{keywords}

Nhà văn Trần Hoài Dương tại tòa nhà Quốc hội Anh (20/6/2010)

Cuối năm ấy, mình gửi cái truyện thứ hai cho anh. Đúng vào thời kỳ giấy in báo vô cùng khan hiếm. Báo Văn nghệ đang từ 16 trang giảm xuống 8 trang. Số trang giảm, đương nhiên số bài đăng cũng bớt, và việc tòa soạn lựa chọn bài càng trở nên ngặt nghèo. Vậy mà truyện “Hài” của mình vẫn “đi” được. 

Một năm in 2 truyện trên Văn nghệ, với một kẻ mới tập viết như mình, chỉ có nằm mơ mới thấy. Sau này, mỗi khi nhớ lại quãng thời gian đó, mình vẫn nghĩ anh Dương chính là người dẫn mình những bước đầu tiên vào nghề văn.

Mình bắt đầu mon men đến chơi nhà anh – một gian phòng trên gác 2, sàn lát gỗ, ở phố Đường Thành. Hai anh em ngồi uống nước, nói chuyện ngay trên sàn. Có một lần anh Dương đang nửa nằm nửa ngồi bỗng nhỏm dậy, lục trên giá sách lấy xuống một tập sách khổ lớn in rất đẹp. Một quyển truyện thiếu nhi của nước ngoài.

Anh mở ra, chỉ cho mình xem bức minh họa màu bằng bao diêm ở góc trang. Bức tranh cực kỳ dễ thương, vẽ một chú sâu cuộn tròn trong chiếc lá, thò cái đầu xinh xắn ra ngoài. “Thích không?” – Trần Hoài Dương thì thầm. 

Mình có cảm giác anh đang xúc động nổi gai ốc. Bởi vì chính mình cũng đang nổi gai, nhưng không hẳn vì bức tranh, mà vì cử chỉ chụm đầu thân mật và cái giọng thì thầm thiêng liêng của anh.

Cuối năm 1986, mình chuyển cả gia đình vào định cư ở Vũng Tàu. Lúc này Trần Hoài Dương và một số nhà văn miền Bắc khác cũng đã vào Sài Gòn, ở quây quần với nhau trong một khu làng thuộc quận Gò Vấp.

Sau một lần anh Dương xuống Vũng Tàu chơi mà mình lại đi vắng, bẵng đi khá lâu anh em không gặp nhau. Đấy là những năm kiếm sống khó khăn vất vả nhất trong đời mình. Vợ thất nghiệp, không bói ra xu nào. Hai đứa con còn nhỏ đang đi học. 

Lương mình ở Hội văn nghệ chỉ đủ cho mình mình cho tiêu tằn tiện. Mình suốt ngày ôm cái máy chữ cọc cạch, hì hục sản xuất các bài báo lá cải, viết xong không dám đọc lại, cứ thế nhét phong bì gửi đi. Mình ít khi lên Sài Gòn, không có thì giờ lên Sài Gòn, mỗi tháng phải một lần lên đấy “thu hoạch” nhuận bút thì mau mau chóng chóng đi về trong ngày.

Mãi đến kỳ Đại hộ nhà văn Việt Nam lần thứ 7 (2005), trên đường ra Hà Nội dự đại hội, tình cờ mới gặp lại Trần Hoài Dương ở sân bay Tân Sơn Nhất. Anh Dương gần như ôm chầm lấy mình. Hai anh em tách khỏi đoàn ngồi nói chuyện với nhau trong phòng chờ gần 2 tiếng đồng hồ. Chuyện thế sự, chuyện văn chương…

Trong nghệ thuật, đôi lúc Trần Hoài Dương tỏ ra rất cực đoan. Mình nhớ mãi cái cách anh “điểm danh” vài nhà văn thời thượng. Anh đọc họ rất kỹ. Dẫn ra câu này câu kia. Song không bình luận gì, chỉ nhăn hết cả mặt.

Bức tranh vẽ chú sâu cuộn tròn trong tổ ấm được Trần Hoài Dương nâng niu gìn giữ trong vài năm, thỉnh thoảng lại giở ra khoe với bạn bè, rưng rưng cảm động. Nhưng một câu văn dở, đủ để cho Trần Hoài Dương sổ toẹt cả cuốn sách.

Đầu năm 2009, đột nhiên Trần Hoài Dương viết thư cho mình. Thư viết tay, nét chữ rất phóng khoáng, dễ đọc. Anh cho mình số điện thoại, email và địa chỉ nhà riêng ở Sài Gòn. Anh kể gần đây ít viết nhưng đọc nhiều, đọc văn chương, triết học, Phật giáo… 

Nhưng mừng nhất là vừa tình cờ tìm lại được bản thảo một truyện viết cách đây đúng 30 năm. Anh tự tin cho rằng đó là cái truyện hay nhất của anh. Anh sẽ gửi nó cho nhà Kim Đồng, và nếu in được, “sẽ tự hào tặng Tiến đọc cho vui”.

Mình gọi cho anh. Anh hỏi ngay: hồi này bận không, viết được gì mới không? Mình bảo: bận thì không bận, làm ở hội văn nghệ tỉnh thì có gì mà bận, em suốt ngày ở nhà, không bén mảng đến cơ quan, nhưng cũng chẳng viết được gì ra hồn. 

Anh hẹn: hôm nào xuống Vũng Tàu chơi với Tiến. Mình vội vàng bảo: ông anh có tuổi rồi, đi lại khó khăn, để thằng em lên thăm ông anh.

Mình lên nhà Trần Hoài Dương ở Sải Gòn, chơi với anh gần trọn một ngày. Anh giở album, khoe những tấm ảnh tự chụp ở những đường phố nào đó bên nước Anh.

 Những ngôi nhà xinh xắn, những thảm cỏ mướt xanh, những vườn hoa rực rỡ. Những bức chân dung Trần Hoài Dương già và buồn hơn ngoài đời. Hóa ra anh vừa có chuyến đi sang đó thăm con, thăm cháu. 

Trưa, anh kéo mình ra quán bia ở đầu hẻm, uống bia và ăn cơm. Mình bia bọt kém, và có lẽ Trần Hoài Dương cũng chẳng hơn gì, nhưng anh có vẻ cao hứng, cứ nài mình uống thêm… Ăn xong, về nhà không nghỉ trưa, lại tiếp tục nói chuyện. Trần Hoài Dương nói rất nhiều. 

Xưa nay chẳng ai nghi ngờ anh là một trong số hiếm hoi những nhà văn chuyên viết cho thiếu nhi. Tác giả của những Cuộc phiêu lưu của những con chữ, Bên ngoài mái trường.

Những ngôi sao trong mưa, Cô bé mảnh khảnh, Miền xanh thẳm… đã nổi tiếng từ lâu và được các em yêu mến. Vậy mà hôm đó, lần đầu tiên mình được biết một người – có lẽ là người duy nhất – không thừa nhận Trần Hoài Dương là nhà văn viết cho thiếu nhi. 

