您现在的位置是:Kinh doanh >>正文
U23 Uzbekistan vs U23 Iran: Chia điểm nghẹt thở
Kinh doanh4435人已围观
简介Video U23 Uzbekistan 1-1 U23 Iran:Xứng danh bảng đấu tử thần,điểmnghẹtthởgiải bóng đá đức U23 Uzbeki...
Video U23 Uzbekistan 1-1 U23 Iran:
Xứng danh bảng đấu tử thần,điểmnghẹtthởgiải bóng đá đức U23 Uzbekistan và U23 Iran thực hiện cuộc rượt đuổi ngoạn mục, đã cống hiến trận đấu đầy căng thẳng.
Trên sân Tinsulanon, U23 Iran nhập cuộc bằng thế trận tấn công chủ động. Dù vậy, bản lĩnh của nhà ĐKVĐ U23 châu Á giúp Uzbekistan mở tỷ số từ chấm 11 mét.
![]() |
U23 Uzbekistan (áo trắng) chia điểm nghẹt thở với U23 Iran |
Trong hiệp 2, U23 Iran đưa ra điều chỉnh trên hàng công. Hiệu quả được thể hiện ngay lập tức với bàn gỡ hòa 1-1.
Hai đội tạo nên thế trận căng thẳng cho đến phút cuối. Nhưng không có thêm bàn thắng nào được ghi, và cùng hài lòng với 1 điểm.
Giải vô địch U23 Châu Á 2020Bảng C | |||||||||
# | Tên Đội | ST | T | H | B | TG | TH | HS | Đ |
1 | 1 | 0 | 1 | 0 | 1 | 1 | 0 | 1 | |
2 | ![]() | 1 | 0 | 1 | 0 | 1 | 1 | 0 | 1 |
3 | ![]() | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 |
4 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 | 0 |
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Barca vs Osasuna, 03h00 ngày 28/3: Củng cố ngôi đầu
Kinh doanhNguyễn Quang Hải - 27/03/2025 07:15 Tây Ban N ...
阅读更多Cách đơn giản trị chứng hay quên tắt các thiết bị điện khi rời nhà
Kinh doanhNicole cho biết điều này thực sự hữu ích và tạo ra sự khác biệt với người có tâm hồn khá lãng đãng như cô.
Cách đơn giản trị chứng hay quên tắt các thiết bị điện khi rời nhà "Tôi bắt đầu có thói quen chụp ảnh sau một kỳ nghỉ - thời điểm chủ nhà vừa thay mới toàn bộ hệ thống sưởi và đưa tôi bảng điều khiển mới. Đó là mùa đông và tôi thì chưa quen với bảng điều khiển thiết bị. Vì vậy tôi đã mất nguyên 1 ngày lo lắng rằng hệ thống sưởi vẫn đang hoạt động do tôi quên chưa tắt chúng".
Kể từ đó, cô luôn chụp lại các thiết bị điện trước chuyến đi dài và chưa bao giờ phải xem lại các bức ảnh chụp chúng. Nicole tin rằng việc chụp ảnh đã giúp trấn an tâm lý bởi đó là một bằng chứng xác đáng.
Nicole không phải là người duy nhất khuyên bạn nên làm điều này. Chuyên gia du lịch Sunil Metcalfe cũng có lời khuyên tương tự: Giống như việc gửi thư cho cộng sự hay nhờ ai đó chăm sóc giúp thú cưng, chụp ảnh các thiết bị điện, khoá cửa sân sau, cửa gara đã đóng sẽ giúp tâm trí bạn bình an trong suốt chuyến hành trình sau đó.
"Tất cả chúng ta đều từng có cảm giác lo lắng khi đang di chuyển, chẳng hạn trên đường ra sân bay, rằng hình như mình đã quên tắt một thiết bị nào đó. Và một bức ảnh sẽ giúp bạn loại bỏ nhanh chóng cảm giác này”.
Bạn hãy thử mẹo này xem sao nhé. Chắc chắn bạn sẽ không còn cảm giác lo lắng rằng hình như mình đã quên khoá cửa hay quên tắt bếp đâu.
Những việc khiến bạn không thể trở thành người giàu có
Không biết cách tiết kiệm tiền, đổ tiền cho các thú vui mua sắm, lướt mạng xã hội suốt ngày… là những điều khiến bạn khó trở nên giàu có.
">...
