Cuối tuần, bạn hãy trổ tài vào bếp với cách làm nộm tai heo xoài xanh ngon giòn sần sật này nhé. Đảm bảo ông xã sẽ mê tít món ngon này.Nguyên liệu làm nộm tai heo xoài xanh:
- 1 tai heo
- 2 quả xoài xanh
- 1 củ cà rốt
- 1 mớ rau húng
- 1 mớ rau răm
- Đường, nước mắm, chanh, tỏi, ớt, giấm và rượu (để rửa tai heo hết mùi hôi).
Cách làm nộm tai heo xoài xanh:
Bước 1 (sơ chế nguyên liệu): Tai heo rửa sạch, cạo lông và các vết màng bẩn. Rửa bằng chanh hoặc giấm rồi dùng thêm chút rượu để khử mùi hôi. Luộc chín rồi thả tai heo vào chậu nước đá để tai được giòn.
Cà rốt rửa sạch, để ráo nạo thành sợi, ngâm vời đường 15p để giảm độ hăng. Sau đó vắt kiệt nước. Xoài xanh nạo sợi. Lạc rang chín giã nhỏ (không cần quá nhỏ). Rau húng, rau răm thái vừa. Tỏi, ớt băm nhuyễn.
Bước 2: Cho tai lợn vào nồi nước có thêm chút muối rồi luộc chín. Khi tai lợn chín bạn vớt ra và cho ngay vào tô nước sôi để nguội bỏ thêm vài viên đá, làm như thế tai sẽ săn lại, giòn và trắng hơn. Vớt tai ra thái miếng sợi vừa ăn. Lưu ý với cách làm nộm tai heo xoài xanh này, khi luộc tai bạn chỉ luộc vừa tới chín vì nếu để quá chín thì tai sẽ mất đi độ giòn ngon.
Bước 3: Món nộm tai heo xoài xanh ngon hay không quyết định nhiều ở khâu pha nước chấm để trộn. Bạn có thể pha nước chấm trộn đường và mắm theo tỉ lệ 2:1. Sau đó cho tỏi + ớt đã băm nhuyễn vào cùng và khuấy cho tan đường. Nếu xoài dùng cho món này không chua lắm, bạn có thể vắt thêm nước cốt chanh.
Bước 4: Cho tai, xoài xanh, cà rốt vào tô sau đó rưới nước mắm đã pha sẵn vào cùng và xóc đều để các nguyên liệu được thấm đều gia vị để khoảng 20 phút cho ngấm. Sau đó cho lạc rang đã giã nhỏ vào, trang trí thêm rau thơm lên trên cho món nộm tai heo xoài xanh thêm phần hấp dẫn.
Hy vọng bạn cùng gia đình ngon miệng và hài lòng với cách làm món nộm tai heo xoài xanh này.
(Theo Dân Việt)
" alt="Cách làm nộm tai heo xoài xanh"/>
Cách làm nộm tai heo xoài xanh
Với cà rốt, đậu Hà Lan, bắp, lạp xưởng, chả lụa... món cơm chiên ngũ sắc không chỉ đẹp mắt, ngon miệng mà còn bổ dưỡng.Nguyên liệu làm cơm chiên ngũ sắc
|
Cơm chiên ngũ sắc có màu sắc bắt mắt và ngon miệng |
Cơm ngon: 1 tô vừa
Bắp non: 50 gram
Đậu Hà Lan: 50 gram
Lạp xưởng: 50 gram
Chả lụa (giò): 50 gram
Cà rốt: 50 gram
Trứng vịt: 1 cái
Dầu ăn, tỏi bằm, bột ngọt, xì dầu, tiêu.
Cách làm cơm chiên ngũ sắc
Dàn đều cơm ra rổ, để nguội. Cho cơm cho vào ngăn mát tủ lạnh ít nhất 30 phút để hạt cơm khô, săn.
Rửa sạch bắp non/ đậu Hà Lan.
Gọt vỏ cà rốt rửa sạch, để ráo, xắt hạt lựu.
Trụng sơ đậu Hà Lan, bắp, cà rốt với nước sôi, vớt ra ngâm vào nước đá lạnh để giữ màu và độ giòn. Để ráo.
Làm nóng chảo, thêm ít dầu, áp chảo chín lạp xưởng. Để nguội, xắt hạt lựu.
Xắt hạt lựu chả lụa.
Làm nóng chảo dầu, phi thơm tỏi, cho cơm vào. Trộn đều. Chiên cơm khoảng 2 phút thì đập trứng vào. Nhanh tay trộn để trứng áo đều hạt cơm.