Người đó chính là … anh! “Ông bảo mình viết cái này mà là dành cho thiếu nhi à? Còn cái này… cái này nữa”? – Trần Hoài Dương hỏi dồn, tóc xõa xuống trán, nghiêng nghiêng đầu, hạ một câu chắc nịch: “Không! Mình không phải là nhà văn viết cho thiếu nhi”!

Mình ngẫm lại và thấy ít nhiều anh có lý. Đời văn của anh, bên cạnh những trang tuyệt vời ngây thơ trong sáng, còn có không ít những trang mặc dù vẫn kể chuyện những cô bé, cậu bé, những hoàng tử, công chúa, những bông hoa, chiếc lá, những con vật nuôi hay lũ côn trùng tí xíu… nhưng không hề trẻ con chút nào.

Chuyện chán, anh dẫn mình đi thăm tất cả các phòng trên gác hai, gác ba. Gác nào cũng chất đầy những sách.

Mình hỏi:

- Anh ở thế này mà không sợ?

- Sợ gì cơ?

- Thì vắng vẻ, một thân một mình. Lúc khỏe mạnh thì không sao, nhưng lúc đau ốm…

Trần Hoài Dương cười trừ.

Mình lại nửa đùa nửa thật:

- Anh kiếm một cô về ở cùng cho vui đi.

Trần Hoài Dương nghiêng đầu thách thức:

- Ông nghĩ tôi không có em nào, quanh năm thui thủi một mình thật à?

Nghe giọng cứng cỏi, nhưng nhìn mặt lại thấy đỏ lên. Mình chả tin. Chẳng có em quái nào ở đây cả. Không hiểu sao mình cứ nghĩ người như Trần Hoài Dương dứt khoát phải sống một mình. Sống một mình mới… phải đạo! Sống một mình, chính vì có thể yêu người khác hết mình, có thể cháy thành tro vì một mối tình với ai đó, nhưng lại ngại vì mình mà người ta cháy lây.

Mình còn gặp anh một lần nữa – lần cuối cùng. Đài truyền hình tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu muốn làm chương trình về một nhà văn nổi tiếng chuyên viết cho thiếu nhi. Họ gọi điện hỏi mình, và mình giới thiệu nhà văn Trần Hoài Dương.

Buổi chiều đến Vũng Tàu, anh Dương gọi cho mình bảo ra ngồi với anh ở quán cà phê X. Hai anh em cũng chỉ ngồi với nhau được một lát rồi xe của nhà đài tới đón anh. Không thể ngờ sau cái phút chia tay diễn ra hết sức bình thường ấy, mình vĩnh viễn không bao giờ gặp lại anh nữa.

Chiều chủ nhật, 8/5/2011, bạn bè bàng hoàng báo cho nhau tin buồn về Trần Hoài Dương. Anh đã lặng lẽ ra đi trước đó khoảng 2 ngày. 

Trong chính ngôi nhà mà mình đã có linh cảm về sự cô quạnh của một kẻ cầm bút đầy kiêu hãnh. Bên cạnh Trần Hoài Dương lúc đó, chỉ có những quyển sách xếp hàng âm thầm đưa tiễn anh…

(TheoTrần Đức Tiến/ Tinh Hoa Việt)

" />

Lặng lẽ và kiêu hãnh: Tưởng nhớ nhà văn Trần Hoài Dương

Công nghệ 2025-01-29 22:07:17 25112

Đời văn của anh,ặnglẽvàkiêuhãnhTưởngnhớnhàvănTrầnHoàiDươâm hôm nay bao nhiêu bên cạnh những trang tuyệt vời ngây thơ trong sáng, còn có không ít những trang mặc dù vẫn kể chuyện những cô bé, cậu bé, những hoàng tử, công chúa, những bông hoa, chiếc lá, những con vật nuôi hay lũ côn trùng tí xíu… nhưng không hề trẻ con chút nào.

Giờ không còn nhớ thật chính xác truyện ngắn “Hai người cùng phòng” của mình được in báo Văn nghệ năm 1978 hay 1980. Chỉ nhớ lúc ấy anh Trần Hoài Dương đang làm trưởng ban văn xuôi của báo. Báo ra vài hôm thì anh Dương nhắn mình đến Tòa soạn. 

Ngồi chờ ở dưới nhà. Vài phút sau, thấy một anh đi rất nhanh xuống cầu thang. Đến lưng chừng, anh nghiêng đầu nhìn, hơi sững lại một tí rồi hỏi: Trần Đức Tiến phải không?Mình đoán ngay Trần Hoài Dương, liền đứng dậy chào. 

Anh Dương tự nhiên, thân mật như đã quen biết nhau từ lâu. Anh không tiếp mình ở phòng khách tòa soạn, mà kéo luôn ra phố.

Góc đường Trần Quốc Toản – Bà Triệu có cái quán chè chén nho nhỏ. Hai anh em ngồi trong quán nhâm nhi chén trà nóng với thanh kẹo lạc. Anh Dương dặn mình: Viết tiếp đi nhé, viết được gì cứ gửi cho mình.

{ keywords}

Nhà văn Trần Hoài Dương tại tòa nhà Quốc hội Anh (20/6/2010)

Cuối năm ấy, mình gửi cái truyện thứ hai cho anh. Đúng vào thời kỳ giấy in báo vô cùng khan hiếm. Báo Văn nghệ đang từ 16 trang giảm xuống 8 trang. Số trang giảm, đương nhiên số bài đăng cũng bớt, và việc tòa soạn lựa chọn bài càng trở nên ngặt nghèo. Vậy mà truyện “Hài” của mình vẫn “đi” được. 

Một năm in 2 truyện trên Văn nghệ, với một kẻ mới tập viết như mình, chỉ có nằm mơ mới thấy. Sau này, mỗi khi nhớ lại quãng thời gian đó, mình vẫn nghĩ anh Dương chính là người dẫn mình những bước đầu tiên vào nghề văn.

Mình bắt đầu mon men đến chơi nhà anh – một gian phòng trên gác 2, sàn lát gỗ, ở phố Đường Thành. Hai anh em ngồi uống nước, nói chuyện ngay trên sàn. Có một lần anh Dương đang nửa nằm nửa ngồi bỗng nhỏm dậy, lục trên giá sách lấy xuống một tập sách khổ lớn in rất đẹp. Một quyển truyện thiếu nhi của nước ngoài.

Anh mở ra, chỉ cho mình xem bức minh họa màu bằng bao diêm ở góc trang. Bức tranh cực kỳ dễ thương, vẽ một chú sâu cuộn tròn trong chiếc lá, thò cái đầu xinh xắn ra ngoài. “Thích không?” – Trần Hoài Dương thì thầm. 

Mình có cảm giác anh đang xúc động nổi gai ốc. Bởi vì chính mình cũng đang nổi gai, nhưng không hẳn vì bức tranh, mà vì cử chỉ chụm đầu thân mật và cái giọng thì thầm thiêng liêng của anh.

