Nhiều thập kỷ sau khi chia tay lần đầu tiên, Pamela Anderson (52 tuổi) và Jon Peters (74 tuổi) đã bí mật kết hôn và trở thành vợ chồng đầu tuần qua. Như vậy, đây chính là lần kết hôn thứ 5 của nữ diễn viên, siêu mẫu.

Cặp đôi đã kết hôn vào thứ hai vừa qua trong một buổi lễ riêng ở Malibu. Họ yêu nhau rất nhiều, đó là một mối tình lãng mạn tuyệt vời ở Hollywood, một nguồn tin xác nhận.

{keywords}
Jon Peters và Pamela Anderson tại buổi ra mắt 'Batman' năm 1989.

Tuy không lên tiếng nhưng nữ diễn viên đã viết "Cuộc sống hạnh phúc" trên trang cá nhân.

Về phía Jon Peters, ông chia sẻ với phóng viên rằng: "Có những cô gái xinh đẹp ở khắp mọi nơi. Tôi có thể có sự lựa chọn của mình, nhưng - trong 35 năm - tôi chỉ muốn Pamela. Cô ấy làm cho tôi hoang dã - theo hướng tích cực. Cô ấy truyền cảm hứng cho tôi. Tôi bảo vệ và đối xử với cô ấy theo cách cô ấy xứng đáng được như vậy".

{keywords}
Pamela Anderson là người con gái mà Peters luôn muốn ở cạnh trong suốt 35 năm qua.

Lần đầu tiên Peters gặp Anderson vào giữa thập niên 80. "Tôi bước vào và thấy thiên thần nhỏ này đang ngồi ở quán. Đó là Pamela. Pamela là một cô gái không trang điểm lộng lẫy. Cô ấy rất thông minh và rất tài năng. Tôi biết cô ấy sẽ là một ngôi sao lớn", nhà sản xuất phim 74 tuổi kể lại.

Peters là nhà sản xuất phim bắt đầu sự nghiệp với tư cách là một thợ làm tóc. Ông gây tiếng vang với "A star is born". Cuộc hôn nhân gần đây nhất của Peters kết thúc vào năm 2004.

Anderson đã ly dị Rick Salomon (lần thứ hai) vào năm 2015. Cô cũng đã kết hôn với các rocker Tommy Lee và Kid Rock.

Hà Lan

Khang 'Hoa hồng trên ngực trái' tiết lộ kế hoạch đặc biệt ngày Tết

Khang 'Hoa hồng trên ngực trái' tiết lộ kế hoạch đặc biệt ngày Tết

Thay vì đi du lịch như mọi năm, Trọng Nhân - diễn viên thủ vai Khang trong 'Hoa hồng trên ngực trái' sẽ ở lại Việt Nam đón tết với bố mẹ. 

" />

Pamela Anderson bí mật kết hôn lần 5

Bóng đá 2025-04-22 10:27:52 43

Nhiều thập kỷ sau khi chia tay lần đầu tiên,ímậtkếthônlầcúp tây ban nha Pamela Anderson (52 tuổi) và Jon Peters (74 tuổi) đã bí mật kết hôn và trở thành vợ chồng đầu tuần qua. Như vậy, đây chính là lần kết hôn thứ 5 của nữ diễn viên, siêu mẫu.

Cặp đôi đã kết hôn vào thứ hai vừa qua trong một buổi lễ riêng ở Malibu. Họ yêu nhau rất nhiều, đó là một mối tình lãng mạn tuyệt vời ở Hollywood, một nguồn tin xác nhận.

{ keywords}
Jon Peters và Pamela Anderson tại buổi ra mắt 'Batman' năm 1989.

Tuy không lên tiếng nhưng nữ diễn viên đã viết "Cuộc sống hạnh phúc" trên trang cá nhân.

Về phía Jon Peters, ông chia sẻ với phóng viên rằng: "Có những cô gái xinh đẹp ở khắp mọi nơi. Tôi có thể có sự lựa chọn của mình, nhưng - trong 35 năm - tôi chỉ muốn Pamela. Cô ấy làm cho tôi hoang dã - theo hướng tích cực. Cô ấy truyền cảm hứng cho tôi. Tôi bảo vệ và đối xử với cô ấy theo cách cô ấy xứng đáng được như vậy".

{ keywords}
Pamela Anderson là người con gái mà Peters luôn muốn ở cạnh trong suốt 35 năm qua.