阅读更多Một ngày ở Mèo Vạc, Hà Giang
Kinh doanhBây giờ là giữa mùa hè, cái nắng của vùng Tây Bắc như được tiếp thêm sức nóng khiến màu hoa của những cây phượng ven đường dẫn vào thành phố Hà Giang rực thêm sắc đỏ. Hai giờ chiều, anh lái xe cho mọi người dừng nghỉ giữa đỉnh Cổng Trời, cả đoàn lục tục kéo nhau xuống xe, mấy người yếu thì ôm đầu ậm ọe, người khỏe thì uống nước, hút thuốc và thả hồn vào mây, vào núi… Mười phút sau, đợi cho mọi người chụp ảnh và gọi điện nhắn tin xong, trưởng đoàn Trần Bình Tám thủng thẳng nói:
"Bây giờ mới chính thức đặt chân vào cao nguyên đá, từ sáng đến giờ đoàn chúng ta mới chỉ đi dạo chơi. Phía trước là dốc, là đèo, là quanh co gấp khúc. Và cái đẹp mê hồn của đất trời Hà Giang cũng bắt đầu từ đây. Mọi người cứ thỏa sức mà say…".
Đúng như lời ông Tám, chiếc xe 16 chỗ bắt đầu vặn vẹo ngả nghiêng, rất nhiều khúc cua tay áo khiến cho mọi người bồng bềnh nôn nao.
Xe qua đất Yên Minh, Mèo Vạc hiện ra với bạt ngàn núi đá. Không khí trong xe như chùng xuống, có lẽ mọi người đang lặng lẽ thả hồn vào đá. Tôi cảm thấy khâm phục bà con người Mông nơi đây, cảm phục tinh thần bất khuất, sáng tạo, dũng cảm, cần cù của họ.
Họ đã biến đá thành ngô, ngô bạt ngàn chen chân vào từng khe đá, ngô đè đá, vươn cao, trổ hoa trổ bắp. Chắc chắn rằng mỗi cây ngô, mỗi bắp ngô đều ngấm ướt vị mặn mòi những giọt mồ hôi của người dân nơi đây.
Trời đã về chiều, nắng chuyển sang màu vàng, cái nóng dịu đi nhường lại bầu không khí mát mẻ cho cao nguyên đá. Bất chợt, chúng tôi bắt gặp lũ trẻ đang chạy tung tăng trên đường, phóng viên Vũ Nhung nói với anh lái xe cho xe dừng lại, cả đoàn kéo xuống để chia kẹo bánh, truyện tranh và giao lưu với các cháu.
17h30, chúng tôi tới thị trấn Mèo Vạc. Không khí làm việc của các ban ngành trong huyện chiều cuối tuần vẫn diễn ra hối hả. Phó Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân huyện Nguyễn Phi Long đón chúng tôi bằng nụ cười hồn hậu.
Ăn tối xong, chúng tôi đi nghỉ sớm. Suốt một ngày đánh vật với dốc, với đèo, với gập ghềnh núi đá nên cả đoàn đều thấm mệt. Đêm cao nguyên yên tĩnh và trong lành, không khí mát dịu đã làm giấc ngủ của chúng tôi như ngắn lại.
Lần này lên Mèo Vạc, Liên chi hội Nhà báo Thông tin và Truyền thông có mang theo 500 cuốn sách để tặng cho Trường THPT của thị trấn. Đây là sáng kiến của nhà báo Trần Bình Tám. Ông muốn đem văn hóa đọc đến vùng núi xa xôi này để các em học sinh có điều kiện tiếp cận với các kiến thức mới, kĩ năng sống và hướng nghiệp trong tương lai.
Buổi làm việc với ban giám hiệu nhà trường diễn ra rất nhanh chóng nhưng thật hiệu quả. Thầy giáo quyền hiệu trưởng Nông Thế Huân xúc động tiếp nhận món quà tinh thần từ các nhà báo. Ông nói lời cảm ơn và mong "các nhà báo, các cơ quan ban ngành ở Trung ương quan tâm hơn nữa đến việc học tập của con em các dân tộc ở Mèo Vạc, đặc biệt là con em các dân tộc thiểu số. Hiện nay, chúng tôi vẫn còn thiếu sách giáo khoa, thiếu sách tham khảo, sách hướng nghiệp và các thiết bị giảng dạy khác…".
Chúng tôi đến dự giờ Văn của một lớp 12. Cô giáo Lù Thị Ngân đang say sưa truyền đạt cho các em về cảm thụ văn học trong văn thơ. Nhà báo Trần Bình Tám – một giảng viên đại học – đã được mời giảng mẫu về chủ đề tình yêu Tổ quốc của người Việt Nam.