Lần lượt cho đậu Hà Lan, cà rốt, bắp, lạp xưởng, chả lụa vào. Đảo đều.
Dàn đều cơm chiên trong lòng chảo, vặn lửa nhỏ, đậy nắp. Khoảng 5 phút bạn lại đảo và dàn đều cơm một lần để hạt cơm săn, giòn cũng như các thành phần khác chín đều.
Làm như thế khoảng 3 lần thì nêm cơm với xì dầu, bột ngọt, tiêu cho vừa ăn. Tắt bếp, dùng nóng.
Lưu ý khi làm cơm chiên ngũ sắc
Bạn có thể thay các nguyên liệu khác tùy thích.
Để cơm chiên nhanh giòn hơn, bạn nên để cơm càng lâu trong ngăn mát tủ lạnh càng tốt.
Nêm xì dầu sẽ giúp cơm chiên có mùi thơm và vị đậm hơn so với nêm bằng muối.
Xem thêm: món ăn ngon, món ngon mỗi ngày
(Theo Zing)
" alt="Cách làm cơm chiên ngũ sắc"/>
Cách làm cơm chiên ngũ sắc
Anh đến với tôi vào lúc tôi đang thấy cô đơn nhất, chông chênh nhất trong chuyện tình cảm. Tôi lấy anh không hẳn vì tình yêu, mà chỉ là vì anh đến đúng thời điểm. Mà như sau này anh vẫn thường trêu: "Cao thủ không bằng tranh thủ".Tôi trẻ trung, xinh đẹp, giỏi giang. Anh hiền lành và giản dị. Tôi đã quen với những khen tặng và chiều chuộng của bao đấng mày râu theo đuổi. Còn anh chỉ lẳng lặng quan tâm tôi theo cách của anh từ những điều nhỏ nhặt.
Có lẽ anh cũng biết vị trí của mình trong mắt tôi, anh nói: Yêu em là việc của anh, nếu không muốn em không cần để ý, cũng đừng nghĩ ngợi.
Tôi đã quyết định nhận lời anh sau khi thất tình với một thiếu gia trẻ tuổi. Đó như là một cách chạy trốn nỗi đau. Như là câu trả lời cho những mong muốn của mẹ. Mẹ nói, người phụ nữ suy cho cùng, quan trọng nhất vẫn là có một người chồng tử tế. Và mẹ tin, anh là người đàn ông tử tế.
|
Ảnh minh họa
|
Anh là một công chức nhà nước bình thường, anh bằng lòng với cuộc sống bình lặng. Anh có thời gian chăm chút tôi, lo toan việc nhà cửa. Anh để tôi thỏa sức sống với đam mê nghệ thuật của mình. Công việc của tôi hay có những chuyến đi xa, anh lo từng viên thuốc giảm đau, từng chai dầu gió. Anh yêu tôi như thế. Và tôi, đương nhiên nghĩ mình được quyền hưởng sự ưu ái đó vô điều kiện.
Kể cả sau này, khi đã có con, vì tính chất công việc của tôi, vẫn là anh chăm chút cho con nhiều hơn. Vì thế con gái tôi khác với những đứa trẻ khác, nó chỉ quấn bố ngay cả khi mẹ ở nhà. Mẹ vắng nhà cả tuần nó không thèm màng tới, nhưng bố chỉ đi vắng một hôm nó đã khản cổ khóc đòi. Cuộc sống trôi đi bình yên như thế, tuy có những điều không hoàn toàn giống như tôi mơ ước.
Thế nhưng một ngày, tôi đã không còn là tôi như trước đây. Không còn vẻ kiêu hãnh, tự tin. Có gì đó đã thay đổi. Có thật anh có người đàn bà khác? Tôi nghe cô bạn thân nói vậy, khi hơn một lần bắt gặp anh đi cùng chị ấy rất tình cảm.
Tôi vốn không muốn tin. Mẹ tôi từng bảo anh rất tử tế. Rốt cuộc anh tử tế đến mức nào? Hóa ra đàn ông, dù giàu có hay nghèo khổ, đẹp trai hay xấu xí, giảo hoạt hay hiền lành, cuối cùng cũng như nhau cả.
Không kìm lòng được, tôi hỏi anh: “Rõ ràng em chưa từng nghe anh kêu ca phàn nàn gì em. Anh vẫn chăm chút cho em từng ly từng tý một. Anh thay đổi khi nào và tại sao?”.