Lần đầu tiên Peters gặp Anderson vào giữa thập niên 80. "Tôi bước vào và thấy thiên thần nhỏ này đang ngồi ở quán. Đó là Pamela. Pamela là một cô gái không trang điểm lộng lẫy. Cô ấy rất thông minh và rất tài năng. Tôi biết cô ấy sẽ là một ngôi sao lớn", nhà sản xuất phim 74 tuổi kể lại.

Peters là nhà sản xuất phim bắt đầu sự nghiệp với tư cách là một thợ làm tóc. Ông gây tiếng vang với "A star is born". Cuộc hôn nhân gần đây nhất của Peters kết thúc vào năm 2004.

Anderson đã ly dị Rick Salomon (lần thứ hai) vào năm 2015. Cô cũng đã kết hôn với các rocker Tommy Lee và Kid Rock.

Hà Lan

Khang 'Hoa hồng trên ngực trái' tiết lộ kế hoạch đặc biệt ngày Tết

Khang 'Hoa hồng trên ngực trái' tiết lộ kế hoạch đặc biệt ngày Tết

Thay vì đi du lịch như mọi năm, Trọng Nhân - diễn viên thủ vai Khang trong 'Hoa hồng trên ngực trái' sẽ ở lại Việt Nam đón tết với bố mẹ. 

本文地址:http://sport.tour-time.com/html/294f999110.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Soi kèo góc Espanyol vs Getafe, 2h00 ngày 19/4

Hai bên gia đình đã gặp mặt, ngày cưới cũng đã được nhắc đến. Không có gì thay đổi, tháng Chạp này tôi lên xe hoa. Vậy mà chỉ sau một ngày, mọi thứ dường như đảo lộn khi chồng sắp cưới của tôi phát hiện bị trọng bệnh.

Tôi và anh yêu nhau đã bốn năm trời, khó khăn lắm mới thuyết phục được gia đình tôi chấp nhận. Mẹ anh vốn mê tín, chẳng hiểu bà đi xem ở đâu nói rằng tôi và anh khắc tuổi, nếu lấy nhau tôi sẽ đoản mệnh. Dù vậy tôi và anh vẫn kiên quyết không rời xa. Cuối cùng sự kiên trì của chúng tôi cũng khiến họ mềm lòng.

Cả hai chúng tôi đã từng vẽ nên bao viễn cảnh tươi đẹp sau khi kết hôn. Ngày cưới đã ấn định rồi, chẳng bao lâu nữa tôi sẽ là vợ anh. Vậy mà đùng một cái, anh nói anh mệt mỏi, anh khó thở, cảm thấy mình tự nhiên trở nên ốm yếu. Tôi và anh đến bệnh viện kiểm tra cứ đinh ninh chỉ bị đau ốm thông thường, nhưng kết quả là anh bị suy thận cấp độ 4.

Kết quả đó dĩ nhiên là một cú sốc mạnh đối với tất cả mọi người, đặc biệt là hai chúng tôi. Anh suy sụp không nói, tôi cũng rất đau buồn. Mọi viễn cảnh tươi đẹp tôi vẽ ra bỗng trở nên u ám.

Sau nhiều ngày suy nghĩ tôi đã quyết định hủy hôn. Tôi yêu anh thật lòng nhưng tôi còn cả cuộc đời dài phía trước. Bác sĩ nói anh sẽ phải tiến hành chạy thận, thời gian sống không thể dự đoán trước, có người có thể sống hơn 10 năm và lâu hơn thế.

Thế nhưng tôi không thể lấy một người mà “án tử” đang lơ lửng như thế, không thể dùng cả quãng đời tươi đẹp nhất chỉ để sấp ngửa kiếm tiền cho chồng chạy thận. Đó là chưa kể đến việc căn bệnh của anh còn ảnh hưởng không nhỏ tới việc sinh con. Và hơn hết, tôi không muốn kết hôn khi biết mình sẽ sớm trở thành một góa phụ.

Thế nhưng sau khi tôi nói chia tay, cả gia đình anh đã kéo nhau đến nhà tôi mắng chửi thậm tệ. Họ nói rằng tôi là một kẻ vô tâm, vô nhân tính. Rằng trước đây khi họ nói nếu chúng tôi kết hôn tôi sẽ chết sớm nhưng anh vẫn kiên quyết lấy tôi, vậy mà tôi vừa nghe anh mắc bệnh đã ngay lập tức trở mặt khiến anh ấy như bị giáng thêm một cú sốc nữa. Rằng lúc anh cần tôi nhất thì tôi lại phụ bạc ruồng rẫy anh. Rằng loại người thất đức như tôi nhất định tương lai sẽ không ra gì.