Mặc dù không có sự chuẩn bị trước nhưng với kinh nghiệm của mình, thầy Tám đã truyền lửa cho các em bằng một phương pháp dạy truyền cảm, dễ hiểu, thu hút sự lắng nghe của các em và các đại biểu. Hết buổi giao lưu, thầy Nông Thế Huân chạy lên ôm chầm lấy nhà báo. Ông nói với giọng tiếc nuối:
- Biết thầy nói hay thế này em cho cả trường tập trung để nghe thì tốt biết mấy.
Cô giáo trẻ Tống Ngọc Huyền thì không giấu nổi xúc động:
-Thầy ơi! Thầy làm em rưng rưng nước mắt. Sao thầy nói thuyết phục và gần gũi thân thương thế! Bọn em học được ở thầy nhiều lắm!
Tạm biệt thầy trò trường THPT Mèo Vạc, chúng tôi đi về xã Pả Vi. Từ đường Quốc lộ 2C nhìn xuống, dòng sông Nho Quế uốn lượn như một dải lụa mềm có màu xanh lục, rất đẹp nhưng nếu ai sợ độ cao sẽ không dám nhìn lâu.
Quả thật, địa hình nơi đây vô cùng hiểm trở. Để lên được các nhà dân, chúng tôi phải đi bộ theo dải đường mòn đã được đổ bê tông. Nhà nào thuận lợi thì ở gần đường, nhà nào ở cao hơn thì chưa có đường lên, cứ phải leo trèo qua các bậc đá trơn trượt và độ dốc cao.
Phó Chủ tịch Ma Quốc Trưởng vẫn luôn dẫn đầu đoàn, tuy vậy mồ hôi đã ướt đầm lưng áo anh. Hai nhà báo nữ Vũ Nhung và Bình Minh rất hứng thú với việc chia bánh kẹo và sách ảnh cho bọn trẻ, nhà báo Nguyễn Đức Huy thì mải mê chụp ảnh.
Được tận mắt chứng kiến cảnh sống khó khăn của bà con người Mông nơi đây, Bình Minh đã thốt lên: “Em thật là may mắn được đi cùng các anh trong chuyến công tác này. Em vẫn biết là bà con còn khó khăn nhưng gặp được bà con rồi, em mới hiểu xóa đói giảm nghèo vẫn còn nhiều việc phải làm”.
Vũ Nhung thì đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Từ việc một đôi vợ chồng người Mông có ba cô con gái, người chồng mới 21 tuổi còn cô vợ thì 25 tuổi, đứa con lớn 4 tuổi, đứa con thứ ba còn đang đỏ hỏn. Cả gia đình sống trong ngôi nhà đơn sơ trống trải. Còn ông Giàng Mí Sà sinh năm 1970, Nhung lại tưởng ông ấy là 70 tuổi.
Gia đình ông Sà có 9 khẩu, người con trai lớn đã lấy vợ và có con nhưng vẫn chưa có điều kiện ra ở riêng. Vậy là 9 con người cứ xoay tròn trong ngôi nhà chật hẹp. Bình Minh hỏi han rất kĩ ông Giàng Mí Sà thông qua anh công an xã làm phiên dịch. Được Nhà nước hỗ trợ tiền làm nhà lần này, ông Sà vui lắm. Ông cứ nói đi nói lại rằng:
- Tôi có cái nhà mới rồi. Yên tâm rồi. Giờ chỉ việc lo cái ăn cái mặc và cho con cháu đi học cái chữ nữa thôi.
Cuối buổi trò chuyện, Bình Minh đã lấy tiền riêng của mình ra biếu ông Sà 500 nghìn đồng. Số tiền tuy không lớn nhưng nó mang nhiều ý nghĩa nhân văn, cả người cho và người nhận đều nở một nụ cười thân thiện.
Mới gần trưa mà trời đã nắng như đổ lửa, con đường mòn dẫn lên bản Mã Phí Lèng vẫn nhiều người lên xuống. Bà con đang vận chuyển gạch đá, xi măng để chuẩn bị làm nhà. Dự án xóa nhà tạm đã được triển khai từ nhiều năm nay nhưng vẫn chưa giải quyết hết được khó khăn về nhà ở cho bà con. Vẫn còn rất nhiều việc phải làm, nhiều việc phải lo và còn cần phải thêm thời gian nữa…
Tại buổi làm việc với các đồng chí lãnh đạo Ủy ban nhân dân huyện Mèo Vạc, chúng tôi hiểu thêm về những khó khăn của tất cả các cấp và các ban ngành trong huyện. Với 86.000 dân trong đó có 79% là bà con người Mông, toàn huyện có 17 xã và một thị trấn, trong đó 10 xã là núi đá, 3 xã ở vùng biên giới.
