pha hành động.

Hiện tại, bộ phim Cao thủ ẩn danhđang bước vào giai đoạn hậu kỳ và sẽ dự kiến ra mắt vào khoảng tháng 3/2016.

Phong Vũ

'Em là bà nội của anh' thu 85 tỉ sau 1 tháng">

Danh hài Bảo Liêm đóng phim với hotgirl Khả Ngân

Tôi vừa mới kết hôn hơn một tháng, vậy mà trong đầu luôn manh nha ý định li hôn, chỉ vì chồng tôi luôn tỏ ý nghi ngờ vệt máu trên ga giường trong đêm tân hôn là giả. Lý do thì như một câu chuyện cười nhưng lại cười ra nước mắt.

Từ ngày chớm dậy thì, tôi đã được mẹ tôi nhắc nhiều về việc là con gái nhất định phải chú ý giữ gìn và coi trọng trinh tiết. Bởi vì theo mẹ, nó là giá trị quan trọng của người con gái, nó quyết định cách nhìn của người khác đối với mình. Rằng đàn ông dù có trăng hoa bay bướm bao nhiêu thì khi lấy vợ vẫn mong mình là người đầu tiên của cô ấy. Phụ nữ lấy chồng, được yêu thương hay bị hắt hủi, được tôn trọng hay bị coi thường cũng từ đó mà ra.

Tôi cũng đã từng chứng kiến có chị về làm dâu bên cạnh nhà tôi rất ít những ngày vui, chỉ vì những lúc say chồng chị lại lôi quá khứ của chị ra chì chiết, rằng chị là người đàn bà hư hỏng không biết giữ mình, rằng anh ta bị lừa nên dùng lại đồ thừa của người khác. 

Những câu chửi rủa đó đã ám ảnh trong tâm trí tôi biến thành một nỗi sợ hãi thường trực. Vậy nên dù đã trải qua vài ba mối tình, nhưng tôi chưa bao giờ dám vượt qua giới hạn. Những người đàn ông tôi từng yêu cũng có đòi hỏi và viện đủ lý do để tôi đồng ý, nào là “em không tin tưởng anh”, nào là “trước sau gì chúng mình cũng thuộc vì nhau”… 

Nhưng nỗi sợ của tôi lúc nào cũng lớn hơn sự ham muốn. Những người yêu tôi lần lượt đến rồi đi vì tôi “yêu mà không tin tưởng”.

{keywords}
Ảnh minh họa

Bạn bè tôi đã con bồng con bế, tôi vẫn chưa lấy chồng. Chúng nó bảo tôi thời đại bây giờ không giống thời mẹ mình ngày xưa. Nhiều người có bầu rồi mới chịu cưới, xã hội giờ như thế cả, mình nghiêm túc quá thành ra khác người. 

Chúng nó bảo tôi nên nghĩ thoáng ra một chút, nếu gặp người tốt thì nên tìm cách níu giữ, mình ngoan nhưng gái thiên hạ nó hư, mình không biết giữ thì người ta “chài” mất. Đôi lúc tôi cũng băn khoăn tự hỏi, liệu có phải mình cổ hủ quá không?

Hai mươi tám tuổi tôi mới lên xe hoa, thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng mình vẫn là “con gái” cho đến khi về nhà chồng. Ngày còn yêu nhau, chồng tôi không phải không đòi hỏi nhưng đòi không được thì chặc lưỡi bảo: “Nếu mình lấy nhau, còn năm tháng về lâu về dài, em không thích thì thôi anh không ép”. 

Tôi rất coi trọng anh ở điểm này. Chúng tôi tìm hiểu và yêu nhau vừa tròn năm tháng thì cưới, vì cả hai cảm thấy khá phù hợp về tính cách, vả lại cả tôi và anh cũng đã nhiều tuổi.

Đêm tân hôn, trái ngược với niềm hạnh phúc vì lần đầu trở thành đàn bà của tôi là thái độ kinh ngạc của anh khi thấy vệt máu đỏ trên tấm ga giường: “Em vẫn còn trinh tiết á, thật hay giả đấy”. 

Một câu nói không khác gì gáo nước lạnh dội xuống đầu tôi. Anh bảo, thời đại giờ nứt mắt ra đã yêu, yêu là quan hệ tình dục. Mấy nhà nghỉ thi thoảng cũng thấy thập thò mấy cô cậu còn mang đồng phục học sinh. Vậy mà tôi đã hai tám tuổi rồi, yêu mấy người rồi mà vẫn còn “nguyện vẹn” là chuyện khó tin. 

