Máy in nhãn CD và DVD
![]() |
Máy in nhãn đĩa của Casio |
Dành cho ai phải thường xuyên in đĩa CD và DVD cho khách hàng,áyinnhãnCDvàgiá xe ab 2024 chiếc máy in nhãn đĩa Casio CW-E60 sẽ là trợ thủ đắc lực.
当前位置:首页 > Giải trí > Máy in nhãn CD và DVD 正文
![]() |
Máy in nhãn đĩa của Casio |
Dành cho ai phải thường xuyên in đĩa CD và DVD cho khách hàng,áyinnhãnCDvàgiá xe ab 2024 chiếc máy in nhãn đĩa Casio CW-E60 sẽ là trợ thủ đắc lực.
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Eswatini vs Mauritius, 20h00 ngày 23/3: Tâm lý thoải mái
1. Giúp ngặt, không giúp nghèo
Bạn nên ưu tiên cho những người gặp khó khăn về tài chính tạm thời, chẳng hạn như họ cần gấp một số tiền để chi trả cho việc kinh doanh hoặc chữa bệnh.
Nếu đối phương không có chí cầu tiến, siêng ăn nhác làm, luôn chán nản trong cuộc sống, việc giúp đỡ có thể khiến họ ỷ lại và dựa dẫm vào bạn.
2. Giúp người khó, không giúp kẻ lười
Hãy giúp những người đang gặp khó khăn, không phải những người lười biếng.
Khi người khác gặp khó khăn, bạn có thể cố gắng giúp họ. Người như vậy sẽ nhớ lòng tốt của bạn, sống biết ơn và chịu khó làm việc để trả nợ.
Ngược lại, với những kẻ lười biếng, chỉ muốn sống nhờ lòng tốt của người khác thì không đáng được giúp đỡ.
3. Cho người thân thiết vay, tránh kẻ xa lạ
Khi quyết định cho vay tiền, hãy cân nhắc mức độ thân thiết của bạn với người vay.
Hãy thận trọng khi giúp những người mới quen, vì bạn có thể không hiểu rõ hoàn cảnh hay tính cách của người ta.
Bạn chỉ nên cho những người mà mình tin tưởng vay tiền.
4. Cho vay không phải để tiêu xài
Bạn không nên đưa tiền cho những người có ý định sử dụng để tiêu xài hoang phí. Thay vào đó, bạn nên ưu tiên cho những ai có mục đích sử dụng hướng tới các nhu cầu thiết yếu hoặc đầu tư sinh lời.
Nếu một người vay tiền bạn rồi dùng để mua sắm ăn chơi, thì khả năng bạn lấy lại khoản tiền là rất thấp.
4 nguyên tắc khi cho vay tiền, kinh nghiệm quý báu từ người xưa
TS.NSƯT Hải Phượng, sinh năm 1969, hiện là Trưởng Khoa Âm nhạc truyền thống - Nhạc viện TPHCM. Chị đã có gần 50 năm gắn bó với các hoạt động văn hóa nghệ thuật, cây đàn tranh đã theo chị đi hơn 20 nước trên thế giới.
NSƯT Hải Phượng đến với đàn tranh từ năm 5 tuổi và 7 tuổi chính thức theo học tại Nhạc viện TPHCM – năm đầu tiên Nhạc viện tuyển sinh. Tài năng của chị được khẳng định khi giành giải Nhất Cuộc thi Tài năng trẻ đàn tranh năm 1992 và sau đó là liên tiếp lời mời biểu diễn từ trong nước đến quốc tế.
Là người nghệ sĩ được thừa hưởng từ một nếp nhà gia giáo, có truyền thống đam mê âm nhạc, sự trưởng thành của TS.NSƯT Hải Phượng được giới chuyên môn nhận xét là bước tiếp nối đầy tự hào từ mẹ và người thầy kính yêu của chị - cố GS-TS Trần Văn Khê.