Vẫn còn hơn 7.000 hộ nghèo và 6% hộ cận nghèo. Đặc biệt là khí hậu ở Mèo Vạc rất khắc nghiệt, hạn hán kéo dài, nước sinh hoạt của bà con rất thiếu, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc tăng gia sản xuất.
Đối với việc phát triển văn hóa xã hội, khó khăn lớn nhất vẫn là việc con em của bà con người Mông không đi học hoặc đi học rồi lại bỏ. Có nhiều lý do khi đặt ra câu hỏi tại sao các em không đến trường? Nào là do địa hình hiểm trở, nhà ở cách xa trường, phải ở nhà tham gia các công việc như giữ em, nấu cơm, chăn bò, chăn lợn, làm cỏ ngô,…
Tôi chợt nhớ đến cậu sinh viên Sình Mí Cáy ở xã Pải Lủng, xuống Hà Nội học ở khoa Quan hệ công chúng và Truyền thông trường Đại học Hòa Bình. Cáy kể, nhà có 5 anh em trai, cậu em thứ hai đã lấy vợ khi tuổi chưa đầy 19. Cậu thứ ba cũng xuống Hà Nội học Cao đẳng Nội vụ. Cả hai anh em đều đi làm thêm bốc vác vào buổi tối hoặc nhặt bóng cho các sân đánh quần vợt. Cố gắng tằn tiện cũng đủ tiền học và tiền ăn.
Năm 2018 Cáy đã ra trường và trở về Mèo Vạc nhận công tác ở một xã trong huyện. Khớp lại các câu chuyện của anh em Sình Mí Cáy, của trường THPT, của các đồng chí lãnh đạo huyện và những điều tai nghe mắt thấy trong chuyến đi, tôi thấy trong lòng đang nhen nhóm một niềm vui và tràn đầy hi vọng.
Theo báo cáo của lãnh đạo huyện, mặc dù còn rất nhiều khó khăn nhưng lộ trình xây dựng chương trình “Nông thôn mới” đang được triển khai quyết liệt. Trong năm 2020 ít nhất sẽ có một xã hoàn thành mục tiêu này. Tôi hỏi đồng chí Phó Chủ tịch huyện:
- Giải pháp nào để tiến hành chương trình xây dựng “Nông thôn mới”?
Đó là sự chỉ đạo sát sao liên tục, đứng đầu là đồng chí Bí thư huyện ủy. Các tiêu chí cụ thể như thu nhập, nhà ở, nhà vệ sinh,… lập ban chỉ đạo để phân bố ngân sách hợp lý; tạo công ăn việc làm; đưa con em đi lao động ở các khu công nghiệp trong nước; ký kết hợp đồng lao động với các tỉnh, huyện giáp biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc; quy hoạch lại các vùng sản xuất, chăn nuôi, kết hợp với du lịch, xây dựng thêm các hồ chứa nước sạch, xóa nhà tạm cho một nghìn hộ dân,…
Con số đưa ra là rất nhiều, rất lớn, nhưng đó là những con số và kế hoạch rất cụ thể, chính xác, mang tính khả thi cao. Điều quan trọng là: "lãnh đạo huyện Mèo Vạc đã xác định đúng mục đích. Đó là: muốn xây dựng nông thôn mới trước hết phải bắt đầu từ dân, dựa vào dân".
Quá trưa, đoàn chúng tôi được Ủy ban nhân dân huyện mời cơm. Mặc dù đã rất đói, cơm rất ngon nhưng câu chuyện về những đứa trẻ người Mông còn thiếu thốn, những ngôi nhà tạm, những thầy cô giáo đang vượt mọi khó khăn để trụ lại với nghề trên cao nguyên đá, để dạy cái chữ cho các em, và cả những trăn trở suy tư của các đồng chí lãnh đạo huyện, của đoàn nhà báo chúng tôi vẫn cứ diễn ra sôi nổi.
Tạm biệt Mèo Vạc, tạm biệt những bà mẹ người Mông ướt đầm mồ hôi trên lưng áo để tạo nên màu xanh mướt mát của ngô. Tạm biệt những nụ cười hồn hậu và đầy thân thiện của người Mèo Vạc.
Những ông bố vật lộn với cô đơn, nuôi vợ con ở trời Tây
Có khoảng 1.900 phụ nữ Hàn Quốc đang nuôi dạy con một mình ở Montreal, Canada, trong khi chồng họ vẫn ở quê nhà, hỗ trợ họ về mặt tài chính.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Fortuna Mfou vs Gazelle, 22h00 ngày 27/3: Khách tự tin
- Cửu Trại Câu đã phục hồi sau động đất 2017?
