Cuốn sách lại trở về tuổi thơ, hay nói theo cách tác phẩm Cho tôi xin một vé đi tuổi thơnổi tiếng từ cách đây chừng mười lăm năm, rằng Nguyễn Nhật Ánh lại có thêm một chuyến tàu đi tuổi thơ; và bạn đọc cũng vậy, lại có được một tấm vé đi tuổi thơ nữa theo cách của mỗi người.

Theo cách hình dung ấy, tác phẩm nào của Nguyễn Nhật Ánh chẳng là những dịp đi tuổi thơ, mỗi chuyến mỗi khác, con tàu khác, hành khách khác, bối cảnh khác. Vừa quen vừa lạ. Thân thuộc và bỡ ngỡ. Mùa hè không tênchính là một chuyến đi tuổi thơ nữa trong hành trình sáng tạo của nhà văn.

Cái cảm giác vừa quen vừa lạ của bạn đọc khi bước vào tác phẩm này là có thật. Tựa như ta gặp lại người bạn tuổi thơ sau nhiều năm xa cách, nay cả hai tuổi đã lớn, đã khác xưa, thậm chí nhiều lạ lẫm nhưng sao vẫn thấy có gì quen thuộc, thậm chí thân thuộc. Như một hương xưa hư thoảng hiện về… Tại sao lại có cảm giác thú vị này?

Những motif quen thuộc

Trước hết nói về cái cảm giác quen, nói đúng hơn là quen quen, như một từ láy để chỉ tính chất không rõ rệt, không xác thực của nó.

Ngôi làng mang tên Đo Đo chẳng hạn, một ngôi làng nằm không xa thị trấn, nghèo khó, người dân chủ yếu làm nghề nông với nhiều cảnh đời đa dạng, lưa thưa một số gia đình làm nghề tiểu thương, một số người dân đi làm ăn nơi xa theo mùa vụ; có không gian đường làng, quán nước, chợ nghèo, có trường học cho lứa tuổi cấp một cấp hai; có các thiết chế tâm linh quen thuộc như đình, chùa miếu, bãi tha ma…

Đặc biệt, ở ngôi làng này có những đứa trẻ đang tuổi đi học, sống hồn nhiên, tinh nghịch, nhiều khao khát, nhiều mơ mộng trong mối quan hệ ràng rịt với nhau, với các thế hệ người lớn gồm ông bà, cha mẹ, các anh chị thanh niên đang tuổi yêu đương.

Mà như thể tự ngàn đời nay vẫn vậy, ở mỗi làng quê Việt trên xứ sở này đều có một vài người rất đặc biệt: họ có khi là người chẳng may khuyết tật/tàn tật, chẳng may dở điên dở dại, hoặc có một lối sống kỳ dị, khác người, chẳng giống ai. Ấy thế mà họ tồn tại như một hợp phần không thể thiếu được của làng, nếu vắng họ, làng sẽ trở nên có phần trống trải, nhạt vị đi nhiều.

Có một đám trẻ con trong làng sàn sàn một lứa phần lớn học cùng lớp cùng trường, hoặc nhỉnh hơn một hai tuổi học trên một hai lớp, chúng quấn túm lấy nhau tạo thành một nhóm bạn bầy, trong đó có các thành viên chủ chốt như là những hạt nhân. Những nhóm kiểu này có chung tuổi thơ, chung nhiều kỷ niệm trong trường học và trong đời sống; cứ tưởng không gì có thể làm cho chúng xa nhau được, nhưng rồi khi lớn lên, mỗi đứa mỗi nơi, khác nhau thân phận, được cái vẫn nhớ nhau, thân quý nhau, tin cậy nhau, mong muốn gặp lại nhau mỗi khi có thể… Và không thể thiếu tình bạn vô tư, tình bạn khác giới hoặc cả hai, mơ hồ mà thi vị...

Có thể gọi đây là motif nhóm bạn tuổi thơ, một motifđược nhà văn không ngần ngại trưng dụng ở khá nhiều tác phẩm khác nhau.

Ở các nhóm bạn bầy này, thể nào cũng có một đôi bạn nam nữ thân thiết, ban đầu tuyệt đối vô tư ngốc nghếch trẻ con, dần lớn lên rồi bỗng xuất hiện thứ cảm xúc khác giới mơ hồ, rồi sau đó do hoàn cảnh sống xô đẩy nên phải xa nhau, để lại nhiều tiếc nuối và nước mắt.

Có thể gọi đây là motif tình cảm tuổi hoa.Vừa là tình bạn vừa có chút gì hồi hộp mong manh nhung nhớ… hơn cả tình bạn, và kết cục thường là tự “bốc hơi” bởi muôn nghìn lý do không đâu, không lường hết, không thể lý giải…

Cặp quan hệ giữa hai nhân vật Khang và Nhàn trong Mùa hè không tênchẳng phải là ánh xạ của cặp nhân vật Mùi và Tủn trong Cho tôi xin một vé đi tuổi thơđó sao!...

