Thời sự

Đời bất hạnh của người vợ nhận con rơi của chồng làm quà cưới

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-02-20 23:42:19 我要评论(0)

Vừa về nhà chồng,Đờibấthạnhcủangườivợnhậnconrơicủachồnglàmquàcướbang xep hang cup c1 Ma Thị Mến (SN bang xep hang cup c1bang xep hang cup c1、、

Vừa về nhà chồng,Đờibấthạnhcủangườivợnhậnconrơicủachồnglàmquàcướbang xep hang cup c1 Ma Thị Mến (SN 1980, ngụ thôn Tân Bình, xã Tân An, huyệnChiêm Hóa, tỉnh Tuyên Quang) đã nhận được một món “quà mừng cưới” đặc biệt, đólà đứa con rơi của chồng.

Tiếp đó, đời làm vợ của chị là những chuỗi ngày ê chềvới sự khinh rẻ, những cú tát “ù tai”. Cuộc sống hiện rơi vào bế tắc khi chị vàhai đứa con có nguy cơ rơi vào cảnh “vô gia cư”, bị chồng đánh đuổi.

“Quà mừng cưới” độc đáo

Hai mươi tuổi nhưng Mến chưa có mảnh tình vắt vai khiến cả nhà sốt ruột. Lúc nàyngười dì mai mối cho chị với một người đàn ông hơn "hai giáp". Với nghề nghiệpgiáo viên cấp một, hiền lành, chăm chỉ, anh nhanh chóng lấy được cảm tình củagia đình. Tìm hiểu chóng vánh, 3 tháng sau anh chị bước vào cuộc sống hôn nhân.

Ngay sau đám cưới, một bà lão dẫn theo một đứa bé trai khoảng 7 tuổi đến nhàchị, nói đó là kết quả tình yêu của chồng chị với con gái bà.

“Lúc đầu tôi cứ tưởng bà lão trêu đùa. Nhưng hỏi chồng, anh chỉ quanh co vài câurồi cũng thú nhận”, chị nhớ lại. Chị đau khổ nhưng “ván đã đóng thuyền” đànhchấp nhận số phận.

Tha thứ cho chồng, chị khuyên anh đón đứa trẻ đó về nuôi bởi dù sao cháu cũngkhông có tội tình gì. Anh nấn ná không chịu. Từ đó, cuối tuần nào chị cũng cùngchồng đi 20 km đến thăm đứa con riêng của chồng mà không một lời trách móc.

{ keywords}

Thấy đi lại nhiều vất vả, hai năm sau, anh chị đón cháu bé về nhà cho tiện chămsóc sau khi mẹ của đứa trẻ bỏ đi.

Năm 2001 chị sinh bé trai đầu lòng kháu khỉnh. Từ đây tính nết chồng càng thayđổi. Dù đi dạy ở trường chỉ cách 1 km nhưng anh đi sớm về muộn, không chăm lođến gia đình, thường cáu gắt, tính tình cục cằn thô lỗ.

Nhiều người đồn thổi anh có quan hệ ngoài luồng, rồi thấy chồng tay trong tayvới người đàn bà khác. Không làm ầm ĩ, chị nhẹ nhàng khuyên bảo. Chồng khôngnghe, còn dành tặng những cái tát như trời giáng với lời giải thích: “Tại cô“lên lớp” dạy đời tôi nên phải đánh”.

Từ đó, “đều như vắt chanh” tháng nào chị cũng nhận được những đòn “dạy” củachồng. Không biết than thở cùng ai chị cắn răng chịu đựng. Không chỉ ra tay vớichị, anh còn nhiều lần đánh con riêng của mình. Không chịu nổi, đứa bé bỏ nhàđi, cả nhà cuống cuồng đi tìm, còn anh vẫn “bình chân như vại”.

Tìm được con, vài hôm cháu lại bỏ trốn, khiến chị bất lực. Tháng 1/2007, cháu bébỏ nhà đến nay vẫn chưa về, gia đình đỏ mắt tìm vô vọng.

Chị tâm sự: “Tìm cháu khắp nơi nhưng không có tung tích gì khiến tôi rất buồn.Với tôi, cháu không khác gì con đẻ. Nhưng chồng tôi lại trách móc, bảo vì tôikhông ra gì nên cháu mới bỏ đi”.