Hải Phượng khi mới 5 tuổi đã được mẹ là nhà giáo Phạm Thúy Hoan, giảng viên Trường Âm nhạc Quốc gia truyền dạy đàn tranh. NSƯT Hải Phượng xem đó như một cái duyên đã thay đổi cả cuộc đời của mình. Chị kể: "Khi Phượng còn nhỏ, mỗi giờ tập là Phượng để một cái đồng hồ. Khi nào hết giờ, nó reng lên là mình được đi chơi, thích lắm. Cứ chờ nhiều khi nhìn sao đồng hồ nó không chạy, nó cứ đứng hoài à".
Trong không gian của Khách sạn 5 sao,NSƯT Hải Phượng chia sẻ từ khi bắt đầu sự nghiệp, chị luôn mang trong mình một niềm đam mê sâu sắc với âm nhạc dân tộc, đặc biệt là cây đàn tranh. Đối với chị, việc dạy học không chỉ là truyền đạt kỹ thuật chơi đàn mà còn là cơ hội để nuôi dưỡng tình yêu và sự hiểu biết về văn hóa âm nhạc dân tộc cho thế hệ trẻ.
Chị tâm sự: "Tôi không mong các em trở thành những nghệ sĩ nổi tiếng mà mong rằng qua mỗi nốt đàn, các em sẽ cảm nhận được vẻ đẹp và hồn cốt của âm nhạc dân tộc. Dù các em có theo đuổi nghệ thuật hay không nhưng trong tim mỗi người sẽ luôn có một phần tinh túy của dân tộc, một tâm hồn Việt Nam. Đó là điều tôi mong muốn nhất khi dạy học. Với NSƯT Hải Phượng, âm nhạc không chỉ là một nghề mà còn là một sứ mệnh để kết nối và gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống qua từng lớp học.
Tình yêu dành cho đàn tranh của NSƯT Hải Phượng cũng lớn dần theo năm tháng. "Hơn 45 năm trôi qua, tôi dồn hết tâm tư vào tiếng đàn. Nhạc cụ này, có thể nói như là cuộc sống thứ hai của tôi. Và vì là cuộc sống, với sự nối tiếp từ đời mẹ đã truyền dạy đàn tranh cho tôi nên ngày nay, tôi tiếp tục truyền lửa và vun đắp tình yêu đàn tranh cũng như nhạc cụ dân tộc đến thế hệ trẻ".
Là người nghệ sĩ được thừa hưởng từ một nếp nhà gia giáo, có truyền thống đam mê âm nhạc, sự trưởng thành của NSƯT Hải Phượng được giới chuyên môn nhận xét là bước tiếp nối đầy tự hào từ mẹ và người thầy của chị - cố GS.TS Trần Văn Khê.
Nhà giáo Thuý Hoan cho biết năm nay bà 82 tuổi nhưng đã đi dạy từ năm 20 tuổi. Bà nói thế hệ tiếp nối có vững nhạc cổ truyền rồi sáng tác mới đậm nét của nhạc Việt Nam, văn hoá nước nào mà giữ được sẽ được tôn trọng.
Quỳnh An
Ảnh, clip: VTV
Chuyện chưa kể về 2 mẹ con nghệ sĩ cùng làm nhà giáo 50 năm gắn bó với đàn tranh
Chia sẻ với PV, ông Thiệu khoe: “Mít ngon ngọt lắm!”.
Ông Thiệu kể, sau mấy ngày “đóng cọc”, hôm nay quả mít dai chính thức chín mềm. Ông cùng anh em, bạn bè, hàng xóm quây quần bổ mít và chờ đón xem hình ảnh bên trong.
“Cũng như mọi năm, mít chín tới là dậy mùi thơm khắp nhà. Nhưng quả mít gần 55kg này đặc biệt hơn, dày múi, màu vàng ươm, múi mít to, dài bằng cả bàn tay”, ông Thiệu kể.
Giống mít nhà ông Thiệu không ngọt gắt mà chỉ ngọt thanh, đặc biệt có mùi thơm nức. Vì là “cây nhà lá vườn”, hoàn toàn yên tâm về độ sạch sẽ, an toàn nên ông thoải mái cho con cháu trong nhà thưởng thức.