Motif cuối cùng tạm gọi là motif đoàn viên.Ở thì hiện tại, những nhân vật trẻ con trong nhóm kia nay đã thành người lớn lại tìm gặp nhau với muôn vàn lý do khác nhau, và nhất là cái đôi bạn ấu thơ kia cũng đã gặp lại nhau theo một cách nào đấy.

Cái Tủn trước khi lấy chồng đến gặp lại nhân vật tôi (thằng Mùi) để nói vu vơ mấy câu về những rung động trẻ con thuở trước. Khang đã trở về ngôi làng tuổi thơ, nhìn thấy Nhàn cùng đứa trẻ sau lưng, bỗng lặng lẽ bỏ đi mang theo một sự hiểu nhầm, để rồi ngay hôm sau trở lại gửi quà theo cái cách không lộ mặt.

Motif là một đơn vị nhỏ nhất của cốt truyện được lặp lại ở trong một số tác phẩm của cùng một nhà văn, hoặc rộng hơn, trong thể loại, trong nền/khu vực văn học nào đó… Chúng lặp lại không phải như là kết quả của việc thiếu tính sáng tạo, mà ngược lại, chính là kết quả của một lao động nghệ thuật vi diệu.

Chúng như một loại tín hiệu thẩm mỹ cho thấy nhiều điều về tác giả: mối quan tâm tha thiết và thường trực của nhà văn, những ám ảnh ấu thơ của nhà văn, những tiếng vọng chấn thương mà nhà văn đã trải…

Tôi không rõ với nhà văn Nguyễn Nhật Ánh trong cơ chế sáng tạo của mình đã ứng với một hay hơn một điều nào trong các điều trên, nhưng tôi dám chắc là đã có. Điều này không ai khác, ngoài chính nhà văn mới có thể biết được.

Ở đây đã có một điều kỳ diệu xảy ra: mỗi khi trở lại các motifkể trên, chính nhà văn có khi không hẳn đã chủ ý, không hẳn đã kiểm soát nổi ngòi bút của mình. Và nhờ đó, kết quả là hễ cứ viết những gì liên quan đến các motif ấy, ngòi bút người nghệ sĩ bỗng trở nên run rẩy như chạm phải những vi mạch cảm xúc tế vi nhất của tâm hồn.

Mua he khong ten anh 1

Sách Mùa hè không tên. Ảnh: NXB Trẻ.

Bút pháp vô chiêu của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh

Những motifvừa kể trên có mặt trong tác phẩm Mùa hè không tênlàm nên dáng vẻ thân quen đối với người đọc. Nhưng một tác phẩm thành công đồng thời phải mang tính lạ nữa, lạ trong mối quan hệ với tính quen, quen mà lạ, lạ mà quen. Cái tính nước đôi ấy làm nên sức hấp dẫn của tác phẩm.

Tôi cho rằng điểm lạ nhất của tác phẩm này là ở cái tứ của toàn truyện. Không ai có thể ngờ rằng cái hình ảnh nhành cây trứng cá vu vơ ở bài hát bolerokia lại là một hình ảnh trở đi trở lại, có mặt, can thiệp vào đời sống nhân vật theo cách tưởng như rất ngẫu nhiên, tình cờ mà lại hữu lý và dư vị.

Nó có mặt từ lúc người kể chuyện xưng “tôi” cho biết nhân vật Nhàn đem đến và cùng Khang trồng hai cây ở bờ ao. Có thể việc trồng cây trứng cá chỉ là là một ý thích vô tư, ngẫu hứng, nhất thời; thế nhưng trong cái nhìn của nhân vật cậu Châu, người đang độ tuổi yêu đương, bỗng nhiên gán cho nó một nghĩa khác, cái nghĩa đầy tình ý của lời bài hát.

Thế rồi, cả hai nhân vật Khang và Nhàn theo độ trưởng thành dần, thỉnh thoảng cái nhành cây trứng cá gắn liền với hai cây trứng cá kia lại dội về tham dự vào đời sống của họ.

Ban đầu Khang tặng Nhàn một nhành cây trứng cá trong sự ngạc nhiên và khó hiểu của Nhàn khi cô nàng chưa hề nghe bài hát, chưa hiểu ý nghĩa của quà tặng, rồi bị cô giáo phạt vì tội xả rác. Tiếp đến là khi Khang rời làng lên thị trấn học thì bất ngờ nhận được món quà chia tay của Nhàn cũng lại là một nhành cây trứng cá khi mà Nhàn đã nghe bài hát ấy rồi (trong khi Khang cũng chưa hề nghe bài hát, mới chỉ học lỏm được câu hát từ người cậu). Và cuối cùng là dịp sau 10 năm Khang trở về làng, gửi lại bọc quà kèm theo một nhành cây trứng cá…

Bạn đọc chỉ biết có vậy, và chỉ biết đến lúc ấy thôi. Còn nhân vật Khang có quay trở lại gặp Nhàn thật hay không, và rồi khi gặp thì thế nào, kết cục ra sao… không một ai biết nữa. Nhiều khả năng của đời sống được mở ra theo cách mà mỗi bạn đọc tưởng tượng và mong muốn.