Vợ sinh con, chồng bỏ mặc

Được một thời gian sau, anh đón mẹ ở quê ra ở cùng. Bà đau ốm liên miên, một taychị chăm sóc. Đã gần 80 tuổi, bà bị bệnh huyết áp cao, thể trạng yếu, suốt ngàychỉ làm bạn với chiếc giường. Chị tận tâm chăm sóc tắm rửa giặt giũ, 3 năm khônglời oán thán.

Tuần nào vợ chồng chị cũng đưa bà đến bệnh viện khám cách đó khoảng 30 km. Cô emchồng lúc này có mảnh đất mặt đường, cách bệnh viện 8 km nên vợ chồng chị mua đểtiện đi lại. Trong thời gian này, anh vẫn đánh chị “như đập đất”.

“Cuối năm 2009, trong một lần cãi nhau, anh ấy đánh tôi té xỉu rồi bỏ đi, may màmẹ chồng ú ớ gọi hàng xóm sang cứu nên tôi không sao. Sau lần đó tôi bỏ về cănnhà trước kia vợ chồng từng sống. Sáu tháng sau mẹ chồng mất, anh lại năn nỉ xinquay lại. Tôi mủi lòng đồng ý”, chị nhớ lại.

Chăm chỉ làm ruộng, cộng với chăn nuôi nên chị cũng để dành được một số tiền khákhá. Vợ chồng bàn tính xây một ngôi nhà nhỏ. Sau thời gian sống riêng sáu tháng,vợ chồng trở lại sống khá hòa thuận, hàng xóm thấy thế ai cũng mừng.

Nhưng hạnh phúc muộn đó ngắn chẳng tày gang. Làm nhà xong chị mang bầu bé thứhai. Được 3 tháng, người em chồng nói chị phá đi bởi lo không có người làm việcnhà. Chị không chịu. “Cô em chồng sang nói với chồng tôi rằng “khổ thân anh suốtngày phải nuôi một lũ ăn bám”.

Chồng tôi lại quay ra đánh đập, chửi bới bắt tôi bỏ con, nhưng tôi kiên quyếtkhông nghe. Từ lúc đó đến khi gần sinh anh ta đánh tôi nhiều hơn. Mang bầu đếntháng thứ tám, anh ta còn đuổi không cho vào nhà, tôi phải trốn sang trường họcgần nhà ngủ tạm.

Con trai lúc đó thương mẹ nên mang theo chăn chiếu đến ngủ cùng, hai mẹ con ômnhau khóc. Hôm sau 5h sáng đã lục đục ra về để khỏi xấu hổ với làng xóm”, chịnghẹn ngào.

Trong những ngày tháng đó, trường học là nơi tá túc hàng đêm của chị. Nhiều lầncó ý định tự tử, nhưng nghĩ đến con, chị nuốt nước mắt sống tiếp. Đến kì sinhnở, người chồng vẫn không thèm đoái hoài. Cực chẳng đã chị xin chồng cho về nhàngoại cách đó khoảng 10 km.

Tối đó, chị một mình với chiếc xe máy cũ rích về nhà mẹ, đến đêm thì trở dạ, cảnhà lại hộc tốc đưa chị đến viện. Vận đen vẫn đeo bám, đi được nửa đường thì xehết xăng, lúc này cây xăng đã đóng cửa, mọi người đành dắt xe về nhà chị để lấyxăng. Tuy biết vợ mình sắp sinh nhưng anh chẳng đoái hoài, mặc kệ anh vợ và cháuđưa chị đến viện. Chị Mến khi ấy nước mắt giàn giụa mà không nói thành tiếng.

Nguy cơ trắng tay sau cuộc hôn nhân cay đắng

Những ngày sau khi sinh, anh chỉ đến một lần rồi cũng viện cớ bận “chuồn êm”.Nhìn sản phụ khác được chồng chăm sóc, chị không khỏi tủi thân. Về đến nhà được10 ngày, chị phải tự mình làm hết việc nhà: Nấu cơm, giặt giũ. Tiền anh chẳngkhi nào đưa một xu, mình chị phải tự xoay sở. Nhiều khi chị và con phải ăn búntrong 3 ngày liên tục. Không có sữa, đứa trẻ khóc ngằn ngặt vì đói, chị vay tiềnmua gạo nấu ăn.