- 10 món nộm dễ làm, đưa cơm ngày nắng như đổ lửa
- Dạy con sử dụng tiền thông minh theo từng độ tuổi
- Nhận định, soi kèo Barca vs Osasuna, 03h00 ngày 28/3: Củng cố ngôi đầu
- Cách làm cánh gà chiên mắm giòn, ngon, cả nhà đều thích
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Colo Colo vs Palestino, 04h15 ngày 28/3: Như một thói quen
-
Chàng trai đến show hẹn hò bật khóc nhớ người yêu cũ
Lê Phong gây ấn tượng với khán giả khi chia sẻ về mối tình “ảo” kéo dài suốt 7 năm của mình.
" alt="Những kẻ tuyệt tình">Những kẻ tuyệt tình
-
Trong xã hội ngày nay, đàn ông tìm kiếm phụ nữ nhỏ tuổi hơn và ngược lại nữ giới ưa thích đàn ông lớn tuổi hơn vẫn là quan niệm phổ biến. Nhưng khi cán cân tuổi tác bị đảo ngược, nữ lớn tuổi hơn nam, câu chuyện tình yêu của họ bị xem là “lệch chuẩn” và khiến người khác phải tò mò. Cuộc hôn nhân 24 năm của nam diễn viên Hugh Jackman (51 tuổi) và người vợ hơn ông 13 tuổi Deborra-Lee Furness chưa bao giờ hết hot. Chuyện tình của Tổng thống Pháp Emmanuel Macron (42 tuổi) và Đệ nhất phu nhân Brigitte (67 tuổi) cũng là đề tài tốn nhiều giấy mực. Và tương tự, cuộc sống của nam diễn viên "Aquaman" Jason Momoa (40 tuổi) và vợ - nữ diễn viên Lisa Bonet (51 tuổi) - vẫn không ngừng được nhắc đi nhắc lại trong nhiều năm qua.
Thế nhưng, đâu chỉ người nổi tiếng, không hiếm những đôi trai gái bình thường cũng đã hoặc đang đắm chìm trong tình yêu “lệch chuẩn” như thế. Không ai trong số họ từng dự định yêu một cô nàng lớn tuổi hơn hay một anh chàng kém tuổi mình, nhưng khi tình yêu đến, mọi định kiến, suy tính đều bay biến. Thứ còn lại duy nhất vẫn chỉ là xúc cảm.
Tổng thống Pháp Emmanuel Macron hôn vợ trước báo giới vào tháng 4/2017. Ảnh: AP.
Không ai bàn về tuổi tác
Hết tháng 7 năm nay là tròn 3 năm Nhật Linh (33 tuổi) và Phong (29 tuổi) yêu nhau. Linh là mối tình đầu của Phong. Còn Phong là “kỷ lục yêu” của Linh. Trước đó, cô quen hầu hết là người lớn hơn hoặc bằng tuổi nhưng chưa lần nào quá một năm.
Linh cũng chưa bao giờ chủ ý sẽ tìm bạn trai nhỏ tuổi hơn. Ở tuổi 30, đã trải qua vài ba mối tình, Linh kể thời điểm gặp Phong, cô không còn là thiếu nữ dè dặt song đủ biết dè chừng và thận trọng. Nhưng cả hai vẫn bị “cuốn” vào nhau từ ngoại hình, cách nói chuyện đến sở thích, tính cách… Cuối cùng, như một lẽ tự nhiên, họ yêu và về bên nhau.
“Tôi không nhớ rõ ban đầu chúng tôi có bàn về vấn đề tuổi tác hay không nhưng lâu lắm rồi cả hai đã chẳng còn quan tâm ai bao nhiêu tuổi, ai lớn tuổi hơn ai”, Linh nói.
Còn đối với Phong, tuổi chưa bao giờ là vấn đề giữa anh và bạn gái. “Tôi thích sự hài hước và thông minh của Linh. Chúng tôi cũng có nhiều sở thích chung. Tôi thậm chí còn yêu Linh trước khi biết cô ấy lớn tuổi hơn mình”.
Chuyện tình cặp Trung Quốc Li Yucheng (50 tuổi) và bà Ma Yuqin (82 tuổi) luôn nhận được nhiều sự quan tâm, tò mò. Ảnh: Sina.