Nhành cây trứng cá kia như một thông điệp tình yêu dè dặt và thiêng liêng biết mấy, sáng trong biết mấy, và cũng có phần tội tội, ngùi ngùi…

Nhành cây trứng cá ấy chính là biểu tượng cho tình cảm đầu đời trong ngần và to lớn. Đó là cái tứ đẹp đẽ thần tiên của câu chuyện, của cả áng truyện. Nó xâu chuỗi, nối kết toàn bộ mạch truyện, toàn bộ nhân vật, toàn bộ chất liệu và ngôn ngữ để tạo thành một chuyện tình tuổi hoa - tuổi mới lớn, thiêng liêng và cảm động.

Một điểm lạ nữa trong cách kết thúc tác phẩm, Nguyễn Nhật Ánh "chơi" phần Phụ lụcđến hơn ba chục trang, trong đó có hai bài thơ, một bức thư tác giả gửi cho bạn đọc Nhật Bản trong bản tiếng Nhật của Cho tôi xin một vé đi tuổi thơvà 8 phiến đoạn đánh số (tương tự 79 phiến đoạn ở phần chính văn).

Thoạt nhìn vào phần phụ lục này thấy có vẻ lộn xộn, như thể tiện mà thêm vào, hay như thể tiếc cái viết có sẵn của mình mà đặt vào… Nhưng ngẫm kỹ, hóa ra không phải. Nó vẫn nhất quán ở mạch truyện, ở tâm trạng nhân vật “tôi” - một nhân vật được người kể chuyện cố ý đồng nhất với tác giả, ở mạch truyện nối dài (chẳng phải tâm lý người đọc muốn biết kết cục câu chuyện và số phận của các nhân vật đó sao?).

Trong nghệ thuật tiểu thuyết, người ta gọi đó là là phép “mơ hồ hóa nghệ thuật”. Nhà văn đã sử dụng nó như một cách nhằm “đánh lừa” người đọc, gây bất ngờ cho người đọc; hay cũng có thể là một cái mẹo để tạo tính đa thanh đa sắc nhằm tăng cường hiệu quả nghệ thuật cho tác phẩm đối với bạn đọc. Phụ lục mà không phụ, mà lại hữu cơ, chính yếu, nằm trong chỉnh thể nghệ thuật toàn tác phẩm.

Đọc đến quyển sách này của Nguyễn Nhật Ánh, không nhớ rõ là quyển thứ bao nhiêu, nhưng thật lạ, tôi vẫn không thôi ngạc nhiên về cái vốn liếng tuổi thơ ăm ắp của tác giả. Nó như thể một cái giếng ngọc, mà nguồn nước trong lành ở đó không khi nào vơi cạn. Đọc Nguyễn Nhật Ánh luôn có cảm giác anh viết dễ như chơi, như nhấc bút lên là chạy một mạch từ chữ đầu tiên cho đến chữ cuối cùng, chẳng phải khó nhọc gì.

Thực ra trong sáng tạo nghệ thuật, không thể có chuyện dễ dàng như vậy. Bút pháp của những bậc tài năng thực sự bao giờ cũng đạt tới cái tưởng dễ như chơi ấy…

Đọc được sách hay, hãy gửi review cho ZNews

Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. ZNews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: books@zingnews.vn. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.

Trân trọng.

" />

Tình yêu dè dặt, thiêng liêng trong truyện mới của Nguyễn Nhật Ánh

Kinh doanh 2025-03-05 23:45:28 1467

Cuốn sách lại trở về tuổi thơ, hay nói theo cách tác phẩm Cho tôi xin một vé đi tuổi thơnổi tiếng từ cách đây chừng mười lăm năm, rằng Nguyễn Nhật Ánh lại có thêm một chuyến tàu đi tuổi thơ; và bạn đọc cũng vậy, lại có được một tấm vé đi tuổi thơ nữa theo cách của mỗi người.

Theo cách hình dung ấy, tác phẩm nào của Nguyễn Nhật Ánh chẳng là những dịp đi tuổi thơ, mỗi chuyến mỗi khác, con tàu khác, hành khách khác, bối cảnh khác. Vừa quen vừa lạ. Thân thuộc và bỡ ngỡ. Mùa hè không tênchính là một chuyến đi tuổi thơ nữa trong hành trình sáng tạo của nhà văn.

Cái cảm giác vừa quen vừa lạ của bạn đọc khi bước vào tác phẩm này là có thật. Tựa như ta gặp lại người bạn tuổi thơ sau nhiều năm xa cách, nay cả hai tuổi đã lớn, đã khác xưa, thậm chí nhiều lạ lẫm nhưng sao vẫn thấy có gì quen thuộc, thậm chí thân thuộc. Như một hương xưa hư thoảng hiện về… Tại sao lại có cảm giác thú vị này?