Lòng tôi vốn đang buồn phiền, lại thêm bị đay nghiến thành ra bực tức. Tôi nói với họ: “Anh ấy bất hạnh đã đành sao mọi người còn muốn con phải chịu bất hạnh lây. Con yêu anh ấy chứ có làm gì sai trái đâu mà bắt con phải chịu khổ cả cuộc đời này chứ. Chẳng lẽ mọi người nhất định cứ phải chứng kiến con trở thành kẻ góa bụa mới hài lòng hay sao”. Chị gái anh nghe thế liền lao đến cho tôi một bạt tai và mắng tôi “Đồ bạc bẽo”.

Tôi vốn dĩ nghĩ rằng sau khi chia tay cũng sẽ làm bạn với anh, đến động viên chia sẻ với anh. Thế nhưng giờ tôi làm sao còn có thể làm được như thế nữa. Tôi biết cha mẹ anh thương con, chị gái anh thương em. Nhưng họ phải đặt mình vào tình cảnh của tôi nữa chứ. Tôi còn trẻ, tôi không thể biết trước bể khổ mà cứ lao vào để hủy hoại đời mình.

Tôi nghĩ ai ở vào hoàn cảnh của tôi chắc cũng sẽ làm vậy cả thôi. Tại sao anh và gia đình anh lại đối xử với tôi như thế. Nếu họ có con gái và biết chồng sắp cưới của con gái mình mắc bệnh nan y liệu họ có để cho con mình kết hôn nữa không? Cuối cùng thì là họ độc ác hay tôi độc ác? Họ ích kỉ hay tôi ích kỉ? Là ai quá đáng hơn ai?

Cô gái tặng hoa Tổng thống Mỹ Donald Trump 2 năm trước giờ ra sao?

Cô gái tặng hoa Tổng thống Mỹ Donald Trump 2 năm trước giờ ra sao?

Sau khi tặng hoa cho Tổng thống Mỹ Donald Trump tại sân bay Nội Bài năm 2017, Phạm Ngọc Hà My đã có những bước tiến mới trong sự nghiệp, trở thành gương mặt được nhiều người biết đến.

">

Tâm sự: Chồng sắp cưới bị bệnh, gia đình anh mạt sát tôi vì hủy hôn

{keywords}Kỳ họp thứ 7, HĐND tỉnh Quảng Ninh khóa XIII


Tỉnh Quảng Ninh đã đánh giá tổng thể kết quả thực hiện nhiệm vụ năm 2017 trên tất cả các lĩnh vực, trong đó các chỉ tiêu phát triển kinh tế - xã hội và thu ngân sách đều đạt kết quả tích cực; an sinh xã hội được đảm bảo; quốc phòng - an ninh được giữ vững; công tác quản lý Nhà nước trên các lĩnh vực, kỷ cương, kỷ luật hành chính được tăng cường tại các cơ quan, đơn vị, địa phương...

Tạo đà bứt phá năm 2018

Thực hiện chương trình phát triển kinh tế - xã hội năm 2018, Quảng Ninh tiếp tục đặt mục tiêu phấn đấu: Tốc độ tăng trưởng tổng sản phẩm trên địa bàn theo giá so sánh 2010 tăng từ 10,2-10,5%; thu ngân sách nội địa tăng 10% so với số thực hiện năm 2017; thu XNK phấn đấu đạt 6.000 tỷ đồng; tổng kim ngạch xuất khẩu hàng hoá tăng 8%; tổng vốn đầu tư xã hội tăng trên 10%;

Bên cạnh đó, phấn đấu tỷ lệ hộ nghèo giảm 0,7%; tỷ lệ lao động qua đào tạo đạt 75%; tỷ lệ bao phủ BHYT đạt 93%; 14,5 bác sĩ/vạn dân; tỷ lệ che phủ rừng đạt 54,5%; tỷ lệ dân số nông thôn được sử dụng nước hợp vệ sinh 97%; tỷ lệ dân số đô thị được cung cấp nước sạch trên 94%; tỷ lệ chất thải rắn ở đô thị được thu gom 93,5%.

