当前位置:首页 > Thể thao > Soi kèo phạt góc Seattle Sounders vs LA Galaxy, 9h07 ngày 2/11 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
Điều đặc biệt là các tranh của Iris Nguyen đều được vẽ trực tiếp trước một khung cảnh ở những đất nước mình từng đi qua. Theo cô, đây là cách để truyền tải rõ nét và trọn vẹn những sự vật, sự việc bằng hội họa.
“Những điều bất như ý trong cuộc sống chính là nền tảng để giúp chúng ta chuyển hóa, đến gần hơn với hạnh phúc và sự thật. Đó là quan niệm của tôi trong hội họa”, cô nói.
Iris Nguyen cũng dùng ngòi cọ để phản ánh cuộc sống, mong mọi thứ tươi sáng và bình yên hơn. Các tác phẩm được trưng bày lần này như: Thân tâm, Quan sát, Giác quan, Thông điệp... được cô vẽ với sự trăn trở về hiện thực, lòng trắc ẩn và hướng mọi người đến cái chân-thiện-mỹ.
![]() | ![]() | ![]() |
Theo Iris Nguyen, cô có được nội tâm sâu sắc nhờ những trải nghiệm đa dạng ở nhiều đất nước, làm phong phú thêm thế giới tinh thần cũng như luồng cảm xúc chuyển tải vào các bức tranh. Bên cạnh sáng tác, họa sĩ còn tổ chức các workshop đào tạo ngắn hạn về mỹ thuật.
Phong cách nghệ thuật của Iris Nguyen có xu hướng trừu tượng nhưng không quá trừu tượng mà thiên về chủ nghĩa biểu hiện nhiều hơn. Họa sĩ tâm niệm, nghệ thuật cần truyền tải thông qua lòng trắc ẩn, nhận thức, phản ánh, và kết nối, từ đó mang đến những thông điệp ý nghĩa.
![]() | ![]() |
![]() | ![]() |
“Triển lãm lần này, loạt tranh theo một trường phái nhưng với nhiều thể loại khác nhau như phong cảnh, tĩnh vật… Có thể vài năm tới tôi sẽ vẽ theo một trường phái khác, phong cách khác chứ không phải tôi chỉ chọn trường phái biểu hiện”, cô chia sẻ.
Các tranh của Iris biểu hiện sống động cùng những tầng ý nghĩa, với nhiều tầng màu sắc tươi sáng chứ không chỉ sử dụng gam màu tối. Điều này bộc lộ sâu kín trong đó những ý nghĩa và dòng cảm xúc sáng tạo mạnh mẽ của họa sĩ khơi dậy sự đồng cảm và truyền cảm hứng cho người xem.
![]() | ![]() |
Iris Nguyen tên thật là Nguyễn Lệ Bảo Thu, sinh tại Ninh Thuận, bén duyên với sáng tác nghệ thuật từ năm 14 tuổi. Cô tốt nghiệp loại giỏi thạc sĩ chuyên ngành Thiết kế và quản lý tại Đại học Coventry và từng có nhiều năm làm việc tại Thái Lan, Dubai. Nữ họa sĩ cũng thường xuyên về nước tham gia các triển lãm nhóm trong nước và đây là triển lãm cá nhân đầu tiên của cô tại Việt Nam.
Họa sĩ Iris Nguyen khơi dậy lòng trắc ẩn và vẻ đẹp cuộc sống qua tranh vẽ
(Theo Zing)
" alt="Bí quyết đi chợ thời bão giá với 100.000 đồng mỗi ngày"/>![]() |
Nỗi niềm của cha mẹ khi con sống độc thân
Gia đình có 3 người con, hai con gái lớn đều đã lập gia đình và có con cái, công việc ổn định. Tuy nhiên, điều khiến ông Nguyễn Văn Hồi (65 tuổi, Bắc Giang) lo lắng là cậu con trai đã ngoài 30 vẫn chưa chịu lấy vợ, một mực quyết định sống độc thân.