Những motif quen thuộc

Trước hết nói về cái cảm giác quen, nói đúng hơn là quen quen, như một từ láy để chỉ tính chất không rõ rệt, không xác thực của nó.

Ngôi làng mang tên Đo Đo chẳng hạn, một ngôi làng nằm không xa thị trấn, nghèo khó, người dân chủ yếu làm nghề nông với nhiều cảnh đời đa dạng, lưa thưa một số gia đình làm nghề tiểu thương, một số người dân đi làm ăn nơi xa theo mùa vụ; có không gian đường làng, quán nước, chợ nghèo, có trường học cho lứa tuổi cấp một cấp hai; có các thiết chế tâm linh quen thuộc như đình, chùa miếu, bãi tha ma…

Đặc biệt, ở ngôi làng này có những đứa trẻ đang tuổi đi học, sống hồn nhiên, tinh nghịch, nhiều khao khát, nhiều mơ mộng trong mối quan hệ ràng rịt với nhau, với các thế hệ người lớn gồm ông bà, cha mẹ, các anh chị thanh niên đang tuổi yêu đương.

Mà như thể tự ngàn đời nay vẫn vậy, ở mỗi làng quê Việt trên xứ sở này đều có một vài người rất đặc biệt: họ có khi là người chẳng may khuyết tật/tàn tật, chẳng may dở điên dở dại, hoặc có một lối sống kỳ dị, khác người, chẳng giống ai. Ấy thế mà họ tồn tại như một hợp phần không thể thiếu được của làng, nếu vắng họ, làng sẽ trở nên có phần trống trải, nhạt vị đi nhiều.

Có một đám trẻ con trong làng sàn sàn một lứa phần lớn học cùng lớp cùng trường, hoặc nhỉnh hơn một hai tuổi học trên một hai lớp, chúng quấn túm lấy nhau tạo thành một nhóm bạn bầy, trong đó có các thành viên chủ chốt như là những hạt nhân. Những nhóm kiểu này có chung tuổi thơ, chung nhiều kỷ niệm trong trường học và trong đời sống; cứ tưởng không gì có thể làm cho chúng xa nhau được, nhưng rồi khi lớn lên, mỗi đứa mỗi nơi, khác nhau thân phận, được cái vẫn nhớ nhau, thân quý nhau, tin cậy nhau, mong muốn gặp lại nhau mỗi khi có thể… Và không thể thiếu tình bạn vô tư, tình bạn khác giới hoặc cả hai, mơ hồ mà thi vị...

Có thể gọi đây là motif nhóm bạn tuổi thơ, một motifđược nhà văn không ngần ngại trưng dụng ở khá nhiều tác phẩm khác nhau.

Ở các nhóm bạn bầy này, thể nào cũng có một đôi bạn nam nữ thân thiết, ban đầu tuyệt đối vô tư ngốc nghếch trẻ con, dần lớn lên rồi bỗng xuất hiện thứ cảm xúc khác giới mơ hồ, rồi sau đó do hoàn cảnh sống xô đẩy nên phải xa nhau, để lại nhiều tiếc nuối và nước mắt.

Có thể gọi đây là motif tình cảm tuổi hoa.Vừa là tình bạn vừa có chút gì hồi hộp mong manh nhung nhớ… hơn cả tình bạn, và kết cục thường là tự “bốc hơi” bởi muôn nghìn lý do không đâu, không lường hết, không thể lý giải…

Cặp quan hệ giữa hai nhân vật Khang và Nhàn trong Mùa hè không tênchẳng phải là ánh xạ của cặp nhân vật Mùi và Tủn trong Cho tôi xin một vé đi tuổi thơđó sao!...

Motif cuối cùng tạm gọi là motif đoàn viên.Ở thì hiện tại, những nhân vật trẻ con trong nhóm kia nay đã thành người lớn lại tìm gặp nhau với muôn vàn lý do khác nhau, và nhất là cái đôi bạn ấu thơ kia cũng đã gặp lại nhau theo một cách nào đấy.

Cái Tủn trước khi lấy chồng đến gặp lại nhân vật tôi (thằng Mùi) để nói vu vơ mấy câu về những rung động trẻ con thuở trước. Khang đã trở về ngôi làng tuổi thơ, nhìn thấy Nhàn cùng đứa trẻ sau lưng, bỗng lặng lẽ bỏ đi mang theo một sự hiểu nhầm, để rồi ngay hôm sau trở lại gửi quà theo cái cách không lộ mặt.

Motif là một đơn vị nhỏ nhất của cốt truyện được lặp lại ở trong một số tác phẩm của cùng một nhà văn, hoặc rộng hơn, trong thể loại, trong nền/khu vực văn học nào đó… Chúng lặp lại không phải như là kết quả của việc thiếu tính sáng tạo, mà ngược lại, chính là kết quả của một lao động nghệ thuật vi diệu.