Để thực hiện đạt các chỉ tiêu này, các nhóm nhiệm vụ, giải pháp đã được tỉnh Quảng Ninh đặt ra. Trong đó: Đẩy mạnh thực hiện ba đột phá chiến lược; tiếp tục tăng cường quản lý nhà nước trên các lĩnh vực; chủ động, linh hoạt trong quản lý, điều hành thu chi ngân sách; nâng cao tỷ trọng, chất lượng dịch vụ, cơ cấu lại sản xuất nông nghiệp; cải thiện môi trường đầu tư kinh doanh, khuyến khích và tạo điều kiện thúc đẩy khu vực kinh tế tư nhân; chuẩn bị các điều kiện cần thiết để tổ chức thực hiện Luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt và thành lập Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt Vân Đồn sau khi được Quốc hội thông qua..., tiếp tục được xác định là những nhiệm vụ trọng tâm để tạo động lực chủ yếu cho tăng trưởng, khơi nguồn của những tăng trưởng tiềm năng.

Cùng với đó, các nhiệm vụ chính trị, xã hội tiếp tục được thực hiện quyết liệt: Giữ vững ổn định chính trị, bảo đảm an sinh xã hội, giảm nghèo bền vững, sử dụng hiệu quả tài nguyên, thay đổi căn bản về nhận thức và hành động trong công tác bảo vệ môi trường. Tiếp tục thực hiện chủ trương đổi mới trong công tác xây dựng Đảng, nâng cao năng lực của các cơ quan trong hệ thống chính trị từ tỉnh đến cơ cở; nâng cao hiệu quả thực thi pháp luật và phòng, chống tham nhũng, lãng phí. Bảo đảm quốc phòng – an ninh, trật tự an toàn xã hội; nâng cao hiệu quả hoạt động đối ngoại...

M.M

">

2018, Quảng Ninh sẵn sàng bứt phá

Tôi sinh ra và lớn lên ở nông thôn. Ngày bé, tôi học trường làng, đi học cuốc bộ, cùng bạn vượt qua những con đường cát bụi mù ngày nắng, lầy lội ngày mưa. Thế nhưng, những đứa trẻ như tôi chưa bao giờ xuất hiện cảm giác ái ngại, mà chỉ thấy vui thích, hào hứng vì được dẫm chân lên thứ đất nhão nhoét ngày mưa gió hay lội qua những vũng nước to như hố voi. Có những ngày chúng tôi không thích đi đường làng mà rủ nhau băng qua những cánh đồng, những thửa ruộng để đến trường. Những ngày như thế còn thú vị gấp bội phần. Đó là lúc thật sung sướng khi từng đứa nhón chân đi thăng bằng trên bờ ruộng bị khoét còn nhỏ tí, hay lúc chạy băng băng trên lối đi rộng đầy cỏ xanh mềm mại, cảm nhận bàn chân mình ngập trên thảm xanh.

Thích nhất là những mùa hoa cải. Cả một cánh đồng nở đầy hoa cải. Các bạn thử tưởng tượng mà xem, hoa cải là loài hoa xinh xắn, màu sắc trang nhã, thật mĩ miều làm sao. Cả một cánh đồng ngập trong sắc hoa, có đám vàng tươi, rực rỡ như nắng sớm, có đám trắng muốt nõn nà, có đám pha lẫn sắc tim tím nhạt. Lúc ấy, cả đám trẻ chúng tôi chỉ biết đứng ngẩn ngơ ra ngắm nhìn. Rồi đứa nào đứa nấy nổi lòng tham, muốn mang sắc hoa này về nhà mà ngắm nghía! Thế nên, ngoài cái túi xách đựng sách vở, trên tay mỗi đứa là một ôm hoa.

Việc học ngày ấy thật đơn giản. Thầy cô, bố mẹ không đòi hỏi gì nhiều, cũng chẳng mấy khi quát mắng, gò ép chúng tôi vào những trang sách. Những kỷ niệm tôi nhớ nhất, chẳng phải là học, mà là những trò chơi cùng các bạn, những quang cảnh đẹp của làng quê. Tôi nhớ, tôi đã đứng lặng ngắm những buổi hoàng hôn với đủ những áng mây màu sắc, hình dạng khác nhau. Tôi đã sung sướng, hân hoan khi nhìn những vạt nắng sớm tươi vàng rực rỡ xuyên qua kẽ lá, chiếu xuống con ngõ nhà mình như những rẻ quạt. Tôi đã sung sướng vô cùng khi được nhìn thấy sóng lúa dập dìu trong một buổi chiều gió lộng mà không phải tưởng tượng qua những câu thơ. Tôi đã say sưa ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng trưng giữa đêm hè trời quang mây tạnh. Thật thú vị khi trong lúc chơi trốn tìm, được nhìn thấy những hình thù của cây cối, nhà cửa in trên nền đất, dưới ánh trăng thanh. Nhiều đêm tôi đã đi đi lại lại khắp sân, khắp ngõ để xem câu thơ "Em đi trăng theo bước/ Như muốn cùng đi chơi"là có thật không...