Phụ nữ hẹn hò với người đàn ông trẻ hơn nhiều tuổi, chiếm “thế thượng phong” trong mối quan hệ lãng mạn, có xu hướng hạnh phúc và hài lòng hơn. Đó là kết quả được tiến sĩ Lehmiller, nhà tâm lý học người Mỹ, đúc kết từ cuộc khảo sát với hơn 200 phụ nữ, bao gồm những người hẹn hò với đàn ông trẻ hơn họ, lớn tuổi hơn và những người bằng tuổi.
“Những người có quan hệ tình cảm với đàn ông trẻ hơn họ 10 tuổi hạnh phúc nhất. Phái nữ cũng xác định gắn bó lâu dài hơn với tình yêu này, so với những người hẹn hò nam giới lớn tuổi hơn hoặc bằng tuổi”, tiến sĩ Lehmiller nhận định.
Còn theo nghiên cứu năm 2017 của Đại học McGill, Canada, những phụ nữ lớn tuổi trước đây đã kết hôn có nhiều khả năng tìm kiếm bạn đời trẻ hơn họ. Các nghiên cứu cũng chỉ ra rằng việc yêu thương và làm hài lòng một phụ nữ lớn tuổi cũng mang lại hạnh phúc cho cánh đàn ông.
“Người đang yêu không nhìn thấy giới tính, màu da và cả tuổi tác”
Nhưng câu hỏi đặt ra là tại sao phụ nữ lại hạnh phúc hơn khi hẹn hò với đàn ông trẻ và ngược lại nam giới cũng hài lòng trong mối quan hệ với nữ giới lớn tuổi hơn.
Phương (32 tuổi) đã hẹn hò với Nghi (37 tuổi) được 2 năm trước khi cả hai kết hôn vào năm 2018. Trước khi quen nhau, cả Phương và Nghi đều không có ý định lập gia đình nhưng họ nói đối phương đặc biệt đến nỗi buộc mình phải thay đổi suy nghĩ.
Người đàn ông 32 tuổi nói vợ anh rất tự chủ, thẳng thắn và đặc biệt, cô là người duy nhất cho anh không gian riêng, sự tôn trọng và tin tưởng. Ngược lại, Nghi chia sẻ rằng quyết định kết hôn ở tuổi 35 vô cùng khó khăn nhưng sau hai năm chung sống, cô không hối hận. “Điều quan trọng nhất, khi ở bên Phương, tôi vẫn cảm thấy tôi là chính mình”.
Theo một nghiên cứu năm 2018 của tác giả Brian Collisson và Luciana Ponce De Leon được công bố trên Psychology Today, lý do cơ bản khiến các đôi cảm thấy hài lòng, thoải mái trong mối quan hệ lãng mạn mà nữ lớn tuổi hơn nam là vì sự bình đẳng.
Những người phụ nữ trưởng thành, ổn định về mặt cảm xúc, có kinh nghiệm sống cảm thấy họ vừa có quyền, vừa có nghĩa vụ giống với bạn trai hoặc chồng kém tuổi.
Nữ đạo diễn phim "50 sắc thái" kết hôn cùng bạn trai kém 24 tuổi vào năm 2012. Ảnh: Elle, Alex Bramall.
Trong khi đó, nghiên cứu được công bố trên tạp chí Saga năm 2017 chỉ ra rằng phụ nữ cảm thấy tích cực, lạc quan và tươi trẻ hơn khi ở cạnh người đàn ông trẻ tuổi hơn mình. “Một người đàn ông trẻ tuổi ít định kiến, ít cam kết, thích phiêu lưu và nhiều năng lượng đem đến những cảm xúc mới lạ, tích cực cho nữ giới ở độ tuổi ngoài 30, 40”, nghiên cứu viết.
Tuy nhiên, theo chuyên gia khai vấn (life coach) Olga Levancuka, những nghiên cứu về tình yêu lệch tuổi (age-gap romance) dù có quy mô lớn đến đâu vẫn chỉ phản ánh mà không thế bao quát toàn bộ. Trong nhiều trường hợp, các nghiên cứu cũng không thể giải thích được tường tận lý do.
“Đa phần phụ nữ không cố tình tìm kiếm những người đàn ông trẻ hơn. Trong nhiều trường hợp, mọi thứ diễn ra rất tình cờ: Hai người gặp nhau, phát hiện ra họ có chung sở thích và cảm thấy bị thu hút bởi đối phương. Sau đó họ nhận ra có một khoảng cách tuổi tác. Dần dà, vấn đề chênh lệch tuổi không còn trở nên quan trọng nữa”, bà Levancuka nói.