Chúng như một loại tín hiệu thẩm mỹ cho thấy nhiều điều về tác giả: mối quan tâm tha thiết và thường trực của nhà văn, những ám ảnh ấu thơ của nhà văn, những tiếng vọng chấn thương mà nhà văn đã trải…

Tôi không rõ với nhà văn Nguyễn Nhật Ánh trong cơ chế sáng tạo của mình đã ứng với một hay hơn một điều nào trong các điều trên, nhưng tôi dám chắc là đã có. Điều này không ai khác, ngoài chính nhà văn mới có thể biết được.

Ở đây đã có một điều kỳ diệu xảy ra: mỗi khi trở lại các motifkể trên, chính nhà văn có khi không hẳn đã chủ ý, không hẳn đã kiểm soát nổi ngòi bút của mình. Và nhờ đó, kết quả là hễ cứ viết những gì liên quan đến các motif ấy, ngòi bút người nghệ sĩ bỗng trở nên run rẩy như chạm phải những vi mạch cảm xúc tế vi nhất của tâm hồn.

Mua he khong ten anh 1

Sách Mùa hè không tên. Ảnh: NXB Trẻ.

Bút pháp vô chiêu của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh

Những motifvừa kể trên có mặt trong tác phẩm Mùa hè không tênlàm nên dáng vẻ thân quen đối với người đọc. Nhưng một tác phẩm thành công đồng thời phải mang tính lạ nữa, lạ trong mối quan hệ với tính quen, quen mà lạ, lạ mà quen. Cái tính nước đôi ấy làm nên sức hấp dẫn của tác phẩm.

Tôi cho rằng điểm lạ nhất của tác phẩm này là ở cái tứ của toàn truyện. Không ai có thể ngờ rằng cái hình ảnh nhành cây trứng cá vu vơ ở bài hát bolerokia lại là một hình ảnh trở đi trở lại, có mặt, can thiệp vào đời sống nhân vật theo cách tưởng như rất ngẫu nhiên, tình cờ mà lại hữu lý và dư vị.

Nó có mặt từ lúc người kể chuyện xưng “tôi” cho biết nhân vật Nhàn đem đến và cùng Khang trồng hai cây ở bờ ao. Có thể việc trồng cây trứng cá chỉ là là một ý thích vô tư, ngẫu hứng, nhất thời; thế nhưng trong cái nhìn của nhân vật cậu Châu, người đang độ tuổi yêu đương, bỗng nhiên gán cho nó một nghĩa khác, cái nghĩa đầy tình ý của lời bài hát.

Thế rồi, cả hai nhân vật Khang và Nhàn theo độ trưởng thành dần, thỉnh thoảng cái nhành cây trứng cá gắn liền với hai cây trứng cá kia lại dội về tham dự vào đời sống của họ.

Ban đầu Khang tặng Nhàn một nhành cây trứng cá trong sự ngạc nhiên và khó hiểu của Nhàn khi cô nàng chưa hề nghe bài hát, chưa hiểu ý nghĩa của quà tặng, rồi bị cô giáo phạt vì tội xả rác. Tiếp đến là khi Khang rời làng lên thị trấn học thì bất ngờ nhận được món quà chia tay của Nhàn cũng lại là một nhành cây trứng cá khi mà Nhàn đã nghe bài hát ấy rồi (trong khi Khang cũng chưa hề nghe bài hát, mới chỉ học lỏm được câu hát từ người cậu). Và cuối cùng là dịp sau 10 năm Khang trở về làng, gửi lại bọc quà kèm theo một nhành cây trứng cá…

Bạn đọc chỉ biết có vậy, và chỉ biết đến lúc ấy thôi. Còn nhân vật Khang có quay trở lại gặp Nhàn thật hay không, và rồi khi gặp thì thế nào, kết cục ra sao… không một ai biết nữa. Nhiều khả năng của đời sống được mở ra theo cách mà mỗi bạn đọc tưởng tượng và mong muốn.

Nhành cây trứng cá kia như một thông điệp tình yêu dè dặt và thiêng liêng biết mấy, sáng trong biết mấy, và cũng có phần tội tội, ngùi ngùi…

Nhành cây trứng cá ấy chính là biểu tượng cho tình cảm đầu đời trong ngần và to lớn. Đó là cái tứ đẹp đẽ thần tiên của câu chuyện, của cả áng truyện. Nó xâu chuỗi, nối kết toàn bộ mạch truyện, toàn bộ nhân vật, toàn bộ chất liệu và ngôn ngữ để tạo thành một chuyện tình tuổi hoa - tuổi mới lớn, thiêng liêng và cảm động.