Anh còn bảo “anh cũng thoáng lắm, cũng chưa phải chưa “nếm mùi đàn bà” nên không khắt khe mấy chuyện đó. Chẳng có ai vô lý đến độ khi yêu thì “đòi” bằng được mà lại yêu cầu vợ mình vẫn còn “con gái” bao giờ, vậy nên có lẽ em lo xa rồi”.

Quả thực là chồng tôi đã trong một phút ném tôi xuống vực sâu, thảm cảnh mà dù giàu trí tưởng tượng đến đâu tôi cũng không hình dung ra nổi. Suốt tuổi thanh xuân tôi đã cố gắng giữ gìn để mong sau này lấy chồng được hạnh phúc, được chồng tôn trọng. 

Vậy mà cuối cùng tôi lại bị chồng nghi ngờ là lừa dối, là “tạo bằng chứng giả”. Tôi uất đến độ không còn muốn giải thích điều gì, chỉ biết nói một câu: “Con người em thế nào thì em rõ nhất, anh đừng đưa quá khứ chơi bời của mình ra mà quy kết rằng con gái ai cũng dễ dãi giống như nhau”.

Những ngày đầu hôn nhân, cuộc sống vợ chồng diễn ra bình thường. Nhưng thỉnh thoảng trong các cuộc trà dư tửu hậu với bạn bè, trước mặt tôi anh lại hỏi: “Mấy ông nói xem, thời đại giờ có cô nào gần ba mươi rồi, trải qua vài mối tình rồi mà vẫn còn “zin” không?”. 

Xong rồi mấy ông xôn xao bàn tán rằng nếu có thì hoặc là xấu “ma chê quỷ hờn” không ai thèm ngó, hoặc là đồng tính nữ thôi. Một câu chuyện như vô thưởng vô phạt nhưng chẳng khác nào anh cố khẳng định cho tôi thấy là tôi không trung thực. Cái cảm giác chồng không tin tưởng mình lại còn lấy nó ra bàn tán giễu cợt khiến tôi mất dần tình cảm với chồng tôi.

Gần đây nhất chúng tôi cãi nhau cũng vì chuyện đó. Tôi bảo chồng tôi nên tôn trọng tôi, và xem lại cách nói, cách suy nghĩ của mình. Chồng tôi cũng không kém phần gay gắt:

- Em làm gì mà phải lớn tiếng thế. Thật cũng được mà giả cũng được, anh có quan trọng gì chuyện đó đâu mà em cứ phải cằn nhằn để ý.

- Vì anh không quan trọng chuyện đó nên em càng không có lý do để nói dối. Điều em nói ở đây là anh không tin tưởng em.

- Tin thì sao mà không tin thì sao. Em làm cách nào để chứng mình “nó” là thật?

Đến nước này thì tôi không còn gì để nói nữa rồi. Người ta khổ vì “đã để mất”, còn tôi thì khổ vì “còn giữ được”, có phải là vô lý và nực cười quá không?

'Sự cố' nhỏ khiến cô dâu mới khóc ròng trong đêm tân hôn

'Sự cố' nhỏ khiến cô dâu mới khóc ròng trong đêm tân hôn

Em năm nay 25 tuổi, mới kết hôn được 4 tháng. Tuy nhiên em đang đứng trước nguy cơ phải từ bỏ cuộc hôn nhân và bước chân ra khỏi nhà chồng chỉ vì sở thích tuổi trẻ.

">

Tâm sự: Đêm tân hôn, chồng kinh ngạc khi thấy tôi còn 'con gái'

Nhận định, soi kèo Bekasi City vs Adhyaksa Farmel, 15h30 ngày 30/1: Cơ hội cho chủ nhà

Con gái 5 tuổi của tôi, sáng nào cũng có một chuyến du hành cùng mẹ. Chúng tôi dậy sớm, tắm nước mát, bỏ những bộ quần áo ngủ vào giỏ mây chờ giặt, rồi hai mẹ con tôi sẽ sửa soạn quần áo, buộc tóc thật xinh, sau đó chúng tôi đi học, đi làm bằng xe đạp.

Tôi đạp xe cùng con bé qua trường mẫu giáo, hướng dẫn và tập luyện nhiều lần cho con, từ cả năm trước đây, về cách ước lượng khoảng không gian trước khi nhấn pê-đan sang đường, cách giữ sự an toàn khi có chiếc ô tô nóng vội nhấn còi phía sau, hay chiếc xe chậm chạp, chình ình phía trước...