"Ai đến chơi nhà cũng bắt đầu với câu hỏi: "Tuấn đã lập gia đình chưa và được mấy con, trai hay gái? Hai vợ chồng chỉ biết im lặng rồi cho qua, có con lớn tuổi chưa yên bề gia thất là cha mẹ chưa thể yên lòng. Nếp nghĩ ấy từ bao đời vẫn thế và người ta tin rằng cuộc sống độc thân dù có sung túc thế nào cũng không thể gọi là hạnh phúc được", ông Hồi nghẹn ngào nói.
Theo ông Hồi, cha mẹ thường không tiếc tiền của đầu tư cho con ăn học để nó thành đạt và có hạnh phúc. Nhưng khái niệm hạnh phúc với họ bao giờ cũng đi liền với cuộc sống gia đình. Thành đạt đến đâu mà sống một mình thì họ vẫn cho là bất hạnh. Họ đều cho rằng, hôn nhân là điều rất cần thiết với đời sống của mỗi con người.
![]() |
Giới trẻ lạc quan với cuộc sống độc thân, bất kể kiếp này bạn có kết hôn hay không, bất kể bạn sống một cuộc sống ra sao, chỉ cần bạn có một tâm hồn tích cực, những tình bạn tuyệt vời, bạn vẫn sẽ có thể hạnh phúc và vui vẻ, hòa hợp với chính mình. (Ảnh: Hoàng Minh) |
Bà Đồng Thị Văn (57 tuổi, Cầu Giấy, Hà Nội) cũng cảm thấy rất lo vì con trai của mình trông khôi ngô tuấn tú, nhưng đã 30 tuổi rồi vẫn chưa dẫn được cô nào về nhà. Phần vì con trai của mình vẫn mải mê theo đuổi sự nghiệp, chẳng hề đoái hoài đến phụ nữ, cũng không quan tâm cuộc sống của mình sau khi tan làm ra sao.
Người mẹ này luôn nhắc nhở con trai rằng: "Không ai có thể sống một mình, con bắt buộc phải kết hôn. Trên đời này không có một ai là không mong bản thân sẽ tìm được một người bạn có thể đồng hành cùng mình đến hết một đời. Cuộc đời này được thiết kế để dành cho 2 người. Nếu sống một mình con sẽ không thể tận hưởng được trọn vẹn hương vị của cuộc sống này. Ai cũng cần một người nào đó ở bên cạnh, cho dù người đó có mạnh mẽ, tự lập đến thế nào. Có người sẵn sàng "điên" cùng con, cười cùng con, khóc cùng con, điều này chẳng quan trọng và vui hơn là một cuộc sống độc thân hay sao?".
Đã đi được một nửa của cuộc đời, chẳng biết có theo được từng bước chân con đến hết cuộc đời hay không. Bà Văn trăn trở: "Những khi tâm trạng con tốt, con có thể cho rằng mình ở vậy một mình hoài cũng được, không vấn đề gì cả. Nhưng khi trên vai con là trách nhiệm, là áp lực, là bức xúc dồn nén, con sẽ thấy mình thèm khát một bờ vai để tựa vào như thế nào. Dù bề ngoài mình cứng cỏi đến mấy, những lúc chân kề sát ranh giới của thất bại, chắc chắn sẽ cần một người có thể ủi an vỗ về, lúc đó một người bạn đời sẽ giúp cho con vượt qua tất cả những khó khăn đó".
Hôn nhân gia đình mới là giá trị "vĩnh viễn"
Theo Th.s Võ Minh Thành (Khoa Tâm lý học, Trường Đại học Sư phạm TP.HCM), định hướng giá trị của mỗi bạn trẻ chọn cách sống độc thân rất ngại kết hôn, ngại yêu. Tuy nhiên, chỉ có hôn nhân gia đình mới là giá trị vĩnh viễn của đời người.