Một điểm lạ nữa trong cách kết thúc tác phẩm, Nguyễn Nhật Ánh "chơi" phần Phụ lụcđến hơn ba chục trang, trong đó có hai bài thơ, một bức thư tác giả gửi cho bạn đọc Nhật Bản trong bản tiếng Nhật của Cho tôi xin một vé đi tuổi thơvà 8 phiến đoạn đánh số (tương tự 79 phiến đoạn ở phần chính văn).

Thoạt nhìn vào phần phụ lục này thấy có vẻ lộn xộn, như thể tiện mà thêm vào, hay như thể tiếc cái viết có sẵn của mình mà đặt vào… Nhưng ngẫm kỹ, hóa ra không phải. Nó vẫn nhất quán ở mạch truyện, ở tâm trạng nhân vật “tôi” - một nhân vật được người kể chuyện cố ý đồng nhất với tác giả, ở mạch truyện nối dài (chẳng phải tâm lý người đọc muốn biết kết cục câu chuyện và số phận của các nhân vật đó sao?).

Trong nghệ thuật tiểu thuyết, người ta gọi đó là là phép “mơ hồ hóa nghệ thuật”. Nhà văn đã sử dụng nó như một cách nhằm “đánh lừa” người đọc, gây bất ngờ cho người đọc; hay cũng có thể là một cái mẹo để tạo tính đa thanh đa sắc nhằm tăng cường hiệu quả nghệ thuật cho tác phẩm đối với bạn đọc. Phụ lục mà không phụ, mà lại hữu cơ, chính yếu, nằm trong chỉnh thể nghệ thuật toàn tác phẩm.

Đọc đến quyển sách này của Nguyễn Nhật Ánh, không nhớ rõ là quyển thứ bao nhiêu, nhưng thật lạ, tôi vẫn không thôi ngạc nhiên về cái vốn liếng tuổi thơ ăm ắp của tác giả. Nó như thể một cái giếng ngọc, mà nguồn nước trong lành ở đó không khi nào vơi cạn. Đọc Nguyễn Nhật Ánh luôn có cảm giác anh viết dễ như chơi, như nhấc bút lên là chạy một mạch từ chữ đầu tiên cho đến chữ cuối cùng, chẳng phải khó nhọc gì.

Thực ra trong sáng tạo nghệ thuật, không thể có chuyện dễ dàng như vậy. Bút pháp của những bậc tài năng thực sự bao giờ cũng đạt tới cái tưởng dễ như chơi ấy…

Đọc được sách hay, hãy gửi review cho ZNews

Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. ZNews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: books@zingnews.vn. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.

Trân trọng.

本文地址:http://sport.tour-time.com/html/61c199192.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán MU vs Fulham, 23h30 ngày 2/3

Pixel và Pixcel XL là hai chiếc smartphone cao cấp nhất của Google hiện nay, nhưng thật không may chúng có thể bị tin tặc xâm nhập chỉ trong chưa đầy 30 giây.

{keywords}

Trong cuộc trình diễn của hacker mũ trắng đầu tháng 11 này, hai chiếc điện thoại của Google đã được đưa ra thử nghiệm. Kết quả Pixel và Pixcel XL đã gục gã chỉ trong chưa đầy một nốt nhạc.

Các hacker đã "tiếp cận và truy cập toàn bộ vào điện thoại từ xa, bao gồm các thông tin cá nhân như danh sách liên lạc, lịch sử cuộc gọi và tin nhắn". Được biết, Pixel và Pixcel XL luôn được Google ưu ái cập nhật phiên bản Android mới nhất, trước cả thế giới điện thoại Android còn lại.

Lỗ hổng được cho là nằm trong phiên bản hệ điều hành Android hiện tại. Google đã phải làm việc cật lực để bít lỗ hổng này nhằm đảm bảo rằng hai chiếc điện thoại "con cưng" không bị lép vế trước các đối thủ khác.

Cũng tại cuộc thi hack tổ chức ở Seoul, Hàn Quốc, các hacker mũ trắng của công ty bảo mật Qihoo 360 cũng "bẻ gẫy" phần mềm Adobe Flash chỉ trong 4 giấy, trình duyệt Apple Safari chưa tới 20 giây.

Với thành tích này, các hacker kiếm được 120.000USD của Google và Adobe, 80.000USD của Apple.

Nguyễn Minh(theo BGR)

">

Hạ gục smartphone 'xịn' của Google chỉ trong một nốt nhạc

 

Đàm Thu Trang đẹp dịu dàng trong bộ váy trắng tinh khôi. 

Mới đây, bà xã Cường Đô La đã đăng tải tấm hình mới lên trang Facebook cá nhân. Người đẹp diện chiếc đầm bó với thiết kế cổ chữ V tinh tế. Nhưng một số người nhận ra đường chiết ly kém duyên khiến phần ngực nhô lên gây hiểu lầm. 