Con bé rất vui vì điều này, chiếc xe đạp màu hồng sáng chói là niềm vui, thậm chí niềm tự hào của nó. Chiếc xe vừa như người bạn nhỏ, lại như “con ngựa thồ”, là cơ hội để nó vận động cho tiêu trừ khối năng lượng luôn luôn dư thừa, chực chờ bùng nổ trong cơ thể của một con nhóc con bé tẹo, cũng là cách để nó nhắn nhủ đến thế giới này rằng, nó đã lớn rất nhiều.

{keywords}

Nhưng mà, ở trường mẫu giáo của con, chỉ có mình con tôi đạp xe đến lớp. Dù tôi tuyệt đối không bao giờ để cho con đạp xe một mình, những vòng bánh xe đạp của tôi luôn lăn cùng con bé trong phạm vi 3m, thì tôi vẫn không hiểu lí do gì mà nhiều vị phụ huynh khác đã ngoái cổ lại mà bảo với tôi rằng, tôi thực sự rất liều!

Liều! Tôi ấn tượng mãi với câu nói ấy và cứ so sánh mãi. Những đứa trẻ trong cái thế giới này, ngoại trừ con tôi, có lẽ chúng đang được an toàn?

An toàn có phải là ở liên tục trong những ngôi nhà đóng cửa, làm bạn cùng Ipad? Hay an toàn là bố mẹ ký hợp đồng với hãng taxi, nơi lái xe chỉ toàn người xa lạ để gửi con đến trường? Giữa muôn vàn những chuyện bất an người ta vẫn khẳng định sự tin tưởng của mình vào hợp đồng với những người xa lạ? Những đứa trẻ không chịu nổi nắng trời và chỉ quen với nhiệt độ được điều chỉnh từ máy điều hòa lẽ nào được coi là những đứa trẻ đang sống trong an toàn?

Thực ra tôi hoàn toàn hiểu sự lo ngại về tình trạng giao thông hỗn loạn và khói bụi. Tôi hoàn toàn có đủ nhận thức để xác thực rằng đường phố bây giờ không phải như những con đường yên ả trước đây, không thể so sánh với những ngày bố mẹ bọn trẻ còn bé nhỏ. Nhưng nhất định tôi không cho rằng cần phải nhốt bọn trẻ vào trong cũi để chúng cắm cái cúi trước Ipad, do trí tưởng tượng của con người tạo ra.

Tôi không bao giờ nghĩ rằng “vứt” con mình ra thì sẽ rảnh rỗi hơn. Trái lại, tôi phải đối diện với nhiều nhiệm vụ hơn. Con tập xe đạp, nghĩa là tôi phải về nhà sớm mỗi buổi chiều để thót tim nín thở canh chừng. Không bao giờ con đạp xe ra phố mà cuối vòng bánh xe lại không có chiếc xe đạp của tôi nối tiếp. Như thế nghĩa là tôi phải từ bỏ nhiều thú vui lắm chứ. Tôi phải dành thời gian cho con nhiều hơn hẳn thói quen chưng diện lên xe phóng vút đến sở làm. Tôi phải mồ hôi mồ kê mướt mải cùng con. Tôi “liều”, tôi “dại”, để đổi lại tiếng cười của con, những câu chuyện liên miên chẳng cuối chẳng đầu như giọt nước rửa trôi những u ám đọng tù trong cái đầu hay nghĩ ngợi của tôi.

Điều quan trọng nhất là sự có mặt của mẹ đối với con hàng ngày. Tôi biết và tin tưởng chính xác là như thế. Chúng ta có mặt ở bên con để lắng nghe con, cũng như ngẫm ngợi để hiểu điều con nói, phải chăng là ý nghĩa hơn nhiều việc bỏ thời gian ra, “xàm xí” trên mấy trang facebook! Tôi đi theo con mình bằng những vòng bánh xe chầm chậm, thay vì nhốt con trong phòng và đứng canh chừng. Tôi nói con nghe về những con đường. Đôi khi là những con dốc rất cao và cả những khi người ta cần phải bóp phanh để tốc độ sao cho giảm xuống. Nhưng tất cả thì người ta sẽ đến nơi người ta cần phải đến. Chỉ cần người ta đủ kiên trì với những vòng xe.

(Theo Dân trí)

">

Mẹ trẻ dạy con

友情链接