Ngoại Hạng Anh

Tâm sự tin nhắn từ người lạ và nỗi đau đớn hằn sâu tuổi thơ 

字号+ 作者:NEWS 来源:Nhận định 2025-02-20 23:39:16 我要评论(0)

Người đàn bà ấy nhắn: "Chị có thời gian nghe chuyện không?âmsựtinnhắntừnglịch thilịch thi、、

Người đàn bà ấy nhắn: "Chị có thời gian nghe chuyện không?âmsựtinnhắntừngườilạvànỗiđauđớnhằnsâutuổithơ lịch thi".

Tôi nhấn mở tin. Ôi trời, phần trước tin nhắn kia là những video, hình ảnh nhạy cảm đã được gửi từ rất nhiều ngày trước. Xẹt qua đầu tôi là ý nghĩ, Facebook của mình có đăng gì quá không, sao có người vào gạ gẫm chuyện này? Nhưng tin nhắn vừa xong của Cát bụi cô đơn khiến tôi lập tức từ bỏ suy nghĩ ấy.

"Chị có thời gian nghe chuyện của em không chị? Em thường xuyên đọc bài viết của chị trên Facebook, em nghĩ chị là người rất có tâm hồn và đáng tin cậy".

Tôi vội đáp: "Chào em. Chị gọi em là Cát được không? Cảm ơn em đã tin cậy chị. Em kể chuyện của em đi, chị đang lắng nghe đây".

"Dạ. Nhưng lúc khác đi chị, em bận rồi".

Và tôi phải chờ 2 tuần sau đó để được nghe câu chuyện của em.

Nỗi đau đớn từ tuổi thơ đeo bám cuộc đời người phụ nữ. Ảnh minh họa

Cát chia sẻ, năm em lên 6 tuổi, bố vẫn tắm cho em, đúng hơn là bố chịu trách nhiệm tắm cho cả 3 chị em hàng ngày vì mẹ đi bán hàng về muộn. Em có chị gái sinh đôi và một em trai kém 4 tuổi.

Trước đó, có lẽ do còn quá nhỏ, em không để ý hoặc không nhớ gì, nhưng có một ngày cảm giác sợ sệt lần đầu xuất hiện, đó là khi em tầm 6 tuổi. Hôm đó, bố tắm cho em, em chưa hiểu gì về chuyện của người lớn nhưng cảm giác bất an kinh sợ trong lòng ngày một lớn lên. 

Em sợ mỗi buổi chiều bố chuẩn bị chậu nước lớn để lần lượt tắm cho từng đứa. Hành động kỳ quặc của bố khiến em không cho bố động vào người mình nữa. 

Mặc dù chưa được dạy dỗ về chuyện phải biết bảo vệ mình nhưng bản năng mách bảo em rằng bố đang làm một việc gì đó rất đáng sợ. 

Hiện tại em 39 tuổi rồi, đã hơn 30 năm trôi qua, cuộc đời cũng trải qua đủ thứ đáng sợ nhưng vào lúc này, khi đang nhắn tin với chị, em lại như sống cùng với cảm giác kinh sợ của ngày ấy. 

Em thu mình lại, chỉ cần nhìn thấy bố từ xa em đã co rúm người run rẩy. Em sợ tiếp xúc với bố, sợ nhìn thấy ông ấy, sợ nghe cả tiếng ông ấy nói. Chỉ vì chuyện không chịu cho bố tắm mà em bị cả bố và mẹ mắng mỏ. Câu em thường nghe mỗi ngày là: "Mày là đứa ương bướng… mày không giống ai ở cái nhà này… sao mày không giống chị mày cho tao đỡ khổ…".

Nhưng dù có ương bướng, ngỗ ngược cỡ nào, em cũng chỉ là đứa trẻ con. Em không dám kể với ai nỗi sợ của mình, cứ chui lủi một mình sợ bố, tránh né mẹ. 