Trước Đàm Thu Trang, Đông Nhi cũng từng khiến người hâm mộ hoảng loạn vì chi tiết váy áo thiếu tinh tế làm cư dân mạng cho rằng Đông Nhi không mặc nội y để lộ bộ phận nhạy cảm. 

Vợ Cường Đô La, Đông Nhi bị hiểu lầm
 

Đông Nhi khiến các fan hâm mộ lo lắng vì lỗi trang phục. 

Đường chiết ly tai hại này còn khiến Bảo Anh bị bàn tán. Người đẹp diện thiết bế áo tắm một mảnh với phần cup ngực khoe vòng một. Không có gì khi người ta để ý đến chi tiết xếp ly ngay chính giữa có phần vô duyên. 

Vợ Cường Đô La, Đông Nhi bị hiểu lầm
 

Trang phục áo tắm chiết ly ngực gây hiểu lầm của Bảo Anh. 

Chiết ly là kỹ thuật cơ bản trong may đo bởi vậy với những trang phục giản dị như đồ mặc ở nhà cũng sử dụng kiểu may này. Vì lỗi trên nên Khả Ngân cũng khiến không ít người ngỡ ngàng tự hỏi liệu có phải cô đã "quên mất" nội y?

Vợ Cường Đô La, Đông Nhi bị hiểu lầm
 

Đường chiết ly lộ rõ khiến trang phục bị kém lịch sự

Đường chiết ly có vai trò quan trọng trong việc định hình dáng và sự vừa vặn của trang phục. Đây là yếu tố kỹ thuật cơ bản nhưng đóng vai trò lớn với các sản phẩm may, cho phép tạo độ ôm hoặc độ xòe trên những phần khác nhau của trang phục. 

Một chiết ly được kết cấu bởi 5 đường đó là đường chân chiết ly, đường tâm chiết ly, tâm quay của chiết ly, đỉnh của triết ly và điểm chân chiết ly. Điều này cho thấy tưởng như đơn giản nhưng để tạo nên một chiết ly chuẩn chỉ không phải điều dễ dàng. Nếu không cẩn thận sẽ khiến người mặc rơi vào tình huống xấu hổ.  

Vợ Cường Đô La, Đông Nhi bị hiểu lầm
 

Không chỉ riêng sao Việt, công nương Kate cũng từng bị hiểm lầm vì đường chiết ly kém duyên. 

Vợ Cường Đô La, Đông Nhi bị hiểu lầm
 

Ngọc nữ của điện ảnh Hàn - Kim Tae Hee từng mắc lỗi như trên. 

Lỗi này tuy thuộc về nhà sản xuất nhưng phái đẹp cũng cần có cách riêng để tránh lỗi ăn mặc kém duyên bắt đầu với việc lựa chọn kỹ trang phục trước khi ra ngoài. Bạn có thể khoác thêm một chiếc áo ngoài tùy thuộc vào điều kiện thời tiết để che chắn cho bộ đồ của mình.  

Vợ Cường Đô La, Đông Nhi bị hiểu lầm
 

Emma Watson nổi tiếng ăn mặc đẹp cũng từng bị trang phục phản chủ vì đường chiết phồng.  

(Theo Dân Việt)

Đông Nhi, Ông Cao Thắng ngày càng hạnh phúc trước thềm đám cưới

Đông Nhi, Ông Cao Thắng ngày càng hạnh phúc trước thềm đám cưới

 - Đông Nhi và Ông Cao Thắng khiến nhiều người trầm trồ, ngưỡng mộ vì vẻ ngoài quá đẹp đôi.

">

Vợ Cường Đô La, Đông Nhi bị hiểu lầm 'thả vòng 1 tự do' vì lỗi áo tai hại

Nhận định, soi kèo Angers vs Toulouse, 23h15 ngày 2/3: Đâu dễ cho cửa trên

-Sở GD-ĐT Hà Nội vừa có văn bản gửi hiệu trưởng các trường THPT hướng dẫn đăng ký chỉ tiêu tuyển sinh vào lớp 10 năm học 2018 - 2019.

{keywords}
Ảnh minh họa: Thanh Hùng.

Theo đó, Sở GD-ĐT Hà Nội yêu cầu hiệu trưởng các trường THPT chuẩn bị tốt các điều kiện để tuyển sinh vào lớp 10 năm học 2018 - 2019.

Cụ thể, các trường phải thực hiện 3 công khai, chấn chỉnh tình trạng thu chi theo quy định. Đồng thời, căn cứ vào cơ sở vật chất, đội ngũ giáo viên để xây dựng kế hoạch trường lớp và đăng ký chỉ tiêu tuyển sinh lớp 10 đáp ứng yêu cầu phát triển kinh tế - xã hội của địa phương.

Với cơ sở giáo dục ngoài công lập, Sở yêu cầu nghiêm túc tăng cường quản lý hoạt động; tiếp tục triển khai thực hiện Quyết định của Sở về điều kiện tuyển sinh vào lớp 10 đối với loại hình trường này.