Những trải nghiệm ấy, mỗi khi tôi nhớ lại vẫn vẹn nguyên cảm xúc rộn ràng, vui thích như ngày còn bé. Vì thế, hồi học tiểu học, tôi viết văn tả cảnh lúc nào cũng đạt điểm cao. Chẳng có gì xa lạ cả, tôi chỉ hồi tưởng, sống lại những cảm xúc khi đứng trước những cảnh đẹp ấy. Có bạn không tin tôi tự viết, còn chặn đường hỏi tôi để đòi cho được cuốn văn mẫu.

Giờ đây, khi về sống ở quê sau gần 20 năm đi xa, tôi mới có dịp hiểu sâu hơn, cụ thể hơn lũ trẻ ở quê tôi đang sống, đang học như thế nào. Tôi cũng thấm thía hơn vì sao thầy cô giáo ở quê nói, chúng không viết nổi một câu văn, không biết làm thế nào để chúng có thể viết được.

Nói đến việc học văn và chép văn mẫu như một tệ nạn trong giáo dục, hẳn không ai còn lạ nữa. Nhưng, vì đâu nên nỗi?

Quan sát lũ trẻ ở quê sống và cách chúng học môn Tập làm văn - Tiếng Việt ở trường, tôi thấy có hai nguyên nhân chính:

Đầu tiên, lũ trẻ đã chẳng thực sống cho sống động, cho sâu sắc một tuổi thơ ở giữa vùng nông thôn dồi dào nguyên liệu. Thiên nhiên xung quanh trẻ, lao động xung quanh trẻ, nhưng trẻ chẳng cảm nhận sâu một điều gì cả vì tâm trẻ đã bị phân tán vào những ti vi, điện thoại. Chẳng mấy lúc chúng được đi chơi. Nhiều trẻ bố mẹ đi làm, ở nhà với ông bà, ông bà chỉ mong sao giữ được chúng an toàn, ăn no ngủ kỹ đã là rất tốt. Những bộ đồ chơi nhựa chơi vài lần là chán, chẳng thể chạm sâu vào chúng được. Và, tivi! Với rất nhiều phim hoạt hình, trò chơi, lũ trẻ có thể ngồi cả ngày, cả buổi để xem những chương trình như thế. Thế giới bên ngoài bốn bức tường vô cùng sống động, xinh đẹp, nhưng chúng đa phần chỉ thơ thẩn vào ra. Có những đứa trẻ cũng rủ nhau đi chơi khắp làng trên xóm dưới, nhưng số ấy rất ít. Những trò chơi dân gian cũng thưa vắng dần. Có trẻ chỉ biết ôm điện thoại.

{keywords}

Ảnh minh họa

Điều thứ hai mới là điều vô cùng quan trọng, đó là người lớn, những người sống cùng trẻ, những người có vai trò dẫn dắt và giáo dục chúng.

Có một cô bé năm nay học lớp 6. Khi tôi hỏi, con thấy dạng bài tập làm văn nào khó viết nhất? Cô bé nói: "Con thấy tả cảnh là khó nhất, con không biết viết cái gì cả." Tôi rất ngạc nhiên vì cô bé học các môn rất tốt, kể cả môn Tiếng Việt. Ngôn ngữ không tệ. Cảnh ở xung quanh mình nhưng lại không biết tả thế nào. Cô bé giải thích: "Lúc viết, con chẳng nghĩ ra cái gì để viết cả."

NGHĨ - Một bài văn tả cảnh hay bất cứ một bài văn nào, có thể bắt đầu viết bằng việc NGHĨ được không?