Th.s Minh Thành cho rằng: "Đây là một xu hướng của giới trẻ, chúng ta không nhận định là đúng hay sai. Tuy nhiên, nếu đứng trên góc độ phân tích sự phát triển lâu dài của xã hội thì có những hệ lụy sẽ xảy ra. Dễ thấy nhất là ở Nhật Bản, đất nước có cơ cấu dân số già, hệ lụy của việc ngại yêu và ngại kết hôn, sống độc thân của giới trẻ.
Một khảo sát trên 7.000 thanh niên Nhật độ tuổi từ 20-30 cho thấy có 40% số người độc thân không chủ động tìm kiếm quan hệ. Họ nghĩ yêu đương rất phiền toái, việc đắm mình trong các thú vui của bản thân đáng được ưu tiên hơn nhiều.
Điều này sẽ làm mất cân bằng cơ cấu lao động trong xã hội. Con người khi yêu thương chính mình thái quá, dễ mất cân bằng trong cuộc sống; cái tôi phát triển quá mạnh dẫn đến những ứng xử thiếu tính tương tác; con người lệ thuộc vào các phương tiện ảo và dần đánh rơi các giá trị thật".
Lời khuyên cho các bạn trẻ được Th.s Võ Minh Thành nhắc tới: "Hãy tích cực trải nghiệm, tiếp tục khám phá những giá trị tốt đẹp của mình và mọi người trong cộng đồng. Đừng bao giờ nhìn nhận một phần của vấn đề, những tiêu cực của xã hội mà đánh đồng tất cả, sự chân thành, chia sẻ và yêu thương lúc nào cũng được đền đáp xứng đáng. Những gì xuất phát từ trái tim thì chắc chắn sẽ đến được từ trái tim của mỗi người. Phải suy nghĩ thật kỹ về giá trị đích thực cuối cùng mà đời hướng đến là thứ quan trọng nhất".
Chuyên gia tâm lý Nguyễn Ngọc Duy (Trung tâm đào tạo kỹ năng sống và chăm sóc tinh thần Ý Tưởng Việt) cho hay: "Vợ chồng khi ở bên nhau, có thể tạo ra nguồn sức mạnh to lớn để cùng nhau vượt qua những thời điểm khó khăn nhất. Khi sự nồng nhiệt những ngày đầu mới yêu thuyên giảm, khi tình yêu dần dần chuyển thành tình thân, vợ chồng có thể trở thành những người chiến hữu, những người đồng đội thân thiết nhất của nhau. Và khi đến giai đoạn này, không một khó khăn nào có thể cản nổi bước tiến của họ.
Khi một người xuất hiện trên thế giới này, ông trời mới ban cho họ một nửa niềm vui. Để có được niềm vui hoàn hảo, nhiệm vụ cả đời của họ là phải tìm kiếm cho mình một nửa còn lại".
Trong nghiên cứu của TS Tống Thùy Linh Viện Nghiên cứu Đông Bắc Á (Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam) đã công bố, tỷ lệ "gia đình một người" ở thành thị có xu hướng cao hơn khu vực nông thôn và tốc độ gia tăng đạt khoảng 3% trong 10 năm qua. Sự tăng trưởng loại hình gia đình như trên chủ yếu xuất phát từ sự thay đổi trong xu hướng kết hôn, lựa chọn lối sống độc thân và sự gia tăng người cao tuổi sống đơn thân. |
Theo Dân trí
Mong muốn giữ chân sinh viên ở lại sinh sống và làm việc sau khi tốt nghiệp, Sở Nhân sự và An sinh xã hội tỉnh An Huy (Trung Quốc) đề xuất dự án hỗ trợ hôn nhân cho đối tượng này.