Cuối năm 1986, mình chuyển cả gia đình vào định cư ở Vũng Tàu. Lúc này Trần Hoài Dương và một số nhà văn miền Bắc khác cũng đã vào Sài Gòn, ở quây quần với nhau trong một khu làng thuộc quận Gò Vấp.

Sau một lần anh Dương xuống Vũng Tàu chơi mà mình lại đi vắng, bẵng đi khá lâu anh em không gặp nhau. Đấy là những năm kiếm sống khó khăn vất vả nhất trong đời mình. Vợ thất nghiệp, không bói ra xu nào. Hai đứa con còn nhỏ đang đi học. 

Lương mình ở Hội văn nghệ chỉ đủ cho mình mình cho tiêu tằn tiện. Mình suốt ngày ôm cái máy chữ cọc cạch, hì hục sản xuất các bài báo lá cải, viết xong không dám đọc lại, cứ thế nhét phong bì gửi đi. Mình ít khi lên Sài Gòn, không có thì giờ lên Sài Gòn, mỗi tháng phải một lần lên đấy “thu hoạch” nhuận bút thì mau mau chóng chóng đi về trong ngày.

Mãi đến kỳ Đại hộ nhà văn Việt Nam lần thứ 7 (2005), trên đường ra Hà Nội dự đại hội, tình cờ mới gặp lại Trần Hoài Dương ở sân bay Tân Sơn Nhất. Anh Dương gần như ôm chầm lấy mình. Hai anh em tách khỏi đoàn ngồi nói chuyện với nhau trong phòng chờ gần 2 tiếng đồng hồ. Chuyện thế sự, chuyện văn chương…

Trong nghệ thuật, đôi lúc Trần Hoài Dương tỏ ra rất cực đoan. Mình nhớ mãi cái cách anh “điểm danh” vài nhà văn thời thượng. Anh đọc họ rất kỹ. Dẫn ra câu này câu kia. Song không bình luận gì, chỉ nhăn hết cả mặt.

Bức tranh vẽ chú sâu cuộn tròn trong tổ ấm được Trần Hoài Dương nâng niu gìn giữ trong vài năm, thỉnh thoảng lại giở ra khoe với bạn bè, rưng rưng cảm động. Nhưng một câu văn dở, đủ để cho Trần Hoài Dương sổ toẹt cả cuốn sách.

Đầu năm 2009, đột nhiên Trần Hoài Dương viết thư cho mình. Thư viết tay, nét chữ rất phóng khoáng, dễ đọc. Anh cho mình số điện thoại, email và địa chỉ nhà riêng ở Sài Gòn. Anh kể gần đây ít viết nhưng đọc nhiều, đọc văn chương, triết học, Phật giáo… 

Nhưng mừng nhất là vừa tình cờ tìm lại được bản thảo một truyện viết cách đây đúng 30 năm. Anh tự tin cho rằng đó là cái truyện hay nhất của anh. Anh sẽ gửi nó cho nhà Kim Đồng, và nếu in được, “sẽ tự hào tặng Tiến đọc cho vui”.

Mình gọi cho anh. Anh hỏi ngay: hồi này bận không, viết được gì mới không? Mình bảo: bận thì không bận, làm ở hội văn nghệ tỉnh thì có gì mà bận, em suốt ngày ở nhà, không bén mảng đến cơ quan, nhưng cũng chẳng viết được gì ra hồn. 

Anh hẹn: hôm nào xuống Vũng Tàu chơi với Tiến. Mình vội vàng bảo: ông anh có tuổi rồi, đi lại khó khăn, để thằng em lên thăm ông anh.

Mình lên nhà Trần Hoài Dương ở Sải Gòn, chơi với anh gần trọn một ngày. Anh giở album, khoe những tấm ảnh tự chụp ở những đường phố nào đó bên nước Anh.

 Những ngôi nhà xinh xắn, những thảm cỏ mướt xanh, những vườn hoa rực rỡ. Những bức chân dung Trần Hoài Dương già và buồn hơn ngoài đời. Hóa ra anh vừa có chuyến đi sang đó thăm con, thăm cháu. 

Trưa, anh kéo mình ra quán bia ở đầu hẻm, uống bia và ăn cơm. Mình bia bọt kém, và có lẽ Trần Hoài Dương cũng chẳng hơn gì, nhưng anh có vẻ cao hứng, cứ nài mình uống thêm… Ăn xong, về nhà không nghỉ trưa, lại tiếp tục nói chuyện. Trần Hoài Dương nói rất nhiều. 

Xưa nay chẳng ai nghi ngờ anh là một trong số hiếm hoi những nhà văn chuyên viết cho thiếu nhi. Tác giả của những Cuộc phiêu lưu của những con chữ, Bên ngoài mái trường.

Những ngôi sao trong mưa, Cô bé mảnh khảnh, Miền xanh thẳm… đã nổi tiếng từ lâu và được các em yêu mến. Vậy mà hôm đó, lần đầu tiên mình được biết một người – có lẽ là người duy nhất – không thừa nhận Trần Hoài Dương là nhà văn viết cho thiếu nhi. 

Người đó chính là … anh! “Ông bảo mình viết cái này mà là dành cho thiếu nhi à? Còn cái này… cái này nữa”? – Trần Hoài Dương hỏi dồn, tóc xõa xuống trán, nghiêng nghiêng đầu, hạ một câu chắc nịch: “Không! Mình không phải là nhà văn viết cho thiếu nhi”!

Mình ngẫm lại và thấy ít nhiều anh có lý. Đời văn của anh, bên cạnh những trang tuyệt vời ngây thơ trong sáng, còn có không ít những trang mặc dù vẫn kể chuyện những cô bé, cậu bé, những hoàng tử, công chúa, những bông hoa, chiếc lá, những con vật nuôi hay lũ côn trùng tí xíu… nhưng không hề trẻ con chút nào.

Chuyện chán, anh dẫn mình đi thăm tất cả các phòng trên gác hai, gác ba. Gác nào cũng chất đầy những sách.

Mình hỏi:

- Anh ở thế này mà không sợ?

- Sợ gì cơ?

- Thì vắng vẻ, một thân một mình. Lúc khỏe mạnh thì không sao, nhưng lúc đau ốm…

Trần Hoài Dương cười trừ.

Mình lại nửa đùa nửa thật:

- Anh kiếm một cô về ở cùng cho vui đi.

Trần Hoài Dương nghiêng đầu thách thức:

- Ông nghĩ tôi không có em nào, quanh năm thui thủi một mình thật à?

Nghe giọng cứng cỏi, nhưng nhìn mặt lại thấy đỏ lên. Mình chả tin. Chẳng có em quái nào ở đây cả. Không hiểu sao mình cứ nghĩ người như Trần Hoài Dương dứt khoát phải sống một mình. Sống một mình mới… phải đạo! Sống một mình, chính vì có thể yêu người khác hết mình, có thể cháy thành tro vì một mối tình với ai đó, nhưng lại ngại vì mình mà người ta cháy lây.