Cuộc sống cứ thế trôi đi, những thứ chị nhận được từ anh cũng chỉ là sự vô cảm,hay những trận đòn bầm da tím thịt. Nhiều lần chị có ý định ly hôn, nhưng nhìncon còn nhỏ dại, chị lại không đành lòng.

Đến tháng 7/2012, người chồng nói tiền vật liệu xây nhà trước đây khoảng 30triệu chị phải trả, rồi đi biền biệt không về nhà. Được hai tuần, chồng và ngườiem quay lại nói nhà đó là của người em, cho anh chị ở nhờ lúc nuôi mẹ.

Bất ngờ, chị đi tìm giấy sổ đỏ nhưng chúng đã “không cánh mà bay” khi nào. Chịtrở nên tuyệt vọng, nhất là khi này người chồng liên tục đuổi ra khỏi nhà. Nhiềulần chối cãi, người chồng nhận là đã lấy giấy tờ đó đi nhưng nhất quyết khôngđưa.

Giờ đây, ngoài làm ruộng chăn nuôi, chị tranh thủ đi cắt nhựa cây sơn để kiếmthêm thu nhập nuôi con. Gia đình có nguy cơ tan vỡ, không biết số phận chị vànhững đứa con sau này sẽ ra sao. Với chị, cuộc sống hôn nhân ngày càng đen tối,hạnh phúc là thứ xa xỉ mà chị không dám mơ đến.

Trao đổi về trường hợp của chị Mến, Chủ tịch UBND xã Tân An cho biết, từ lâu địaphương đã nghe thông tin về việc vợ chồng nhà chị Mến thường xuyên mâu thuẫn. VịChủ tịch xã cho hay: “Nếu sự việc diễn ra nghiêm trọng hơn, chính quyền địaphương sẽ có biện pháp can thiệp. Việc vợ chồng tranh chấp ngôi nhà, địa phươngcũng đã nắm rõ, các ngành chức năng đang trong quá trình xem xét phân xử”.

(Theo PLVN)

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

"Cho dù có không chết, thì cũng thành người tàn phế, còn phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng nhiều như vậy, khẳng định ôm một đống nợ!"

"Không nghe nói sao? mẹ hắn còn phải bán cả thẩm mỹ viện."

"Noãn Noãn, mau chóng chia tay đi, nhà ta không cần thứ con rể không dậy nổi như vậy!"

Giữa hàng loạt những lời xúi giục tàn nhẫn, Hạ Noãn ôm đầu gối ngồi im lặng trên sô pha, đầu gục trên đùi, thân hình vốn đã nhỏ gầy của cô giờ co cụm lại như một con ốc rút vào trong vỏ. Dù có lảng tránh đến thế nào cũng không thể làm đám người này ngừng lại, còn càng bị tra tấn lỗ tai hơn.

Cô nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng ngẩng đầu lên, nhìn một đống tam cô lục bà, châm chọc nói: "Lúc trước ép tôi làm bạn gái hắn chính là các người, hiện tại lại một hai bắt tôi phải chia tay với hắn,cũng lại là các người, không ai cảm thấy gì hết à!"

Nghe cô dỗi, sắc mặt mấy người đang ngồi đều thay đổi một chút. Lúc trước đúng thật là vậy, vì lúc ấy Thịnh Ngật là cây rụng tiền vô giá, gia cảnh lại tốt, tương lai phát triển là vô hạn. Nhưng mà sau khi gặp tai nạn xe cộ, mới qua có 1 tuần mà đã thấy hắn không xong rồi.

Ông chủ công ty hắn, người mà hắn trước đây vì trọng tình trọng nghĩa không chấm dứt hợp đồng, tố cáo hắn trốn thuế, người từng hợp tác với hắn lại nói hắn chơi quy tắc ngầm,bệnh ngôi sao, còn đánh bạc, và còn nhiều tệ nạn khác nữa. Từ tuần trước, ở trên mạng mỗi ngày đều có hot search của Thịnh Ngật,không phải chỉ có một cái, mà là hơn phân nửa hot search đều là của hắn!

Là vì liên quan đến siêu sao fan khủng Thịnh Ngật.