KHÔNG! - Ai có thể "nghĩ" mà ra cảnh? Nó phải được bắt đầu bằng sự quan sát và cảm nhận. Từ sự quan sát và cảm nhận ấy mà có những ấn tượng, những nguyên liệu để xuất ngôn từ. Tôi đã làm như thế với cô bé và chỉ sau 1 buổi học, cô bé viết được những bài văn tả cảnh từ sự quan sát tinh tế, từ những liên tưởng đầy thú vị của trẻ thơ.

Và đó chính là điều khiến tôi nuối tiếc nhất đối với lũ trẻ ở vùng nông thôn này. Hà Nội - thành phố lớn với nhà cửa san sát kia, muốn được ngắm mặt trời mọc và lặn là một điều xa xỉ, muốn ngắm trăng lên là điều không tưởng. Có những đồng nghiệp của tôi dạy văn, vì muốn trẻ được quan sát và cảm nhận được những nguyên liệu mà các nhà văn đã đưa vào tác phẩm. Các thầy cô còn chịu khó nhặt nhạnh từng cái niêu đất, cái bát sành, sứ, cái rổ tre,... đưa trẻ đi bảo tàng, đến nông trại lội đồng lội ruộng, phun nước tắm mưa để trẻ có thể quan sát, có thể hình dung và cảm nhận. Sự chịu khó, cần mẫn của các thầy cô, muốn vun vén cho từng cảm nhận, từng trải nghiệm của học trò ấy khiến tôi càng thấy tiếc cho lũ trẻ quê tôi, được sống, được học trong những môi trường sẵn có nhiều nguyên liệu, nhưng chẳng học nổi, viết nổi một bài văn chân thật.

Vì sao? Vì chúng ta dạy văn xơ cứng quá. Chúng ta đã chẳng bỏ công, chẳng dốc sức để giúp lũ trẻ sống trong thời đại số, bị quây bởi 4 bức tường này được cảm nhận thiên nhiên, cuộc sống, con người, lao động xung quanh chúng. Làm thế nào mà giáo viên có thể khơi thông được dòng chảy khi đưa cho trẻ vài dàn bài mẫu, đọc cho trẻ chép vài đoạn văn mẫu và không đặt tâm để tạo được bầu không khí thật sự phù hợp trong mỗi giờ học Tiếng Việt - Văn học?

Vì sao? Vì phụ huynh của chúng ta bận rộn quá. Ta đã chẳng thể dành thời gian để cùng con làm gì hay đơn giản là trò chuyện cùng con, gợi mở cho con những cảm nhận sâu sắc về cuộc sống xung quanh mình. Vậy thì văn ở đâu ra?

"Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng khép?" Nhà thơ Chế Lan Viên đã viết như thế.

Chẳng có văn đâu khi cánh cửa của sự trải nghiệm, quan sát và cảm nhận chưa được mở tung ra.

Nguyễn Hường

Nỗi bất an từ bài rap mới của Đen Vâu

Nỗi bất an từ bài rap mới của Đen Vâu

MV "Mang tiền về cho mẹ" của ca sĩ Đen Vâu có những mối hiểm nguy mà mình thấy bất an, cần phải nói ra.

">

Văn ở đâu?

Siêu máy tính dự đoán Fulham vs Chelsea, 20h00 ngày 20/4

Hơn 2 năm sống trong tận cùng nỗi đau, tôi đã quyết định mặc váy cưới lần thứ 2 và sánh bước bên chồng cũ. Tuy nhiên, tôi không ngờ, cuộc đời lại quá trớ trêu với tôi.

Tôi và chồng là bạn học. Chúng tôi đã yêu nhau từ những năm còn ngồi trên ghế nhà trường. Ra trường, mỗi người đi theo một hướng riêng. Anh xin được học bổng nên đi tu nghiệp nước ngoài còn tôi vào làm việc ở một cơ quan nhà nước.

Thời gian xa cách, chúng tôi vẫn luôn hướng về nhau và tôi đã lên xe hoa cùng anh vào đúng dịp kỷ niệm 9 năm quen biét.

Về sống chung dưới một mái nhà, tuy không còn cảm giác bối rối, ngượng ngùng như những người mới yêu nhưng sự thân thuộc và tình nghĩa lâu năm đã gắn bó chúng tôi lại. Tôi sinh cho anh 1 cậu con trai đầu lòng và cùng anh nâng niu “báu vật” đó.