Mình còn gặp anh một lần nữa – lần cuối cùng. Đài truyền hình tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu muốn làm chương trình về một nhà văn nổi tiếng chuyên viết cho thiếu nhi. Họ gọi điện hỏi mình, và mình giới thiệu nhà văn Trần Hoài Dương.

Buổi chiều đến Vũng Tàu, anh Dương gọi cho mình bảo ra ngồi với anh ở quán cà phê X. Hai anh em cũng chỉ ngồi với nhau được một lát rồi xe của nhà đài tới đón anh. Không thể ngờ sau cái phút chia tay diễn ra hết sức bình thường ấy, mình vĩnh viễn không bao giờ gặp lại anh nữa.

Chiều chủ nhật, 8/5/2011, bạn bè bàng hoàng báo cho nhau tin buồn về Trần Hoài Dương. Anh đã lặng lẽ ra đi trước đó khoảng 2 ngày. 

Trong chính ngôi nhà mà mình đã có linh cảm về sự cô quạnh của một kẻ cầm bút đầy kiêu hãnh. Bên cạnh Trần Hoài Dương lúc đó, chỉ có những quyển sách xếp hàng âm thầm đưa tiễn anh…

(TheoTrần Đức Tiến/ Tinh Hoa Việt)

本文地址:http://sport.tour-time.com/html/756d998579.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Persijap Jepara vs Persela Lamongan, 19h00 ngày 27/1: Trận đấu tẻ nhạt

'Quái xế' ngang nhiên đi ngược chiều giữa giờ tan tầm

Thực tế này đến nay vẫn chưa có giải pháp nào để xử lý, ảnh hưởng tiêu cực đến chính sách về nhà ở xã hội.

Tình trạng mua - bán nhà ở xã hội chưa đủ điều kiện đang diễn ra khá phổ biến, thậm chí công khai rao bán trên mạng internet. Người mua lại những căn hộ này theo kiểu “trao tay” sẽ đối diện với rủi ro về pháp lý, còn người bán trót lọt mỗi căn hộ có thể hưởng chênh lệch hàng trăm triệu đồng.

Không khó để tìm kiếm những mẩu tin rao bán, chuyển nhượng căn hộ nhà ở xã hội trên mạng internet. Từ những dự án chưa bàn giao nhà, đến những dự án mới bàn giao gần đây và chưa cấp sổ đỏ cho cư dân, hay những căn hộ đang được vay theo gói hỗ trợ 30 nghìn tỷ đồng vẫn được rao bán lại. Có khi cùng một người rao bán một lúc nhiều căn hộ nhà ở xã hội khác nhau.

{keywords}

Tình trạng mua bán nhà ở xã hội chưa đúng quy định diễn ra khá phổ biến.

Liên hệ với một người đăng tin rao bán 2 căn hộ nhà ở xã hội có diện tích 56m2 và 63,3 m2 tại dự án Ecohome 2 (Bắc Từ Liêm, Hà Nội), phóng viên VOV được biết, giá bán lại là 18,3 -18,5 triệu đồng/m2. Giá gốc mua căn hộ tại dự án nhà ở xã hội Ecohome 2 là hơn 14 triệu đồng/m2. Như vậy, nếu bán “trao tay” được một căn hộ, người bán có thể kiếm lời ít nhất hơn 200 triệu đồng.

“Chỉ có bên văn phòng Luật họ xác nhận, làm hợp đồng và làm chứng để tránh trường hợp tranh chấp. Hồ sơ thì có hợp đồng mua bán và một cái đặt cọc, khi nào đủ điều kiện sang tên thì 2 bên sang tên với nhau. 5 năm là tính từ đầu thì đến thời điểm này là hơn 3 năm rồi. Anh cho em giữ lại 35 triệu, sau này có sổ đỏ rồi thì em đóng với chủ đầu tư để lấy sổ về”, người bán cho biết.

Việc rao bán nhà ở xã hội khi chưa đủ điều kiện giao dịch diễn ra dưới nhiều hình thức. Có hiện tượng nhân viên môi giới của các sàn giao dịch bất động sản tự ý đăng tin rao bán căn hộ nhà ở xã hội mà không hỏi ý kiến của chính chủ. Mục đích của việc làm này là lợi dụng tâm lý “săn tìm” để mua được nhà ở xã hội, họ cứ rao bán trước rồi nhận đặt cọc lên tới hàng trăm triệu đồng, sau đó mới thương lượng với chủ nhà.

Một người dân đã mua một căn hộ tại dự án nhà ở xã hội Đại Kim (Hoàng Mai, Hà Nội) bức xúc: “Tôi là chính chủ mua nhà ở xã hội, nhưng không hiểu sao trên mạng lại thấy có những trang rao bán chính căn hộ của tôi mà tôi không hề biết. Sau khi tìm hiểu gọi đến chính đơn vị rao bán đấy thì tôi được biết đó là nhân viên của các sàn giao dịch. Nếu như tôi có nhu cầu họ sẵn sàng nhận đặt cọc lên đến hàng trăm triệu. Có những khách hàng cũng đã bị lừa, đóng tiền vào nhưng không mua được mà cũng không được trả lại tiền”.

Điều 19 Nghị định 100 của Chính phủ về Phát triển và Quản lý nhà ở xã hội nêu rõ: Người mua, thuê mua nhà ở xã hội không được chuyển nhượng nhà ở dưới mọi hình thức trong thời gian tối thiểu là 5 năm, kể từ thời điểm trả hết tiền mua, thuê mua nhà ở theo hợp đồng đã ký với bên bán, bên cho thuê mua; chỉ được phép bán lại hoặc cho thuê sau khi được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất.

Trong thời hạn chưa đủ 5 năm, kể từ thời điểm trả hết tiền mua, thuê mua nhà ở xã hội, nếu bên mua hoặc thuê mua có nhu cầu bán lại nhà ở xã hội thì chỉ được bán lại cho Nhà nước hoặc bán lại cho chủ đầu tư, hoặc bán lại cho đối tượng được mua, thuê mua nhà ở xã hội, với giá bán tối đa bằng giá bán nhà ở xã hội cùng loại tại cùng địa điểm.

Theo Luật sư Nguyễn Thanh Hà, Chủ tịch Công ty luật SBLaw, nếu mua lại nhà ở xã hội khi chưa đủ các điều kiện theo quy định của pháp luật, người mua nhà sẽ rất rủi ro, thậm chí là “trắng tay”.

Đối với những căn hộ này, do chưa đủ điều kiện giao dịch nên các bên chỉ tiến hành làm hợp đồng trao tay và không có giá trị pháp lý. Sau này người mua lại nhà muốn hợp pháp hóa sẽ rất khó khăn, vì là giao dịch bất hợp pháp ngay từ đầu và có nguy cơ không thể sang tên để vào sổ đỏ. Nếu có tranh chấp xảy ra, tòa án sẽ tuyên hợp đồng mua bán này vô hiệu. Nếu người bán lật lọng, đòi lại nhà, người mua lại sẽ phải chịu thiệt.