Sở cũng yêu cầu bản đăng ký chỉ tiêu tuyển sinh năm học 2018 - 2019 của trường ngoài công lập phải được Chủ tịch HĐQT (hoặc chủ trường) và Hiệu trưởng ký tên theo quy định.

Thời gian nộp đăng ký chỉ tiêu tuyển sinh của các trường trước ngày 30/1/2018.

Thanh Hùng

TP.HCM ngưng tuyển sinh lớp 10 chuyên tại 3 trường phổ thông

TP.HCM ngưng tuyển sinh lớp 10 chuyên tại 3 trường phổ thông

Tối 23/12, Sở GD-ĐT TP.HCM thông báo năm học 2018-2019 ngưng tuyển sinh lớp chuyên tại 3 trường phổ thông. Sở sẽ đẩy mạnh việc thực hiện cơ chế tự chủ tại nhà trường.

">

Hà Nội hướng dẫn đăng ký chỉ tiêu tuyển sinh lớp 10 THPT

">

Thương Tín: Nhiều người nói tôi bị quả báo, tôi buồn nhưng biết họ không sai

Hoàng Anh Vũ và Hà Anh kể về một chuyện tình đơn phương trong MV mới. 

Nội dung MV Cascadeurlà câu chuyện một chàng trai sau nhiều năm đơn phương theo đuổi cô gái, luôn an ủi mỗi lúc buồn, ngay cả khi cô ấy thất tình. Đến một ngày chàng trai cũng được đáp lại, họ yêu nhau. Thế nhưng, giữa lúc chàng trai hạnh phúc nhất thì người yêu cũ của cô gái xuất hiện và muốn quay lại. Kết quả, cô gái bỏ rơi chàng trai, lúc này chàng trai mới nhận ra vai trò thực sự của mình chỉ là một người thay thế.

“Trong cuộc sống cũng không ít người đóng vai trò cascadeur như vậy. Chúng tôi miêu tả nhân vật qua MV không hề tồn tại sự bi luỵ hay cay cú. Đó là tâm thế chấp nhận khi vượt qua một trải nghiệm và biết ơn với bài học mình nhận được để hướng tới con đường phù hợp hơn. Tôi mong rằng chúng ta sẽ luôn giữ được sự tỉnh thức trong tâm hồn, để nhận biết rõ ràng vai trò của mình trong cuộc sống và hạnh phúc, an nhiên với sứ mệnh đó dù nó là gì đi nữa”, Vinny Vũ chia sẻ về thông điệp của MV.

Nam ca sĩ cho biết ý tưởng ban đầu, MV sẽ có cảnh hành động nhằm lột tả đúng tính chất nguy hiểm trong công việc của một cascadeur. Thế nhưng, sau khi cân nhắc về vấn đề tài chính cũng như hiệu quả nội dung, cuối cùng MV không liên quan gì tới nghề nghiệp đặc thù nguy hiểm của nhân vật. 

Khó khăn khi thực hiện Cascadeurlà ê-kíp đều trong TP.HCM, vì thế không thể ngồi trực tiếp tham gia vào quá trình sản xuất, cùng dựng, cùng biên tập âm nhạc, việc trao đổi rất tốn thời gian. Bù lại, họ đều là những anh em đã làm việc cùng nhau nhiều năm, chơi với nhau bên ngoài nên ai cũng hỗ trợ hết mức. 

Đáng chú ý, Vinny Vũ và Hà Anh hợp tác với rapper đình đám LK. "Anh LK không chỉ là một người anh lâu năm của bọn mình, mà còn là một cái tên uy tín với khán giả. Hơn nữa, cả ba anh em đều là nghệ sĩ thế hệ 8X nên chắc chắn có những nét tương đồng về trải nghiệm cuộc sống, tư duy âm nhạc, độ nhạy cảm với thị trường", Vinny Vũ cho biết.

Sau Cascadeur,Vinny Vũ và Hà Anh tiết lộ sẽ kết hợp với nhau trong một album với những ca khúc huyền thoại về mùa thu Hà Nội.

Hoàng Anh Vũ sinh năm 1987, là một trong những diễn viên truyền hình nổi bật ở miền Bắc. Anh được biết tới qua các phim Về nhà đi con, Hương vị tình thân, Hãy nói lời yêu... Hoàng Anh Vũ kết hôn khi mới ngoài 20 tuổi và trải qua hai cuộc hôn nhân. Đến nay, nam diễn viên cho biết vẫn độc thân dù đã đi qua vài mối tình hậu ly hôn.

MV 'Cascadeur':

Hoàng Anh Vũ gồng cứng người vì cảnh hôn Bảo Hân

Vốn là anh em thân thiết ngoài đời nên Hoàng Anh Vũ và Bảo Hân vô cùng khó khăn để thực hiện nụ hôn đầu trên phim.

">

Hoàng Anh Vũ và Hà Anh kể chuyện tình đơn phương bằng âm nhạc

友情链接