Đến năm thứ 3 của cuộc hôn nhân, anh tiếp tục nhận nhiệm vụ và sang Singapore làm việc 2 năm. Thời gian anh đi, tôi đã cố gắng hoàn thành bổn phận và vai trò của mình. Không ngờ, ngày trở về, anh lại khiến tôi đau đớn đến cùng cực. Một cô gái đã tìm đến gặp tôi ngay khi anh vừa về nước được 2 tuần.

Đó là một cô gái trẻ, đẹp và lanh lợi. Cô gái ấy nói, anh đã quen và chung sống với cô ta khi cùng làm việc với nhau ở Singapore. Đáng nói hơn, anh cũng thú nhận với tôi về tình cảm với người con gái này. Anh bảo, đó là thứ tình cảm chân thật và đầy say đắm mà anh chưa từng có được khi ở bên cạnh tôi... Tuy nhiên, vì con trai, anh vẫn xin tôi tha thứ và cho anh thời gian để quên đi cảm xúc này.

Câu nói của anh khiến tôi chết lặng, tim tôi như ngừng đập và tôi không thể thở nổi. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt tôi. Sau đó, tôi òa khóc như một đứa trẻ… Tôi quyết định làm đơn ly hôn và đề nghị anh chấp thuận sau 3 tháng gặm nhấm nỗi ê chề.

Sau khi ly hôn, tôi xin nghỉ việc và vào TP.HCM lập nghiệp. Thời gian trôi qua, tôi vẫn không thể lấy lại được thăng bằng. Tôi khóc cười một cách mất kiểm soát và bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực. Kết quả, tôi phải nhập viện điều trị về sự rối loạn cảm xúc của mình.

Thời gian tôi điều trị, không hiểu lý do gì mà anh biết. Anh đến gặp tôi và chăm sóc tôi mỗi ngày. Anh cũng phối hợp cùng các bác sĩ chữa trị cho tôi. Anh còn quỳ xuống xin lỗi tôi và cầu hôn tôi khi tình trạng bệnh của tôi không còn nữa.

Sự chân thành của anh lại một lần nữa khiến tim tôi loạn nhịp. Tôi như quay lại thời sinh viên và thấy cuộc sống không thể thiếu anh. Tôi quyết định cho anh cơ hội và chấp nhận mặc váy cưới lần 2 với cùng một chú rể là anh.

Nhưng trong đám cưới giản dị với lượng khách mời vô cùng hạn chế của vợ chồng tôi bất ngờ có sự xuất hiện của một người phụ nữ lạ. Đó không phải là người phụ nữ đã khiến vợ chồng tôi ly hôn, cũng không phải người thân của các vị khách mời.

Tuy nhiên, cô ta lại khiến mặt chồng tôi biến sắc. Đáng nói hơn, trong lớp áo khoác dầy mà cô ta đang mặc để ngụy trang, tôi vẫn nhận ra cô ta mang bầu. Cái thai có lẽ đã chừng 5 tháng.

Cô ta đứng ở góc phòng cưới, mắt nhìn chồng tôi đầy uất hận rồi bất ngờ ôm mặt bỏ chạy khi anh chính thức đeo vào tay tôi chiếc nhẫn cưới mới toanh. Hình ảnh đó khiến tôi chột dạ. Thế nhưng, tôi vẫn cố giữ bình tĩnh và chờ đến “đêm tân hôn” mới chính thức hỏi chuyện anh.

Anh không biết, cái thai đó là của ai. Tuy nhiên, anh biết, cô gái ấy chưa có chồng và từng dành tình yêu đơn phương cho anh suốt mấy năm nay. Anh cũng thú nhận, sau khi ly dị tôi, anh bị mất phương hướng nên cô ấy đã đến bên cạnh để động viên, an ủi anh… Sau đó, khi phát hiện tôi bị bệnh, anh đã dồn tâm sức cho tôi và bẵng quên đi cô ấy.

Lời thú nhận của anh khiến nước mắt tôi trào ra. Tôi cố cắn môi để tiếng nức nở không bật lên thành tiếng. Thế nhưng, tôi không làm được điều đó. Linh cảm của tôi mách bảo cho tôi biết, có chuyện rất khủng khiếp đang chờ đợi tôi.

Và nếu như chủ nhân của cái thai đó chính là chồng tôi thì cuộc đời thật quá tệ bạc với tôi …

Anh Thư(Hà Nội)

">

Ngoại tình: Tận cùng nỗi đau sau lời thú nhận của chồng đêm tân hôn

友情链接