Luật sư Nguyễn Thanh Hà khẳng định, văn phòng luật sư hoặc bất kỳ bên thứ 3 nào tiến hành xác nhận hợp đồng mua bán khi nhà ở xã hội chưa đủ điều kiện giao dịch đều không có giá trị pháp lý.

“Quy định của luật và việc mua bán nhà ở xã hội là phải 5 năm kể từ ngày được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và phải không còn khoản vay nào với ngân hàng. Hiện nay người ta bán nhà ở xã hội chủ yếu là bán lại suất mua, hầu hết là chưa đủ điều kiện 5 năm, có thể vẫn sử dụng gói vay 30.000 tỷ thì những nhà này thuộc đối tượng không được giao dịch. Vì vậy việc giao dịch như thế với xác nhận chứng kiến của văn phòng luật sư là không đúng”, Luật sư Nguyễn Thanh Hà chỉ rõ.

Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng mua bán nhà ở xã hội sai quy định diễn ra tràn lan. Vì áp lực về nhà ở và không có nhiều tiền nên nhiều người bất chấp các rủi ro về pháp lý để mua lại nhà ở xã hội theo kiểu “trao tay” nhằm giải quyết nhu cầu chỗ ở trước mắt. Có cầu ắt có cung, nên nhiều người, trong đó không ít là môi giới bất động sản đã tranh thủ kiếm lời, bất chấp vi phạm pháp luật để bán nhà ở xã hội và hưởng chênh lệch, đẩy rủi ro cho người mua.

Theo Chủ tịch Tổng hội Xây dựng Việt Nam – ông Trần Ngọc Hùng, nguyên nhân sâu xa của tình trạng này vẫn là việc quản lý chưa tốt và xét duyệt hồ sơ mua nhà ở xã hội ngay từ đầu chưa đảm bảo đúng đối tượng. Hiện việc xét duyệt hồ sơ mua nhà được giao toàn quyền cho chủ đầu tư mà thiếu giám sát, nên rất dễ để lọt vào danh sách mua nhà ở xã hội những người không thuộc đối tượng được mua.

“Nhà ở xã hội và cả gói 30.000 tỷ đang bị lợi dụng rất nhiều, vì đã giao cho các chủ đầu tư quyền xét duyệt danh sách để bán. Tốt nhất là việc này phải có một tổ công tác hay một nhóm xét duyệt, nếu giao tất cho chủ đầu tư thì rất dễ sai đối tượng. Ngay danh sách đã sai rồi, còn đằng sau đó là bán trao tay thì nhiều lắm”, Ông Trần Ngọc Hùng khuyến cáo.

Chính sách về nhà ở xã hội là đúng đắn, góp phần giải quyết nhu cầu bức thiết về nhà ở của người thu nhập thấp ở đô thị. Việc lợi dụng chính sách tốt đẹp của Nhà nước để trục lợi bằng bất cứ hình thức nào đều cần phải ngăn chặn và xử lý. Thế nhưng, điều đáng nói là tình trạng mua bán nhà ở xã hội chưa đủ điều kiện, sai quy định pháp luật diễn ra phổ biến và đã được cảnh báo từ lâu, nhưng gần như việc điều tra, xử lý đến nay vẫn còn bỏ ngỏ?!

Theo VOV

">

Bán “chui” nhà ở xã hội kiếm lời hàng trăm triệu đồng


Chân anh vẫn còn chưa bước ra khỏi cửa phòng học thì đã bị học sinh gọi lại.

Đầu của Thẩm Lạc Bạch lại bắt đầu đau, đám nhóc con này không dạy lố giờ một bữa là chịu không nổi phải không.

"Thầy Tiểu Bạch ơi, thầy chưa giao bài tập ạ." Người nói chuyện là lớp phó bộ môn Ngữ văn của anh.

Thẩm Lạc Bạch đẩy đẩy mắt kính: "À, cái này à." Làm ơn đi, bây giờ anh thật sự đang rất vội về nhà, bài tập cái gì nữa, giao làm méo gì hả?

Nghĩ cả buổi trời chính bản thân anh cũng không biết phải giao bài tập gì nữa: "Hôm nay tạm thời không có bài tập."

Lời vừa mới dứt trong lớp học đã vang ầm lên tiếng reo hò.

"Thầy Tiểu Bạch ơi em yêu thầy!"

"Nam thần!"

Thẩm Lạc Bạch vẫy vẫy tay với đám nhỏ học sinh cấp ba này, được rồi được rồi, bây giờ anh chỉ muốn về nhà thôi!

Bên dịch vụ chuyển phát vừa gửi tin nhắn kí nhận đến, vừa hay là "anh chồng" mà anh vừa đặt mua với giá cao ngất ngưởng trên một nền tảng ***bao nào đó, còn không lo về lẹ để đón chồng về nhà nữa sao?

Cô nhận hàng chuyển phát dưới tầng vừa thấy Thẩm Lạc Bạch là đã cười tới hai mắt cong cong, nhiệt tình chào hỏi anh: "Thầy Tiểu Bạch hôm nay tan làm sớm vậy à?"

Thẩm Lạc Bạch gật đầu, bày ra một nụ cười công nghiệp: "Dạ vâng ạ."

Cô liếc nhìn thử kiện hàng chuyển phát của anh rồi cảm thán: "Mua thêm đồ nội thất à? Trời ơi, mua mấy cái đồ nội thất này trên mạng dễ mua nhầm phải hàng giả lắm đấy Tiểu Bạch ạ, để cô nói cho con nghe..."

Thẩm Lạc Bạch vội vàng lấy kiện hàng ra: "Vâng ạ, vâng ạ, con biết rồi cô ơi."

Cô này rất tốt bụng, thấy hai tay, hai chân gầy gò, trắng nhợt của Thẩm Lạc Bạch này mà phải bê một kiện hàng "nội thất" to như vậy nên có ý muốn tìm người giúp anh đưa lên lầu.

Thẩm Lạc Bạch cười ngượng ngùng: "Dạ không cần đâu, con bê được mà, cô cứ bận việc của cô đi ạ."

Trời ơi mẹ nó ai cần người khác giúp bê hộ mấy cái thứ đồ chơi tình thú này đâu hả! Lỡ bị phát hiện chắc phải trốn lên sao Hoả ở luôn quá!

Thẩm Lạc Bạch hì hục cả buổi mới kéo được kiện hàng người máy kia về nhà, anh mở khoá cửa ra trước rồi kéo hết tất cả rèm cửa trong nhà lên, xong xuôi mới lôi cái rương to chứa người máy vào trong phòng ngủ.

Thẩm Lạc Bạch vừa khẩn trương vừa kích động, đây là lần đầu tiên anh mua búp bê tình thú đó, tốn hết mấy tháng tiền lương mới mua được anh chồng này về.