“Mấy hôm trước, nhiều người hỏi mua quả mít này nhưng tôi không bán. Tôi để dành khi chín thì bổ cho anh em, hàng xóm cùng ăn. “Cây nhà lá vườn”, mọi người đều quý lắm”, ông Thiệu kể.
Sáng nay, bạn bè, hàng xóm ùn ùn kéo đến xem ông Thiệu bổ quả mít “khủng”. Khi bổ ra, ai nấy đều bất ngờ và vui mừng vì chất lượng mít quá xuất sắc.
“Mọi người cùng bóc ra ăn luôn, thừa thì tôi chia cho mỗi người một miếng đem về ăn, gọi là quả ngon cùng hưởng”, ông Thiệu nói.
Cây mít dai đặc biệt này được ông Thiệu trồng cách đây 8 năm nhưng khoảng 3 năm trở lại đây mới ra quả. Những năm trước, mỗi mùa cây mít cho khoảng hơn 10 quả, quả nặng nhất khoảng 37kg.
Năm nay, cây mít chỉ ra đúng 5 quả. Quả mít gần 55kg là quả đầu tiên được hái xuống, 4 quả còn lại có cân nặng khoảng 10 đến 20kg, ông Thiệu vẫn đang đợi đến ngày thu hoạch.
Ông Thiệu cũng rất bất ngờ khi cây mít mình trồng lại cho quả to, ngon như vậy. Ông không có bí quyết gì đặc biệt trong việc chăm sóc, chỉ tưới cây hằng ngày như bình thường.
Vì đất hẹp nên cây mít là loại cây ăn quả duy nhất trong nhà của ông Thiệu. Ông cũng không có ý định trồng thêm cây nào khác bởi: “Chỉ một cây mít này thôi cũng quý lắm rồi”.
Thanh Minh
Ảnh: NVCC
Chủ nhà bổ quả mít 'khủng' gần 55kg, hàng xóm kéo nhau sang thưởng thức
Nhận định, soi kèo Pháp vs Croatia, 02h45 ngày 24/3: Khó đấy!
Để làm ra chiếc chả mực này, anh Hà cho biết đã phải tới các chợ đầu mối từ sáng sớm để mua mực tươi sống vừa được đánh bắt từ ngoài biển.
Hơn 2 tạ mực tươi sau khi mua về được phân loại, sơ chế để có đủ 2 tạ thịt mực sạch. Kế đến, gần 20 người thay nhau giã tay liên tục và trộn với gia vị truyền thống để đạt được độ dẻo trước khi đem đi chiên chả mực.
Tiếp đó, khoảng 10 người sẽ đắp mực đã được giã lên khuôn inox để tạo hình rồi đem đi chiên.
"Tính từ khi mua nguyên liệu đến khi hoàn thành, số tiền tôi bỏ ra là hơn 100 triệu để làm ra chiếc chả mực 2 tạ này", anh Hà bật mí.
Cũng theo anh Hà, để chiên được chiếc "siêu" chả mực này, anh cùng mọi người đã phải tự "chế" ra chiếc chảo đủ lớn và khung inox tạo hình chả mực.
Chiếc chảo cỡ lớn có hình vuông rộng 3,4m, thành chảo cao 50cm, phía dưới là 16 bếp gas. Ngoài ra, phải dùng khoảng 3.000 lít dầu để chiên được chiếc chả mực. Trong quá trình chiên, hơn 10 người phải liên tục kiểm tra bếp phía dưới và độ nóng của dầu, cứ 20 phút, chiếc chả mực sẽ được dùng hệ thống tời dây cáp để lật.
Sau 1,5 tiếng chiên ngập dầu, chiếc chả mực đã chín đều, thơm ngon, màu vàng của chả mực Hạ Long.
Khi làm chiếc chả mực này, có rất đông người dân và du khách hiếu kỳ đến xem. Sau đó, chiếc chả mực được cắt ra để chia cho toàn bộ người dân tới xem tại đây.