Ngày đó khái niệm về ấu dâm không thường trực trong đầu các bà mẹ nên việc em đột nhiên thay đổi tính tình không làm mẹ chú ý. Vả lại, thời đó các kênh tin tức, xã hội chưa phát triển, người lớn chỉ nghĩ làm sao kiếm đủ tiền nuôi con ăn học, chẳng ai nói về kĩ năng sống, trang bị cho con cái những kiến thức cơ bản về giới tính, cũng không có ai dạy em rằng xấu hổ là một loại cảm giác không cần thiết nhất trong mọi tình huống khi mà ta cần bảo vệ bản thân.

Khái niệm biến thái hoặc ấu dâm đều chưa từng tồn tại trong trí não em khi ấy. Em chỉ cảm thấy xấu hổ và sợ sệt, không dám hé răng kể với bất kì ai, kể cả mẹ mình.

Chuyện chắc sẽ dừng lại đó nếu không có một buổi sáng chị gái em bị ốm. Bố sai em đi đón em trai. Việc này em vẫn thường làm nên cũng thấy bình thường, thậm chí em còn hào hứng đi hơn là ở nhà với bố. 

Lúc dắt em trai về em thấy bố luống cuống chui từ trong chăn ra. Em trai ríu rít khoe bố phiếu bé ngoan, bố liếc qua em rồi cười cười trả lời em trai như không có chuyện gì. Nhưng em biết có gì đó không bình thường. Cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng làm em sởn gai ốc. 

Em trừng trừng nhìn chị gái vẫn đang nằm trong chăn, mắt khép hờ mặt đỏ bừng không rõ vì đang sốt hay vì lý do gì khác. Lúc đó em chỉ muốn gào lên, muốn dựng chị em dậy hỏi cho ra lẽ, muốn xông vào túm cổ áo ông ta để hỏi. Nhưng rốt cuộc vẫn là im lặng. Em hèn nhát đợi mấy ngày sau mới dám xa gần hỏi chị: "Chị có quý bố không? Có sợ bố không?...".

Giá như em biết đường hỏi thẳng một câu: “Bố có làm gì xâm hại chị không?”, biết đâu chị đã tìm được người để tâm sự, biết đâu chị đã không bị biến thành cô gái ngây ngốc phải quyên sinh khi chưa đầy 20 tuổi. 

Càng kể lại em càng thấy hối hận vì mình ngu dại. Nếu em đủ bản lĩnh và mạnh mẽ hơn, chắc chắn cuộc đời em sẽ khác, gia đình em cũng không đi đến ngày hôm nay: Cả bố và chị gái đều tự tử, mẹ mắc bệnh tâm thần, em trai út bỏ nhà biệt tích. Ngôi nhà ở quê của em vẫn còn nhưng coi như bỏ hoang.

Người phụ nữ ấy ngừng lời, còn tôi thì ngồi nhìn màn hình điện thoại chết sững.

"Hiện tại em đang ở đâu? Chị có thể gặp em không? Em cần chị giúp gì cứ nói đi chị sẵn sàng".

Cát trả lời: "Không chị ạ. Em cũng gần 40 tuổi rồi, em tự lo được mọi thứ cho em. Câu chuyện này em giấu kín lâu nay, ở đây không ai biết em là ai nhưng em thì không tự giấu được mình. Đến giờ phút này em nhận ra, em càng giấu càng vô ích.

Em sống trong địa ngục mỗi ngày mà không làm sao thoát ra. Em không muốn cơn ác mộng này đeo đẳng suốt cuộc đời mà không làm được gì với nó nên em muốn kể ra với ai đó, một người không biết em là ai, ở đâu, làm gì, người có thể thay em nói ra. Biết đâu câu chuyện giúp ích được ai, bất kì ai chẳng may phải sống trong hoàn cảnh tương tự có thể biết cách xử lý vấn đề, đừng giống như em, đừng giống bất cứ ai trong gia đình em. 

