- 500 ml sữa tươi không đường
- 2 hộp sữa chua
- 6 trái kiwi
- 400g dâu tây
- 4 trái xoài
- 400g việt quất
- Đường (tùy theo khẩu vị)
![]() |
Cách làm sữa chua uống:
![]() |
Bước 1: Đun sôi 1 lít nước lọc, sau đó cho 1 hộp sữa đặc vào khuấy đều |
![]() |
Bước 2: Cho 500 ml sữa tươi không đường vào khuấy đều rồi cho ra tô cho sữa nguội bớt. Cuối cùng cho 2 hộp sữa chua vào trộn đều rồi dùng màn bọc thực phẩm bọc tô sữa lại ủ khoảng 8 tiếng. |
![]() |
Bước 3: Cắt nhỏ các loại trái cây (dâu tây,việt quất, kiwi, xoài, cắt vỏ rồi lấy phần ruột), sau đó bắc lên bếp, với từng loại trái cây cho vào 50 ml nước lọc và 50 g đường, khuấy đều cho tới hỗn hợp sôi là được (có thể tăng giảm lượng đường tùy theo khẩu vị của bạn). |
![]() |
Bước 4: Cho mứt trái cây vào túi rồi bơm vào từng chai nhựa, xoay chai để mứt đều trong chai . Sau đó, từ từ rót sữa chua đã ủ vào chai. Cuối cùng cho vào tủ lạnh để khoảng 1 tiếng dùng sẽ ngon hơn. |
Thạch xoài cốt dừa là món ngon dễ làm, phù hợp cho các ngày nắng nóng. Bạn hãy tham khảo nhé.
" alt=""/>Cách làm sữa chua uống đơn giản tại nhàAnh là cậu của cô bé mà tôi dạy. 28 tuổi nhưng anh đã học xong thạc sĩ ở Anh và làm giám đốc ở một công ty nước ngoài. Anh đẹp trai lại nhẹ nhàng, lịch sự. Trong mắt con bé sinh viên từ quê lên thành phố học, anh rất hoàn hảo.
Gần nửa năm quen nhau, anh ngỏ lời yêu. Lúc đó, tôi đã thật hạnh phúc và không ngờ mình có thể quen một người như anh. Tôi khoe với hết bạn bè. Đứa nào cũng nói, tôi tốt phước, tương lai sẽ là một bà hoàng.
![]() |
Ảnh: Thảo Nguyên. |
Những lần hẹn hò, anh chở tôi trên chiếc xe hơi bóng loáng, đi ăn mấy nhà hàng sang trọng và dạo chơi ở những nơi nhiều người mơ. Anh còn nói, sẽ chu cấp tiền học phí, tiền chi tiêu hàng tháng, tôi chỉ việc tập trung học, bổ sung thêm kiến thức ngoại ngữ, các kỹ năng cho công việc sau này nhưng tôi từ chối.
Bạn bè nhiều đứa nói tôi dại, có đại gia chống lưng mà không biết hưởng. Tôi muốn tự mình phấn đấu cho tương lai, tiêu những đồng tiền do mình kiếm được.
Yêu nhau hơn một năm anh nhiều lần muốn hai đứa vào khách sạn. Tôi ban đầu tìm cớ bận học, đi làm thêm, làm đồ án để từ chối.
Tôi vẫn đi làm gia sư cho cháu anh, đi phát tờ rơi, làm phục vụ quán ăn để tự lo cho mình.
Năm tháng trước, anh đi tiếp đối tác nên uống chút rượu. Chạy xe đến chỗ tôi, anh nói, việc ký hợp đồng với đối tác không thành công nên rất buồn, muốn được ở bên tôi.
Trước đó, tôi thấy anh rất khác, ít nhắn tin cho tôi hơn, một vài lần tôi muốn gặp, anh bảo bận, tôi nghi ngờ. Hôm đó, tôi chấp nhận ở bên anh qua đêm, phần vì tôi muốn xem anh như thế nào. Phần khác, tôi nghĩ, vào khách sạn không hẳn là để làm 'chuyện ấy'.
Cả đêm hôm đó, anh đòi hỏi ba lần. Lần thứ nhất tôi vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại để tránh. Lần tứ hai tôi kêu mình đang bị ngày đèn đỏ. Lần thứ ba, tôi đã tát anh.