Ngay sáng hôm nay, Hạ Noãn mở Weibo, liền phát hiện tất cả các sản phẩm mà Thịnh Ngật đang làm đại diện đều đã phát thông cáo, yêu cầu kết thúc hợp đồng còn đòi bồi thường tiền vi phạm hợp đồng. Hắn đứng trên đỉnh càng cao, lấy phí đại diện càng cao, nên tất nhiên tiền bồi thường cũng cao hơn so với mức bình thường không ít.

Vốn đang nghĩ hắn trước giờ chắc cũng phải có tiền để dành đi, nhưng ai biết lại rò rỉ tin tức nói tiền Thịnh Ngật một nửa bị bạn hắn mượn đi, người bạn kia đến nay không rõ ở đâu, liên hệ cũng không được. Còn một nửa tiền còn lại thì đầu tư thị trường chứng khoán, tạm thời lấy ra không được.

Vì thế giữa trưa hôm nay, tam cô lục bà của Hạ gia lúc trước tác hợp cô cùng Thịnh Ngật đều tới, cùng mẹ cô khuyên cô buông tay, muốn cô cùng Thịnh Ngật nhanh chóng chia tay.

Cô của Hạ Noãn, Hạ Trân, trách cứ nhìn Hạ Noãn, làm ra vẻ mình chỉ mang ý tốt, dỗ dành cô: "Noãn Noãn, con nói cái gì khó nghe vậy, chúng ta không phải đều là vì tốt cho con sao"

Hạ Noãn: "Ừ, cô tốt nhất chính là thúc vào cho tôi cùng Thịnh Ngật kết giao, sau đó đem đồ hắn tặng cho tôi lấy về cho con gái cô đúng không"

Săc mặt Hạ Trân đỏ lên, ánh mắt có chút không thể tin được, lẩm bẩm: " Đó không phải là tại con cũng không thích sao, Nhã Nhã cũng vừa lúc không có cái đó."

Mẹ Hạ Noãn, Trương Vân Phương sắc mặt tối đen, cả giận nói: " Cái con này sao lại thế này? Lúc trước thì ngoan ngoãn nghe lời mà bây giờ thái độ như vậy à? Cũng có phải bắt mày ly hôn đâu, chỉ là chia tay, chia tay thôi mà, không lẽ mày thật sự muốn theo Thịnh Ngật rồi thay nó trả nợ?"

Hạ Noãn mím môi, gật đầu: " Đúng vậy!"

" Mày ――" Trương Vân Phương có chút tức giận, bà nuôi con gái đâu phải nuôi không, chật vật cả hơn hai mươi năm tâm huyết, nói thế nào bây giờ cũng nên là lúc nhận báo hiếu rồi chứ.

Hạ Noãn đứng dậy, mài nhíu lại, mắt hạnh hiện rõ vẻ nghiêm túc: "Mẹ, con sẽ không chia tay, nếu muốn chia tay, cũng được, chờ đến khi anh ấy vượt qua khó khăn lần này rồi nói sau."

Trương Vân Phương cười lạnh: " Nó làm sao vượt qua được? dựa vào mày đi làm thuê kiếm tiền sao?Hạ Noãn, mẹ cảnh cáo mày, nếu mày nhất quyết không chịu chia tay, liền cút ra khỏi nhà cho tao!"

Trương Vân Phương hiểu rõ con gái bà, nó từ nhỏ đã nhu nhược, nhát gan, có như thế nào cũng không dám phản kháng nên bà mới dám nói như vậy.

Nhưng lần này bà tính sai rồi.

Bà vừa dứt lời, Hạ Noãn liền vào phòng thu thập vài món quần áo, kéo theo vali hành lý ra ngoài. Trương Vân Phương ở ngoài cửa sắc mặt không tốt, nhìn bộ dáng này của Hạ Noãn càng tức giận đến xanh mét, Hạ Noãn mặt vô cảm nói: "Mẹ, tiền dưỡng dục của mẹ con sẽ gửi cho mẹ, mẹ yên tâm."

" alt="Truyện Xuyên Qua Thành Vị Hôn Thê Của Vai Ác" width="90" height="59"/>

Truyện Xuyên Qua Thành Vị Hôn Thê Của Vai Ác