Vì tổn thương tâm lý nguy hiểm và đáng sợ vô cùng. Giá như em có cuộc sống bình thường thì có thể giờ em cũng có một gia đình. Nếu có con gái em sẽ dạy con về vấn đề xâm hại tình dục, cách bảo vệ bản thân. Còn nếu có con trai em sẽ dạy con thành người đàn ông tử tế, không để đứa nào trở thành vấn nạn cho xã hội và mọi người xung quanh.

Tôi thốt lên: "Nhưng chị vẫn chưa hiểu, tại sao em chọn cách tiếp cận với chị bằng những video người lớn kia".

Cát bình thản trả lời: "Em muốn kiểm tra xem chị có tốt đẹp như những điều chị viết hay không. Em cũng muốn xác nhận xem chị có coi thường những người như em không".

Buông điện thoại xuống rồi mà lòng tôi không ngừng trào lên cảm giác xót xa. Lời ca diết da trong bài hát của Trịnh Công Sơn không ngừng vang lên trong lòng ôm thắt trái tim tôi: “Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi, để ngày mai tôi về làm cát bụi”.

Như Ý Cát Tường

Hiểu đúng về bệnh ấu dâmẤu dâm nhiều khi được hiểu là các hành động lạm dụng tình dục với trẻ em. Thế nhưng, định nghĩa này là không chính xác và phản ánh sai tình hình chung của những người mắc bệnh ấu dâm.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}Ảnh: ORF

Theo dữ liệu thống kê của Refinitiv, cho đến nay, hơn 100 quốc gia đã ký kết hợp tác với Trung Quốc trong các dự án BRI như đường sắt, cảng biển, đường cao tốc và các cơ sở hạ tầng khác. Tính đến giữa năm 2020, hơn 2.600 dự án có giá trị 3.700 tỷ USD có liên quan đến sáng kiến.

Song, theo Reuters, BRI đang gặp khó khăn do đại dịch Covid-19 và sự phản đối gia tăng trên toàn cầu. Chính Trung Quốc hồi năm ngoái từng tiết lộ, khoảng 20% các dự án BRI "bị ảnh hưởng nghiêm trọng" vì sự hoành hành của virus corona chủng mới. Bắc Kinh cũng phải thu hẹp quy mô của một số dự án sau khi chính phủ nhiều nước tìm cách xem xét lại thỏa thuận, hủy bỏ hoặc cắt giảm các cam kết, viện dẫn lí do vì các quan ngại về chi phí, mất chủ quyền và tham nhũng.

Sự biến đổi của BRI

Tuy nhiên, một số nhà phân tích nhận định, BRI khó có khả năng thất bại và một vài bước thụt lùi của siêu dự án này chỉ là tạm thời. Viết trên trang The National Interest, cây bút bình luận Gracia Watson cho rằng, sẽ chính xác hơn nếu nói phạm vi của BRI đang dịch chuyển từ chiến lược truyền thống là phát triển chủ yếu dựa vào cơ sở hạ tầng sang những nỗ lực hiện đại hơn, chau chuốt hơn.

Covid-19 chính là động lực chính cho sự biến đổi này. Mặc dù đúng là đại dịch toàn cầu đã ảnh hưởng đáng kể đến khả năng vươn xa của Trung Quốc cũng như danh tiếng của nước này, nhưng nó cũng mang lại cho Bắc Kinh cơ hội để thay đổi các thông số của BRI và tái định hướng sang những nỗ lực phù hợp hơn.

Suốt năm 2020, một lượng lớn dự án BRI bị tạm dừng hoặc bị hủy bỏ và nhiều quốc gia đã tìm cách trì hoãn việc trả nợ cho Bắc Kinh. Mặc dù vậy, Trung Quốc đã tận dụng cơ hội để xoay trục sang các dịch vụ kỹ thuật số và y tế công.

Lấy “Con đường tơ lụa y tế” của Trung Quốc làm ví dụ. Ý tưởng về nỗ lực y tế cộng đồng toàn cầu do Trung Quốc khởi xướng không phải là một ý tưởng mới. Ý tưởng được giới thiệu lần đầu tiên vào năm 2017 khi ông Tập ký một thỏa thuận với Tổ chức Y tế thế giới (WHO), cam kết đưa sức khỏe trở thành trọng tâm chính của BRI.