Vì mắc chứng sợ xã hội nên anh đã độc thân từ trong bụng mẹ suốt hai mươi mấy năm rồi. Thân là một thanh niên chuẩn mực của xã hội chủ nghĩa, Thẩm Lạc Bạch không thể làm được mấy chuyện như cờ bạc, mại dâm, đạo dụ, chỉ có thể miễn cưỡng giải quyết nhu cầu bằng cô em "bàn tay" mà thôi.

Làm ơn đi, anh thật sự rất muốn trải nghiệm cảm giác được một anh chuẩn công bá đạo đẩy ngã, sau đó thì ư ư a a!!!

Hôm nay, anh sẽ cho mình hoá giải lời nguyền trai "còn trinh" này.

Tuy đây chỉ là một cái tượng người mà thôi nhưng Thẩm Lạc Bạch vẫn cảm thấy rất có cảm giác nghi thức. Anh thu dọn qua loa đệm giường một chút, kiểm tra mấy vật dụng cần thiết rồi đi vào nhà vệ sinh rửa mặt một cái, quá tuyệt, đẹp trai thanh tú, toàn thân toát lên khí chất của một bé thụ chuẩn chỉ, cực kì xứng với anh chồng nhà anh.

Làm xong hết mọi chuyện thì Thẩm Lạc Bạch bắt đầu nghênh đón khoảnh khắc khui hộp đầy kích động này.

Vừa mới khui hộp là đã thấy cuộc đời nở hoa rồi, Thẩm Lạc Bạch trực tiếp bị anh người máy làm cho chấn động. Đường cằm sắc bén, tinh xảo, sóng mũi cao vót, còn là kiểu cao 1m88 và "cao" 20 cm mà anh thích nhất nữa, chỉ thiếu điều viết ba chỉ "siêu công" lên trên đầu của người máy nữa thôi.

Thẩm Lạc Bạch nuốt một ngụm nước bọt, mẹ nó, muốn xỉu luôn á.

Anh kéo người máy lên giường, tỉ mỉ đánh giá ngũ quan của người máy. Càng ngắm càng thấy thích, càng ngắm càng thấy cứng, sau đó anh đi tìm sách hướng dẫn sử dụng xem.

Người máy AI đời mới nhất proA-091801.

Cho bạn những trải nghiệm không thể nào quên, để cho mỗi đêm của bạn không còn cô đơn nữa, người máy sẽ trao cho bạn tất cả tình yêu và sự quan tâm.

Sau đó là hướng dẫn thao tác.

Thẩm Lạc Bạch làm theo trình tự khởi động người máy.

Đầu tiên là kích hoạt.

A cái này...

Công tắc kích hoạt nằm trên chỗ đó của người máy?

Thẩm Lạc Bạch chửi một câu quốc hồn quốc túy, ai thiết kế mà ảo ma quá vậy trời.

Mặt anh đỏ bừng thò tay xuống phía dưới của người máy, công nghệ chế tác bên xưởng sản xuất AI mô phỏng rất chân thật, thế nên chồng anh bây giờ trông chả khác gì người thật cả. Tự dưng đi sờ chỗ đó của người khác làm Thẩm Lạc Bạch cảm thấy hơi xấu hổ.

Một chàng siêu đẹp trai đang ngủ, Thẩm Lạc Bạch càng nghĩ càng thấy nứng, tim đập bịch bịch bịch, mặt đỏ ửng một mảng. Chỉ chút nữa thôi anh siêu đẹp trai này sẽ đè mình xuống chịch điên cuồng, chịch mình tới khóc lên, chịch tới nước dâm của mình bắn tung toé, chịch tới mình không khép nổi hai chân.

Anh ấn chốt công tắc, người máy mở mắt ra.

"Bạn đã kích hoạt bạn đời AI." Giọng nói vừa trầm thấp vừa từ tính vang lên, chỉ là bây giờ lúc nói chuyện trông giống hệt như người máy bình thương mà thôi, không có tình cảm gì. Thế nhưng Thẩm Lạc Bạch vẫn mê đắm trong nháy mắt, á, anh chết mất rồi, giọng của chồng hay quá đi mất, cứng mất rồi ạ.

"Mời bạn mở chức năng quét mã QR trên điện thoại ra để tiến hành thao tác."

Thẩm Lạc Bạch mở điện thoại ra, tìm mã QR rồi quét mở một trang cài đặt.

Thông báo tiến hành cài đặt giọng nói của người máy.

"Mời bạn nhập tên của người máy."

Thẩm Lạc Bạch nghĩ nghĩ, nhập vào trên màn hình hai chữ Giang Yến.

Đặt tên này thật ra là tâm tư riêng của anh, anh đặt dựa theo tên của crush mình, crush tên là Giang Dập An.

Yến có nghĩa là Dập An*.

*Yến: Trời trong xanh, tươi tốt. Dập An: Sáng sủa, bình yên.

"Mời bạn lựa chọn tính cách riêng của người máy."

Màn hình điện thoại hiện lên vài lựa chọn, gì mà ông trùm tâm cơ, bé cún tinh nghịch, đàn anh ấm áp, làm ơn đi, chỉ có trẻ con mới phải chọn còn anh thì muốn hết luôn nha!

Thẩm Lạc Bạch do dự đắn đo suốt cả buổi, tự mình lẩm bẩm: "Không thể chọn hết hay sao?"

Hay lắm, anh đã bị Giang Yến doạ cho giật hết cả mình, người máy trả lời lại anh: "Có thể, nhưng bạn vẫn phải chọn một lựa chọn mình thích nhất, đây sẽ là tính cách chính của người máy."

Thẩm Lạc Bạch do dự một chốc rồi chọn "Cưỡng ép bá đạo" chuẩn gu mình nhất.

Hihihi, ai mà không muốn bị một anh siêu công ngầu lòi cưỡng ép đẩy ngã đâu chứ.

Chọn xong một loạt cài đặt, chỉ còn lại một cái cuối cùng.

"Mời nhập tên của bạn vào."

Thẩm Lạc Bạch nhập vào Thẩm, Lạc, Bạch.

"Cài đặt thuộc tính của người máy thành công, mời bạn nhận người bạn đời dành riêng cho mình."

Người máy nhắm mắt lại, bắt đầu quá trình truyền tải thông tin.

Thẩm Lạc Bạch kích động ngồi đợi, sắp rồi, anh sắp bị đẩy ngã rồi!

Không qua mấy giây sau, người máy thức tỉnh, Giang Yến mở mắt ra nhìn Thẩm Lạc Bạch vài giây, sau đó cực kì bá đạo ôm Thẩm Lạc Bạch ném lên giường, bắt đầu trạng thái cưỡng ép.