Anh hét vào mặt tôi: “Em vào khách sạn để làm gì. Em vào đây với anh rồi thì người ta sẽ xem em chẳng ra gì nữa”.
Tôi đáp: “Em không quan trọng những điều đó, ai nói gì mặc họ. Với em, nam nữ vào khách sạn với nhau không hẳn là để làm tình”.
Chở tôi về ký túc xá, anh không nói một lời nào, cũng không hôn, chào tôi khi xuống xe. Tin nhắn, "Anh đã về đến nhà an toàn rồi em nhé" tôi cũng không nhận được. Tôi nghĩ anh đang giận.
Hai ngày sau, tôi gọi, nhắn tin anh không trả lời. Gặp nhau ở nhà học trò, anh xem như chưa quen biết tôi. Hỏi một vài người bạn anh, tôi được tư vấn nên cho anh thời gian. Lúc đó đang bước vào kỳ thi học kỳ và đi làm thêm, tôi chẳng còn thời gian buồn nữa.
Thi xong, đứa bạn bảo nhìn thấy anh đi cùng một chị. Vào trang cá nhân, anh đã hủy kết bạn với tôi. Lúc đó, tôi buồn, nhưng nghĩ, vậy là anh đã lộ rõ bản chất. Tôi tập quên anh bằng cách đăng ký học ngoại ngữ, đi làm thêm, gặp gỡ bạn bè.
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu hơn tháng nay anh quay lại, nói xin lỗi và muốn được tôi tha thứ. Anh nói, lúc đó vì tự ái nên anh mới đối xử như vậy.
Bây giờ tôi không suy nghĩ được điều gì cả. Nếu nói không còn yêu anh nữa thì không đúng. Mối tình đầu với anh làm sao tôi quên được. Nhưng liệu chấp nhận quen một người như anh sẽ thế nào? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Ngày còn trẻ, bố bỏ đi biệt xứ, một mình mẹ nuôi tôi. Khi có cháu ngoại, ông trở về thì khuôn mặt như con gái.
" alt=""/>Tâm sự cô gái trẻ sau khi qua đêm cùng đại gia trong khách sạnÔng thì thầm bên tai bà: 'Kiếp này là vợ chồng - hẹn kiếp sau gặp lại vẫn là vợ chồng tiếp'. Người đàn ông lớn tuổi khẽ lau nước mắt cho vợ, xoa bóp tay để bà đỡ mỏi.
Vợ ông không nói được vì sức khỏe yếu và phải thở bình oxy. Bà ra hiệu cho con gái tháo găng tay giúp mình. Bà muốn được nắm tay ông lần cuối. Xung quanh là những tiếng nấc nghẹn ngào, như thắt chặt trái tim mỗi người. Sau đó, bà nhắm mắt thanh thản ra đi, khép lại một cuộc đời, một tình yêu trọn vẹn.
Những hình ảnh xúc động đó được chị Nguyễn Vũ Như Hảo - cháu ngoại của ông bà xúc động ghi lại. Được biết, ông Bích và bà Phạm Thị Thuận (80 tuổi) có cuộc hôn nhân hạnh phúc kéo dài 62 năm. Hai vợ chồng sinh được 8 người con, 4 trai, 4 gái.
Giọng xúc động, chị Như Hảo kể: 'Ông bà ngoại tôi kết hôn từ năm 1957. Lúc đó, cụ ngoại tôi - tức bố đẻ ông ngoại thấy hoàn cảnh bà ngoại đáng thương nên đã cưới bà về cho con trai.
Mặc dù, cuộc hôn nhân không xuất phát từ tình yêu nhưng sau ngày cưới, hai vợ chồng đã nảy sinh tình cảm thực sự, yêu thương, trân trọng và nắm tay nhau cho đến hết cuộc đời'.
Chị Hảo chia sẻ, bà Thuận đột ngột lên cơn đau bụng vào ngày 7/5. Thấy vợ kêu la, đau đớn, ông Bích gọi xe cấp cứu đưa bà vào bệnh viện Tây Ninh.
Tại đây, ông và gia đình đón nhận hung tin: Bà Thuận mắc bệnh ung thư đại tràng giai đoạn cuối, đã di căn lên gan. Hi vọng 'còn nước còn tát', gia đình chuyển bà lên bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM).