Sau cuộc hôn nhân đầu tiên đổ vỡ, nữ đạo diễn phim 50 sắc thái Sam Taylor-Johnson (53 tuổi) đã tái hôn với nam diễn viên kém cô 24 tuổi - Aaron Taylor-Johnson - vào năm 2012. Sau 8 năm bên nhau, cả hai hiện có 2 con chung và vẫn khiến nhiều người ngưỡng mộ vì cuộc sống vợ chồng hạnh phúc, hòa hợp.
Khi được hỏi về mối quan hệ với người chồng nhỏ tuổi hơn, đạo diễn người Anh đã tự tin trả lời: “Người đang yêu không nhìn thấy giới tính, màu da hay tôn giáo. Hoặc tuổi tác. Đó chỉ đơn giản là người mà bạn yêu và họ cũng yêu bạn. Bạn không nghĩ về những thứ được dán nhãn. Bạn chỉ đi theo sự mách bảo của con tim”.
Chồng Việt qua đời ở Singapore và lời nhắn của người vợ trẻ
Trải qua nhiều gian nan, tưởng rằng đã được hạnh phúc nhưng cuộc đời vẫn thử thách chị Nhung khi bắt chị phải rời xa chồng mãi mãi.
" alt="Mối tình 'chị ơi, anh yêu em' làm phụ nữ hạnh phúc hơn?">Mối tình 'chị ơi, anh yêu em' làm phụ nữ hạnh phúc hơn?
-
Nhưng với sản nghiệp cả đời gồm hai nhà máy và gần 1.000 công nhân của cô Nguyệt thì gấp. Một nhà máy ngay sau đó bị yêu cầu đóng cửa. Tiếp theo là những chuỗi ngày xét nghiệm liên miên. Công ty phải tự chịu trách nhiệm đưa các F0, F1 đi cách ly tập trung và lo chi phí, đồng thời tiếp tục lo ăn, ở cho các công nhân "ba tại chỗ", trả 70% lương cho nhân viên làm việc ở nhà để giữ chân lao động. Hơn ba tháng qua, mỗi tháng, công ty của vợ chồng cô Nguyệt gánh lỗ hơn 8 tỷ đồng trong khi các khoản vay ngân hàng trĩu trên vai. Vợ chồng cô là Việt kiều, về nước gần 20 năm trước để đầu tư công ty xuất khẩu thực phẩm chế biến tại TP HCM.
Cô tâm sự với tôi về những ngày tháng "sợ điếng người". Đầu tháng 6, đang ở Đà Lạt, gặp vài người chạy lên thuê nhà dài hạn để tránh dịch, vợ chồng cô tất tả trở về TP HCM.
Công nhân đang phấn khởi vì sản lượng các tháng đầu năm cao hơn năm ngoái, đơn hàng cũng xếp dài. Thế rồi họ nhận được yêu cầu phải áp dụng quy định "ba tại chỗ". Nhà xưởng nhỏ, công ty chỉ đủ sức lo ăn ở cho khoảng 200 công nhân để duy trì hoạt động. Hai vợ chồng cô mất ngủ đúng một tuần. Chú lo chẳng may có ca nhiễm, lây chéo. Cô lo chẳng may có trường hợp qua đời, công ty không biết ăn nói sao với gia đình nhân viên, "cha sanh mẹ đẻ, mạng người là quý như nhau".
Và sau ca F0 đầu tiên, nhà máy coi như "chết lâm sàng", chỉ hoạt động 20% công suất. Tuần trước, tôi gọi điện, cô bảo "chưa dám hoạt động lại đâu con".
Tôi nói mọi thứ đang về gần bình thường rồi, nhưng cô chưa vội mừng. Mối lo doanh nghiệp bị phạt nếu để dịch lây lan; bị ràng buộc bởi nhiều chỉ thị, công văn, quy định về phòng chống dịch, từ cấp trung ương tới địa phương trong thời gian qua chưa thôi ám ảnh. Công ty vẫn chưa biết liệu phải xét nghiệm hàng tuần cho công nhân như trước hay không, khu làm việc, nhà ăn bố trí theo yêu cầu vệ sinh dịch tễ thế nào, có phải tổ chức theo mô hình hai con đường một điểm đến. "Để mở lại hoạt động, doanh nghiệp cần biết rõ thế nào là ‘an toàn’ theo tiêu chí của cơ quan quản lý; bình thường mới cụ thể là phải làm gì, tần suất xét nghiệm là bao nhiêu, liệu có bị quy trách nhiệm, bị buộc đóng cửa nếu có ca nhiễm", cô nói.