Tôi tưởng anh sẽ thảng thốt, sẽ trình bày lý do, sẽ xin tôi tha thứ. Hoặc ít ra thì cũng nói là “không có chuyện đó đâu, em hiểu nhầm rồi”. Nhưng anh chỉ chăm chú lặng nghe, rồi cau mày khổ sở: “Em có thể dành một chút thời gian để hiểu chồng em hơn được không? Người đàn ông đang ngồi trước mặt em, em đã hiểu chút nào chưa?”.
Tôi ngạc nhiên khi nhận được lời hẹn gặp của chị. Đã đến mức này rồi, đã đến lúc không còn cần giấu giếm hay sợ hãi? Tôi không muốn gặp nhau để ầm ĩ ghen tuông, để than trách chửi bới. Dù sao thì cũng cần một lời rõ ràng. Tôi ngồi trước mắt chị, cố nhìn kĩ để hiểu xem chồng tôi thích chị ấy ở điểm nào? Chị ta không có gì nổi bật, thậm chí là quá bình thường.
Trong câu chuyện ấy, tôi biết chị là đồng nghiệp, là bạn thân của chồng mình. Chị thương anh từ ngày chị mới chân ướt chân ráo đến cơ quan được anh tận tình giúp đỡ. Nhưng chị yêu đơn phương, yêu lặng lẽ.
Nghe chị nói, tôi ngạc nhiên với cả chính mình. Là vợ, tôi còn không hiểu chồng mình bằng một người đồng nghiệp chỉ gặp anh tám tiếng mỗi ngày ở công sở. Là vợ, mà tôi không biết khi nào anh đau, khi nào anh có chuyện vui, khi nào anh gặp trắc trở trong công việc. Tôi còn không biết anh bị đau dạ dày không thể ăn những món ăn có ớt. Không biết anh đã hoảng sợ ra sao khi con sốt giữa đêm mà vợ vắng nhà.
Tôi mải mê chạy theo thế giới nghệ thuật đầy sắc màu và sống động của tôi mà quên đi rằng anh cũng cần chia sẻ. Rằng anh cũng cần một bờ vai để dựa. Cần người thay anh đón con vào những ngày anh có việc đột xuất về muộn. Cần một người biết lắng nghe anh, cùng sẻ chia những bề bộn thường ngày. Oái oăm thay, người biết chia sẻ cùng anh không phải là tôi, mà là chị ấy.
Chị nói, anh không phản bội tôi, là chị cam tâm tình nguyện. Anh là mẫu người chị mơ ước, vững chắc và tin cậy, điềm đạm và chín chắn, chu đáo và nhiệt thành. Anh từng bảo với chị: “Giá như vợ anh cũng hiểu anh như em, nhưng có lẽ anh đã yêu cả sự vô tâm của cô ấy”.
Tôi trở về sau cuộc hẹn với bao day dứt nặng trĩu. Tôi có yêu chồng không? Tôi không biết. Nhưng tôi cần anh như một điểm tựa, như một bến bờ yên ổn. Giờ tôi mới nhớ có lần anh từng nói: yêu nhau có nghĩa là hai người cùng nắm tay nhau lội ngược dòng nước xiết, rất vất vả, rất khó khăn. Chỉ cần lơ là buông tay một chút thôi là dòng nước kia sẽ cuốn trôi đi mất không cách nào nắm tay nhau được nữa.
Cảm ơn chị, người đàn bà yêu anh. Chị đã kéo tôi về với gia đình của chính mình, buộc tôi phải thay đổi suy nghĩ và cách sống. Người đàn ông hiền lành và bình thường ấy hóa ra lại là mơ ước của bao nhiêu người. Anh yêu vợ thương con đấy.
Anh hiền lành và nghiêm túc đấy. Nhưng ai dám chắc anh sẽ không vì buồn chán mà thay đổi? Ai dám chắc anh sẽ không ngã lòng khi cô đơn? Giả như anh có người đàn bà khác, là tại tôi hay tại anh?! Trong những cuộc chia ly, có những lúc phần sai do người ở lại.
Vậy thôi, tôi sẽ bớt vô tâm đi, sẽ dành thời gian để hiểu chồng mình, sẽ học cách cho những yêu thương mà trước giờ vốn chỉ quen đón nhận. Giờ thì tôi nhận ra mẹ tôi nói đúng: Muốn biết một người đàn bà có hạnh phúc hay không, đừng nhìn vào công danh, đừng nhìn vào tiền bạc, chỉ cần nhìn vào người đàn ông đi bên đời họ.
(Theo Dân trí)
" alt="Tâm sự thầm kín: Cảm ơn chị, người đàn bà yêu anh"/>
Tâm sự thầm kín: Cảm ơn chị, người đàn bà yêu anh