">

Truyện Bị Anh Chồng AI Chơi Không Khép Nổi Hai Chân

Nhận định, soi kèo Dagon Port vs Hantharwady United, 16h30 ngày 28/1: Cửa trên ‘ghi điểm’

{keywords}

Đến thời điểm hiện tại, khi tình hình dịch bệnh lại diễn biến phức tạp trở lại, nhà mạng với sức mạnh của cơ sở hạ tầng và khả năng truyền tải thông tin đến hàng triệu khách hàng, một lần nữa gửi gắm đến mọi người dân lời khuyến cáo, nhắc nhở, hãy cùng cài đặt app Bluezone thông qua chiến dịch hastag “hay cai dat Bluezone”. Đây cũng chính là lời đề nghị của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc được đưa ra tại cuộc họp trực tuyến phòng chống dịch COVID-19 với một số bộ ngành, tỉnh thành chiều ngày 2/8.

Một dòng chữ nhỏ trên góc trái màn hình, song có tác dụng lớn không chỉ giúp người dùng có trách nhiệm với sức khoẻ bản thân mà còn giúp đỡ chính phủ trong công cuộc truy vết, cách ly và dập dịch hiệu quả khi mà dịch vẫn đang diễn biến khó lường với các ca nhiễm mới trong cộng đồng và chưa tìm ra nguồn lây bệnh.

Không chỉ như vậy, MobiFone còn ngay lập tức khởi động nhiều chiến dịch đồng hành, chia sẻ nhằm chung tay cùng cả nước chống dịch như tặng gói cước cho các Y, Bác sĩ, các cán bộ tuyến đầu chống dịch, tặng data cho các khách hàng nằm trong vùng cách ly, khuyến khích khách hàng giao dịch online thông qua chương trình chiết khấu hấp dẫn,…

Bluezone là gì và có tác dụng ra sao?

Được coi như một chiếc “khẩu trang điện tử” giúp bảo vệ bản thân và cộng đồng trước dịch bệnh, Bluezone là Ứng dụng được Bộ Thông tin - Truyền thông, Bộ Y tế dưới sự chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ triển khai, có tác dụng cảnh báo nếu người dùng đã tiếp xúc gần với người nhiễm COVID-19, thông qua công nghệ định vị Bluetooth năng lượng thấp (BLE) không tốn nhiều pin điện thoại.

Các smartphone khi cài đặt ứng dụng Bluezone có thể nhận diện với nhau bằng Bluetooth ở khoảng cách 2 mét mà không cần kết nối mạng 3G/4G/WiFi. Qua đó, hệ thống sẽ ghi nhận lịch sử tiếp xúc hàng ngày vào lúc nào, trong thời gian bao lâu. Việc này sẽ rất hữu ích cho việc truy vết, khoanh vùng dập dịch nhanh chóng.

Khi có một người nhiễm COVID-19 (F0), dữ liệu của người nhiễm bệnh đó sẽ được nhập lên trên hệ thống, từ đó chuyển thông tin xuống tất cả các thiết bị đang sử dụng Bluezone. Nếu hệ thống phát hiện thiết bị đã từng tiếp xúc với F0 trong thời gian đủ lớn, hệ thống sẽ cảnh báo cho người dùng về nguy cơ có thể lây nhiễm bệnh khi bản thân trở thành F1.

{keywords}

Với Bluezone, chỉ cần cài đặt trên smartphone và bật bluetooth là mọi tiếp xúc đều được ghi nhận. Bởi vậy, người dùng nên lưu ý để Bluezone hoạt động hiệu quả, điện thoại phải luôn bật Bluetooth. Các chuyên gia phát triển sản phẩm khẳng định sóng Bluetooth không gây tác động xấu đến sức khỏe con người. Ngoài ra, Bluezone chỉ lưu dữ liệu trên máy người dùng, không đưa lên cơ sở dữ liệu, không thu thập vị trí.

Ngay từ đầu mùa dịch Covid-19, MobiFone đã triển khai nhiều hoạt động thiết thực góp phần đẩy lùi dịch bệnh như phối hợp với Cục Viễn thông và Bộ Y tế nhắn tin tuyên truyền, hướng dẫn phòng, chống dịch Covid-19 đến từng khách hàng, miễn cước data/thoại khi truy cập vào trang thông tin điện tử/ đường dây nóng 19009095 /19003228 phòng chống bệnh dịch Covid-19 của Bộ Y tế. Để đảm bảo sức khỏe và sự an toàn của khách hàng trong mùa dịch, MobiFone đẩy mạnh các giao dịch trực tuyến thanh toán cước và nạp tiền online; thanh toán cước tự động định kỳ hỗ trợ miễn phí các trường dạy học trực tuyến với giải pháp MegaMeeting với hàng vạn điểm cầu khắp cả nước. Đáp ứng nhu cầu data tăng mạnh trong thời gian thực hiện giãn cách xã hội, MobiFone cũng tăng gấp 1,5 lần dung lượng các gói cước data, đồng thời tặng gói cước với nhiều ưu đãi cho các y, bác sĩ và lực lượng tuyến đầu chống dịch.

MobiFone cũng là doanh nghiệp đầu tiên hưởng ứng sự kiện “Lễ hội Xuân hồng” tham gia góp hàng trăm đơn vị máu cho Viện Huyết học TW, khắc phục tình trạng thiếu máu điều trị trong thời gian dịch Covid-19. MobiFone mong muốn chung tay cùng các cơ quan chức năng ngăn chặn và đẩy lùi dịch bệnh Covid-19, dần đưa các hoạt động kinh tế - xã hội sớm đi vào ổn định.

Cách thức cài đặt Bluezone
Bước 1: Tải app tại website trang https://www.bluezone.gov.vn hoặc trên App Store/ CHplay.
Bước 2: Sau khi tải, người dùng bật tính năng Bluetooth trên điện thoại để khởi động tính năng của ứng dụng.
Bước 3: Sau khi cài đặt xong, người dùng chọnQuét xung quanh để nhận diện cácBluezone-er nếu bạn đã tiếp xúc gần với các trường hợp nhiễm (F0), hoặc các ca F1,F2 mà có dùng ứng dụng Bluezone thì hệ thống sẽ thông báo với bạn để bạn biết được và có biện pháp cách ly, phòng ngừa lây lan ra cộng đồng trong phạm vi 2 mét và xếp vào trong danh sách đã tiếp xúc.
Để biết thêm thông tin chi tiết và được hỗ trợ vui lòng liên hệ hotline 9090">

MobiFone gửi thông điệp “ Hãy cài đặt Bluezone” cùng toàn dân chống dịch

Theo Ban quản lý phố cổ Hà Nội, hiện có 180 công trình xuống cấp, có yếu tố nguy hiểm. Tuy nhiên việc di dời, sửa chữa rất khó khăn vì có những căn hộ có tới 2-3 người sở hữu hoặc có những nhà sập xệ nhưng nghèo quá không có tiền sửa...

Trước cảnh tượng nhiều ngôi nhà trên các tuyến phố cổ Hà Nội xuống cấp, tiềm ẩn nhiều nguy cơ đổ sập, PV Infonet đã có cuộc trao đổi với ông Đặng Ngọc Tiến, Phó Trưởng Ban Quản lý phố cổ Hà Nội xung quanh vấn đề này.

- Thưa ông, theo thống kê của Ban Quản lý thì hiện nay có bao nhiêu nhà phố cổ trong diện xuống cấp, nguy hiểm?