" alt="Chọn sống độc thân: Sự ích kỷ của giới trẻ?"/>Nhận định, soi kèo Macarthur FC vs Melbourne Victory, 16h35 ngày 25/4: 3 điểm xa nhà
Cá nhân tôi cho rằng, điểm học bạ hiện tại rất thiếu chính xác, nó không phản ánh được năng lực thực chất của học sinh. Có em tổng kết học bạ 7, 8 phẩy nhưng kiểm tra thật có khi chỉ 3, 4 điểm. Ngày trước, ở cấp THPT, những lớp bình thường (không phải lớp chọn) chắc giỏi lắm được một, hai em đạt học lực giỏi và khoảng hơn chục em xếp loại khá. Điểm tổng kết trung bình chỉ khoảng 6,5 đến 7 phẩy là cũng thuộc học khá lắm rồi.
Giờ tôi thấy các lớp toàn 7, 8 phẩy nhưng các em có khi chẳng biết gì. Đừng nói sở trường với sở thích. Kiến thức căn bản phổ thông còn bập bẹ nói gì kiến thức đại học? Tôi có đứa em họ học dốt, nhưng vẫn đậu đại học nhờ xét tuyển học bạ. Học xong bốn năm, tốn mấy trăm triệu đồng của bố mẹ, nhưng khi ra trường em vẫn chẳng đi làm.
Tôi hỏi lý do thì em bảo: "Có biết gì chuyên môn đâu mà làm". Tôi không hiểu sao em vẫn có thể vào đại học rồi ra trường được với năng lực như thế? Giờ em đành cất tấm bằng đại học, xin đi bán hàng thuê cho người ta để kiếm sống qua ngày.
Có thể thấy, giờ để vào học đại học quá dễ dàng, nhưng chất lượng sinh viên thì rất tệ. Trừ mấy trường top đầu ra, còn lại đa phần những trường top dưới, xét tuyển bằng học bạ với mấy môn thi tốt nghiệp (điểm toàn 8, 9, 10) thì lấy đâu ra chất lượng thực tế?
>> Hai con tôi đỗ đại học nhờ học bạ đẹp
Dạo này, đi đâu tôi cũng thấy người ta hô hào, đấu tranh, đòi giảm áp lực học tập, giảm áp lực thi cử. Cấp một cũng đòi giảm, cấp hai cũng muốn giảm, thi vào 10 cũng đòi chỉ thi ba môn, xét tuyển đại học cũng yêu cầu giảm áp lực thi cử.
Khi học sinh không làm quen với những áp lực học tập đó, thử hỏi liệu các em có cố gắng hơn không? Không có áp lực thì chúng ta có tạo ra nhiều nhân tài hơn không? Và sau này đi làm, liệu những em đó có đòi hỏi không có áp lực mới làm được việc hay không? Hay cứ có áp lực là đòi nghỉ việc vì không quen chịu đựng từ nhỏ?
Với cấp một, cấp hai, tôi đồng ý rằng các cháu còn quá nhỏ, không cần tạo quá nhiều áp lực. Nhưng lên tới cấp ba, học sinh cũng cần phải lam quen dần với những áp lực cuộc sống, mà áp lực học tập mới là sự khởi đầu, chưa thấm vào đâu so với ngoài xã hội. Áp lực học tập chủ yếu là do các gia đình các em tự đặt quá nhiều kỳ vọng và gây sức ép cho con em mình, chứ chuyện chương trình học và thi cử theo tôi chẳng đến nỗi quá nặng nề.
Hiện nay, việc thi vào lớp 10 chỉ ba môn mà biết trước môn thi đã làm giảm đáng kể chất lượng giáo dục của các môn còn lại rồi. Lên cấp ba, định hướng khối thi cũng làm giảm luôn chất lượng các môn còn lại, vì học sinh chẳng cần học những môn đó nữa. Và dùng điểm học bạ để dùng xét tuyển đại học sẽ là rất thiếu công bằng với các học sinh ở những khu vực khác nhau.
Cá nhân tôi không ủng hộ việc tuyển sinh đại học chỉ bằng điểm học bạ. Tuy nhiên, chúng ta cũng không bỏ qua hoàn toàn điểm học bạ, để tránh việc học sinh học lệch, lười học các môn khác.