Các doanh nghiệp phía Nam có lẽ chung tâm trạng đang nghe ngóng, dè dặt đưa công nhân quay lại sản xuất. Một phần vì thiếu hụt nguồn cung lao động. Một phần vì "giải pháp sống chung" chưa nắm trong tay.
Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội ước tính số người thất nghiệp tăng thêm 2,5 triệu tại các tỉnh phía Nam trong 100 ngày nền kinh tế đóng băng bởi giãn cách. Tổng cục Thống kê công bố, khoảng 1,3 triệu lao động đã về quê tránh dịch tính từ tháng 7 đến 15/9.
Chính phủ vừa ban hành quy định thích ứng an toàn thay cho các chỉ thị chống dịch trước đây. Việc chấp nhận có số ca mắc Covid-19 nhất định trong cộng đồng, tái lập lưu thông hàng hóa và giao thương trên toàn quốc được hy vọng vực dậy nền kinh tế tăng trưởng âm hơn 6% trong quý vừa qua. Bộ Y tế cũng đã có hướng dẫn tiêu chí phân loại cấp độ thích ứng Covid-19. Bộ hướng dẫn này sẽ giúp địa phương biết mình đang ở cấp độ mấy, cần đáp ứng các tiêu chuẩn gì để tiến vào trạng thái bình thường mới.
Quy định thích ứng dù nhấn mạnh sự thống nhất các nội hàm về chống dịch trên toàn quốc, nhưng cũng khuyến khích sự chủ động, sáng tạo của chính quyền các cấp, đặc biệt cấp cơ sở. Điều doanh nghiệp trông đợi là các biện pháp thích ứng sẽ không kéo theo các chi phí thực thi khổng lồ. Và đặc biệt là sự diễn giải khác nhau giữa các cấp, địa phương và địa bàn khiến việc tuân thủ trở thành mảnh đất màu mỡ cho các biện pháp hành chính và mệnh lệnh áp đặt tự phát.
Tôi biết nhiều doanh nghiệp Việt đang loay hoay tìm cách thích ứng, không chỉ cho bản thân mà vì trách nhiệm với bạn hàng, với người lao động. Để thích nghi, người làm kinh doanh cũng mong muốn hoạt động không bị đứt gãy bởi các chính sách mang tính cát cứ, "sáng tạo" thái quá của địa phương; muốn được an tâm về năng lực điều trị của hệ thống y tế cộng đồng và tốc độ phủ vaccine trong vùng. Họ mong chính quyền sẽ chủ động cập nhật cụ thể các thông tin này cho doanh nghiệp qua các kênh tương tác trực tiếp. Họ không muốn "dò đá qua sông".
Hàng chục nghìn công ty, đặc biệt là doanh nghiệp vừa và nhỏ, chỉ có thể yên tâm bước tiếp, tuyển mộ lao động nếu được chính quyền đồng hành tập huấn, giúp nâng cao năng lực về dịch tễ và hỗ trợ các biện pháp đảm bảo an toàn trước virus.
Chìa khóa làm được điều này là tinh thần thích ứng của các cấp chính quyền, cán bộ y tế và ban quản lý các khu công nghiệp. Họ chỉ cần xoay chuyển cách tiếp cận từ nhu cầu quản lý bằng chế tài sang đồng hành, hỗ trợ với tư duy cùng thắng.
Ba tháng cuối năm là thời điểm vàng để tăng cường xuất khẩu. Hai tháng trước Tết Nguyên đán là đòn bẩy kích cầu mua sắm và vận chuyển nội địa. Tiếp sức ngay cho các doanh nghiệp để họ sớm hồi sinh mạnh mẽ là con đường nhanh nhất, hiệu quả nhất để ổn định xã hội, giành lại đà tăng trưởng.
Cẩm Hà
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt="Dò đá qua sông">Dò đá qua sông
-
Nhận định, soi kèo Unirea Slobozia vs Petrolul Ploiesti, 22h30 ngày 28/3: Khách tự tin
-
Một công ty tư nhân tại Quận 5, TP HCM đưa về lô hàng Honda Vario (Click) thế hệ mới. So với phiên bản tiền nhiệm, Vario 2018 thay đổi nhẹ về thiết kế như đèn pha, định vị và đèn hậu LED. Xe vẫn giữ tạo hình cắt xẻ nam tính, khác biệt với triết lý trung tính thường thấy của hãng xe Nhật. " alt="Honda Vario 2018 giá 67 triệu đầu tiên về Việt Nam">Honda Vario 2018 giá 67 triệu đầu tiên về Việt Nam