Song, ý tưởng này bắt đầu được biết đến nhiều hơn vào năm 2020 khi, dưới sự bảo trợ của BRI, các công ty Trung Quốc đã công khai tài trợ thiết bị bảo hộ cá nhân khắp thế giới nhằm chống lại những quan điểm phổ biến toàn cầu về vai trò tiêu cực của nước này trong quá trình lây lan virus.

Các khía cạnh của Con đường tơ lụa y tế bao gồm cung cấp trang thiết bị và tham vấn y tế cho các quốc gia khác cũng như viện trợ tiền mặt cho WHO để tổ chức này có thể hỗ trợ các nước đang phát triển xây dựng hệ thống y tế công mạnh mẽ hơn.

Tiếp đó, trong lĩnh vực công nghệ xuất hiện cái gọi là “Con đường tơ lụa kỹ thuật số”. Mặc dù đại dịch đã gây ra một số tổn thất đối với những nỗ lực của Trung Quốc nhằm trở thành nhà cung cấp công nghệ 5G hàng đầu thế giới (đáng chú ý nhất là ngăn cản Anh hợp tác với gã khổng lồ viễn thông Trung Quốc Huawei), nhưng nó cũng đã mang lại những cơ hội bất ngờ.

Trong suốt năm 2020, các công ty công nghệ Trung Quốc đã giới thiệu nhiều dịch vụ y tế dựa trên 5G và giúp xây dựng các mạng 5G ở cả trong và ngoài nước để kết nối các nhân viên chăm sóc sức khỏe và bệnh nhân với các chuyên gia y tế. Hồi tháng 5/2020, Quốc hội Trung Quốc đã thông qua kế hoạch phát triển 6 năm với 5G làm nền tảng. Huawei, tập đoàn viễn thông gây tranh cãi của Trung Quốc cũng đã đặt một tuyến cáp quang dài 6.000km xuyên Đại Tây Dương giữa Brazil và Cameroon, trong khi sự lan truyền của các nền tảng thanh toán kỹ thuật số như WeChat Pay và Alipay đã giúp quốc tế hóa đồng Nhân dân tệ hơn nữa.

Cái gọi là “Con đường Tơ lụa xanh” của Trung Quốc tuy ít được chú ý hơn, nhưng cũng thể hiện một nỗ lực mà gần như chắc chắn sẽ ngày càng trở nên quan trọng trong tương lai. Đại dịch đã tạo cơ hội cho Bắc Kinh không chỉ loại bỏ các dự án không khả thi mà còn cả những dự án không được ủng hộ (như xây các đập thủy điện và nhà máy điện than). Thực tế, các báo cáo ghi nhận, tỷ lệ các dự án gây ô nhiễm môi trường so với các dự án "xanh" của đại lục đã bắt đầu giảm.

Ví dụ, vào cuối năm ngoái, Bộ Sinh thái Trung Quốc đã công bố khung quy định về phân loại các dự án BRI tùy thuộc vào tác động môi trường của chúng. Theo một phân tích, “hệ thống này sẽ giúp hạn chế ô nhiễm, sự biến đổi khí hậu và mất đa dạng sinh học do các dự án cơ sở hạ tầng lớn liên quan đến BRI gây ra”. Không chỉ vậy, vào năm 2020, 57% các khoản đầu tư của Trung Quốc vào cơ sở hạ tầng năng lượng tập trung vào năng lượng tái tạo.

Tuy nhiên, không phải mọi thứ đã thay đổi. Về cốt lõi, BRI vẫn là một mô hình phát triển dựa trên cơ sở hạ tầng. Các kế hoạch của ông Tập cho tương lai vẫn dựa vào các hành lang kinh tế trên khắp châu Á và châu Âu, và vì các dự án của họ có xu hướng sử dụng các công ty Trung Quốc, nên các doanh nghiệp của đại lục được ưu tiên tiếp cận cơ hội làm ăn và người lao động Trung Quốc có nhiều khả năng thâu tóm các việc làm quan trọng hơn.