Thực hiện chỉ đạo của UBND quận Hoàn Kiếm, Ban quản lý phố cổ Hà Nội đã phối hợp với UBND 10 phường trong khu phố cổ tiến hành rà soát, thống kê các công trình xuống cấp, nguy hiểm. Qua rà soát hiện có 180 công trình xuống cấp, có yếu tố nguy hiểm.

{keywords}

Theo Ban quản lý phố cổ Hà Nội, qua rà soát hiện có 180 công trình xuống cấp, có yếu tố nguy hiểm. (Ảnh: Minh Thư)


- Vừa qua đã xảy ra một số sự cố về sập nhà ở Cửa Bắc, Trần Hưng Đạo... khiến người dân sống ở những căn nhà xuống cấp lo lắng, vậy công tác duy tu, sửa chữa các căn nhà xuống cấp trên các tuyến phố cổ được thực hiện thế nào để đảm bảo an toàn, thưa ông?

Việc duy tu, sửa chữa các căn nhà xuống cấp phụ thuộc ý thức của chủ sở hữu, quản lý, sử dụng công trình và trách nhiệm của các cơ quan quản lý nhà nước.

Cụ thể, đối với nhà thuộc sở hữu tư nhân thì chủ sở hữu hoặc người được giao quản lý phải chủ động trong việc duy tu, sửa chữa công trình của mình để đảm bảo an toàn trong quá trình sử dụng; khi phát hiện căn nhà có dấu hiệu nguy hiểm, phải có trách nhiệm tổ chức kiểm định công trình để đánh giá cấp độ nguy hiểm của công trình, từ đó lập phương án cải tạo, sửa chữa để đảm bảo an toàn.

Đối với nhà thuộc sở hữu nhà nước thì tổ chức được giao quản lý có trách nhiệm lập kế hoạch duy tu, sửa chữa chống xuống cấp cho các công trình hàng năm.

Đồng thời, UBND quận Hoàn Kiếm chỉ đạo các đơn vị thuộc quận tiến hành rà soát, đánh giá sơ bộ các công trình xuống cấp để đưa ra các giải pháp nhằm đảm bảo an toàn cho người dân, nhất là trong mùa mưa bão.

- Có những căn nhà xuống cấp đã được người dân sửa chữa bằng cách che hoặc quây tôn, thậm chí có những căn còn cơi nới bằng các khung sắt kín, khá nguy hiểm nếu có sự cố cháy nổ. Vậy, Ban quản lý có ý kiến gì về những vấn đề này?

Đặc điểm trong khu phố cổ có mật độ dân cư cao dẫn đến không gian sinh hoạt ngày càng chật hẹp, nhu cầu ở ngày càng tăng dẫn đến việc một số hộ dân đã cơi nới để tăng diện tích ở. Tuy nhiên, các vật liệu sử dụng mang tính chất tạm bợ không đảm bảo mỹ quan, phương pháp cải tạo ảnh hưởng đến kết cấu công trình. Do vậy, cần có phương án chỉnh trang các tuyến phố nhằm đảm bảo mỹ quan đô thị. Đối với các công trình không đảm bảo an toàn về kết cấu cần khảo sát, đánh giá chất lượng công trình và có phương án phù hợp.

Ngoài ra, Ban quản lý phối hợp với UBND 10 phường và các cơ quan liên quan tổ chức rà soát, vận động các hộ dân thực hiện theo Quy chế quản lý Quy hoạch kiến trúc khu phố cổ Hà Nội và tổ chức tập huấn về phòng cháy chữa cháy cho nhân dân trên địa bàn hàng năm.

- Công tác quản lý các căn nhà phố cổ xuống cấp, nguy hiểm hiện có những khó khăn gì, thưa ông?

Các công trình trong khu phố cổ phần lớn có niên đại khá lâu đời nhưng chưa được khảo sát đánh giá một cách khoa học để có biện pháp quản lý một cách hữu hiệu.

Các công trình rất đa dạng về sở hữu nên gặp khó khăn trong công tác quản lý cũng như cảnh báo đối với chủ sở hữu, quản lý, sử dụng công trình về tình trạng xuống cấp của công trình.

- Vậy, để đảm bảo an toàn cho người dân ở những ngôi nhà xuống cấp, Ban quản lý có những giải pháp, khuyến cáo gì?

Để đảm bảo an toàn cho người dân ở những ngôi nhà xuống cấp, theo chúng tôi cần thực tổ chức rà soát, đánh giá niên hạn sử dụng các công trình để đưa ra cảnh báo đối với chủ sở hữu, người quản lý hoặc người đang sử dụng công trình.

Đồng thời, tổ chức kiểm định đánh giá cấp độ nguy hiểm đối với các công trình xuống cấp theo Nghị định số 46/2015/NĐ-CP ngày 12/5/2016 của Chính phủ về quản lý chất lượng công trình.

Căn cứ kết quả kiểm định công trình để đưa ra khuyến cáo đối với chủ sở hữu, người quản lý hoặc sử dụng công trình như: lập phương án cải tạo, sửa chữa công trình để đảm bảo an toàn hoặc buộc di dời người và tài sản ra khỏi công trình nguy hiểm theo quy định của pháp luật.

Trao đổi với PV Infonet, TS. Phạm Sỹ Liêm, Phó Chủ tịch Tổng Hội Xây dựng Việt Nam cho rằng, nhà xuống cấp uy hiếp đến tính mạng và tài sản của người dân. Nên trước tiên phải xác định trách nhiệm, ai là chủ sở hữu thì phải có trách nhiệm chăm lo đến tài sản của mình.

Có những căn hộ có tới 2-3 người làm chủ sở hữu hoặc có những nhà sập xệ nhưng nghèo quá không có tiền sửa chữa… những trường hợp này cần có sự can thiệp, giúp đỡ của chính quyền. Trường hợp những hộ nghèo quá, nhà sắp sập đến nơi rồi thì Chính phủ có thể giúp đỡ.

Phố cổ có rất nhiều nhà xuống cấp cần có chương trình cụ thể, nhà nào hư hỏng nhất, nguy hiểm nhất thì sửa trước. UBND phường cùng UBND quận cần phối hợp với các chuyên gia để xác định mức độ nguy hiểm của từng căn nhà.

“Tôi đã từng đề xuất làm một hệ thống phố xá ngầm dưới đất khu phố cổ để ô tô có thể đi dưới đó chứ không đi trên mặt đường, đồng thời nối các nhà phố cổ ra tuyến đường ngầm đó để nếu chẳng may xảy ra sự cố hỏa hoạn hay sự cố nào đó thì có thể thoát ra bằng tuyến đường đó. Tuy nhiên, đề xuất này của tôi chưa được quan tâm lắm vì còn liên quan đến vấn đề quy hoạch”, ông Liêm nói.

TheoInfonet

">

HN: 180 căn nhà cổ chờ sập uy hiếp tính mạng người dân

友情链接