Sợ ông Bích lo nghĩ, ngã bệnh, con cháu khuyên ông ở nhà. Khi nào bà ổn định sẽ đón ông lên thăm. Đêm đầu tiên vợ được chuyển đi, ông trằn trọc cả đêm, lấy chiếc áo vợ hay mặc đặt bên cạnh cho đỡ nhớ nhung.
Bà Thuận chuyển lên bệnh viện tuyến trên, được làm phẫu thuật cắt bỏ khối u. Các con gọi về thông báo, ông tất bật chuẩn bị hành trang lên thăm vợ.
![]() |
Vợ chồng ông Bích - bà Thuận những năm bà còn khỏe mạnh |
'Ông là áo sơ mi, cạo râu và cắt tóc thật gọn gàng. Đến lúc xe đi được nửa đường ông mới nhớ ra chưa đổi dép, vẫn đi đôi dép xỏ ngón. Ông nói: 'Bà thấy lại la chết'. Đến bệnh viện, ông liên tục hỏi vợ: 'Bà đau không? Bà sao rồi'.
Bà nghe tin chồng lên thăm, bắt con cháu đưa ông về. Bà sợ ông nhìn bà trong bộ dạng xấu xí vì lúc mổ bác sĩ bắt bà phải tháo hàm răng giả', Như Hảo kể lại.
Chị Hảo chia sẻ thêm, ông thăm bà rồi nằng nặc ở lại chăm vợ. Trời nóng nực, bệnh viện đông nghẹt người, ông đứng quạt cho vợ, trò chuyện để vợ quên đi cơn đau.
Mặc dù được gia đình và bác sĩ tích cực điều trị nhưng bệnh tình của bà Thuận ngày càng chuyển biến xấu. Bệnh viện lắc đầu, khuyên con cháu đưa bà về nhà, thời gian còn lại rất ngắn ngủi.
Ông Bích sau giây phút đau đớn, tưởng như 'chết đi, sống lại', ruột gan đau thắt đã lấy lại tinh thần, chăm sóc vợ tới phút cuối cùng của cuộc đời.
6h27 phút ngày 18/5, bà Thuận ra đi, lúc này ông mới thực sự ngã quỵ, đôi mắt ngầu đục bỗng ướt nhòe nước mắt. Từ hôm bà mất, ngày nào ông Bích cũng ngồi trước bàn thờ vợ tâm sự.
'Trước đây, ông bà ngoại tôi ở riêng không thích sống chung với con cháu. Giờ bà mất đi, con gái đưa ông lên ở cùng để chăm sóc. Nhà của ông bà nhờ người khác trông nom nhưng ông không cho thay đổi bất kỳ đồ đạc nào trong nhà. Ông bảo vì đó là kỷ niệm của hai vợ chồng, mọi đồ dùng đặt ở đâu phải giữ nguyên như lúc bà còn tại thế', cháu ngoại ông Bích nhớ lại.
![]() |
Vợ chồng ông Bích dự lễ tốt nghiệp của cháu ngoại |
Vẫn lời chị Hảo, chị từng nghe bố mẹ kể, 62 năm hôn nhân, ông bà ngoại chưa một lần cãi vã. Ông bà luôn lấy mình làm gương để dăn dạy con cháu hòa thuận, đoàn kết, giữ hạnh phúc gia đình.
'Bất cứ sự kiện trọng đại gì của các cháu, ông bà đều không bỏ lỡ. Bà ngoại tôi ngã bệnh quá đột ngột, không biết thời gian tới ông sẽ sống sao đây?. Ông đã quen có bà sớm hôm bầu bạn, chia ngọt sẻ bùi. Ông vẫn thường nói: 'Vợ chồng nghĩa nặng tình sâu, thương nhau cho đến bạc đầu vẫn thương'. Mấy hôm nay, con cháu đều xúm vào động viên ông cố gắng vượt qua', đôi mắt đỏ hoe, chị Hảo nói.
Hôn lễ đang diễn ra thì gặp sự cố, cả khu vực mất điện, chìm trong bóng tối. Không còn cách nào khác, mọi người hò nhau lấy lốp ô tô cũ hỏng, cắt ra từng mảnh nhỏ rồi đốt.
" alt=""/>Xót xa giây phút cụ ông Tây Ninh vĩnh biệt người bạn đời gắn bó hơn 60 năm