Quyết tâm của ông Biden

Không thể phủ nhận việc BRI đã giúp Trung Quốc gia tăng đáng kể ảnh hưởng chính trị và kinh tế ở nhiều nơi trên thế giới, khiến Mỹ và các đồng minh lo lắng. Chính quyền mới ở Mỹ rõ ràng đã nhận ra thách thức lớn từ BRI cũng như nhu cầu cấp bách phải chống lại siêu dự án thế kỷ của Trung Quốc.

Trong một cuộc điện đàm với Thủ tướng Anh Boris Johnson hôm 26/3, Tổng thống Mỹ Biden đã đề xuất các quốc gia dân chủ cùng bắt tay tạo lập một kế hoạch chung nhằm tài trợ cho cơ sở hạ tầng ở những nước kém phát triển hơn và cạnh tranh với BRI.

Đề xuất của tân lãnh đạo Nhà Trắng được đưa ra chỉ một ngày sau khi ông tuyên bố sẽ ngặn chặn Trung Quốc vượt Mỹ trở thành cường quốc hùng mạnh nhất thế giới, đồng thời cam kết sẽ đầu tư mạnh tay để đảm bảo Mỹ thắng thế trong bối cảnh gia tăng đối đầu giữa hai nước.

Trong động thái mới nhất nhằm hiện thực hóa mục tiêu trên, hôm 31/3, ông Biden đã công bố kế hoạch chi tiêu khổng lồ, trị giá hơn 2.000 tỷ USD, tập trung vào hiện đại hóa hệ thống cơ sở hạ tầng để thúc đẩy lợi thế cạnh tranh của Mỹ trên trường quốc tế và tạo ra nhiều việc làm với mức lương cao cho tầng lớp trung lưu ở nước này.

Gói chi tiêu "khủng" do ông Biden đề xuất hiện cần sự phê duyệt của Quốc hội Mỹ. Trong khi, kế hoạch này đang vấp phải sự phản đối từ đảng Cộng hòa vì họ cho rằng, để có được số tiền trên, chính quyền Biden sẽ phải áp thuế cao hơn đối với các doanh nghiệp, tập đoàn và điều này sẽ chỉ làm suy yếu nền kinh tế Mỹ trong giai đoạn bắt đầu phục hồi. Ngoài ra, trong nội bộ đảng Dân chủ của ông Biden cũng xảy ra bất đồng về nguồn tiền cho kế hoạch và lo ngại của những người cấp tiến về việc nó không đủ tham vọng.

Theo giới phân tích, ông Biden hiện không chỉ cần giành được sự ủng hộ của lưỡng đảng cho gói chi tiêu cơ sở hạ tầng trong nước, mà còn cả một kế hoạch bao quát nhiều mặt, phối hợp cùng các đồng minh để có thể chống lại sự biến đổi của BRI và ứng phó hiệu quả với Trung Quốc.

Tuấn Anh

Ông Biden muốn chi 2.000 tỷ USD ‘định hình lại’ nền kinh tế Mỹ

Ông Biden muốn chi 2.000 tỷ USD ‘định hình lại’ nền kinh tế Mỹ

Tổng thống Joe Biden hôm 31/3 đã kêu gọi sử dụng nguồn lực Chính phủ Mỹ trong việc ‘định hình lại’ nền kinh tế hàng đầu thế giới.

 

 

Chuyên gia mách nước ông Biden cách ứng phó Trung Quốc

Chuyên gia mách nước ông Biden cách ứng phó Trung Quốc

Tổng thống Mỹ Joe Biden coi Trung Quốc là ưu tiên chính sách đối ngoại thứ nhất. Song, việc ông đề xuất tham vấn các đồng minh Mỹ trước khi hành động bị coi là cách khởi đầu sai lầm.

" alt="Joe Biden quyết đấu với siêu dự án thế kỷ của Trung Quốc" width="90" height="59"/>

Joe Biden quyết đấu với siêu dự án thế kỷ của Trung Quốc