"Tôi muốn làm điều gì đó khác biệt để mang lại dấu ấn trong dịp Carnaval Hạ Long năm nay cho mọi người. Đây là chiếc chả mực đầu tiên, sắp tới đúng dịp lễ hội Bia và chả mực vào ngày 27/4 tôi và mọi người sẽ làm một chiếc chả mực to như này nữa để chia cho mọi người cùng thưởng thức", anh Hà chia sẻ.
Carnaval Hạ Long sẽ diễn ra từ ngày 28/4 đến 1/5 với nhiều hoạt động hấp dẫn, trong đó có lễ hội Bia và chả mực và phần làm chiếc chả mực 2 tạ thu hút đông người chờ đón.
Chả mực được xem là "đại sứ ẩm thực" của Quảng Ninh, là 1 trong 50 đặc sản nổi tiếng của Việt Nam do Trung tâm Sách kỷ lục Việt Nam công nhận. Chả được làm từ nguồn nguyên liệu tại chỗ, đặc biệt tươi ngon, đó là mực mai ở vùng biển Hạ Long hoặc Vân Đồn. Chả mực được nhiều người ưa chuộng vì hương vị thơm ngon đặc biệt mà chỉ có ở Quảng Ninh.
Hơn 20 người làm chiếc chả mực 'khổng lồ', khách tới xem được chia mang về
Chỉ trong Black Friday (ngày 29/11), phim phá vỡ kỷ lục 34,1 triệu USD mà Frozen IItừng đạt được cùng ngày năm 2019. Theo thống kê của Box Office Mojo, tác phẩm hiện đạt hơn 192 triệu USD toàn cầu, hướng đến cột mốc 215-220 triệu USD đến hết ngày 1/12.
Cuộc họp hôm ấy bắt đầu căng thẳng vì sự xa cách và dè chừng của người dự họp. Nhưng tất cả bỗng trở nên cởi mở hơn khi đại diện phía người dân lên tiếng: họ đến đây "chỉ để nghe chính quyền giải thích" về lý do việc thanh tra, giải quyết tố cáo diễn ra quá chậm chạp.
Lúc này, vị lãnh đạo bắt đầu trình bày rõ ràng, rành mạch về quy trình cũng như việc làm mà đoàn kiểm tra đã thực thi. Ông cũng cam kết quyết tâm giải quyết dứt điểm vụ việc trên tinh thần cầu thị và đúng luật.
Tôi thấy mọi người trong phòng chăm chú lắng nghe từ đầu đến cuối và từ từ không khí cũng trở nên thân thiện hơn. Hóa ra, cái khó của chính quyền huyện nằm ở sự vướng mắc liên quan đến quy trình và sự cẩn trọng vì sợ kỷ luật sai người, họ bảo phải xác minh kỹ vụ việc. "Giá như mấy ổng nói trước cho bà con hay thì đã bớt hẳn lo lắng rồi", một bác đứng tuổi nói. Sau buổi họp, bà con phấn khởi hẳn, còn chính quyền huyện hứa sẽ xử lý triệt để điều dân muốn. Và họ sau đó đã làm được.
Thật ra xã hội Việt Nam rất coi trọng vai trò cá nhân người lãnh đạo, và người ta hoàn toàn có thể xây dựng được uy tín của mình chỉ bằng cách trò chuyện với dân. Thế nhưng có vẻ như nhiều vị lãnh đạo đương thời đã chọn hình ảnh oai nghiêm, có phần cao sang hay thậm chí quan cách, xa lạ thay vì một hình ảnh thân thiện.
Sự xa cách khiến người dân cảm thấy khó hơn để thông cảm với sai lầm của chính quyền nếu có, và cũng khiến những bức xúc dễ bùng lên hơn dù lẽ ra nó đã có thể chấm dứt khi vừa nhen nhóm. Trái lại, sự giao tiếp của chính quyền lại khá cứng nhắc với dư luận khi có cả đội ngũ dư luận viên hùng mạnh.
Một số phương thức giao tiếp như một thông điệp gián tiếp rằng người dân nên phục tùng một cách không đòi hỏi và phải tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của chính quyền. Kết quả, nó làm cho nỗ lực của giới công chức đổ sông đổ bể, càng đào sâu thêm sự bất tin tưởng với nhiều người "của Nhà nước".
Chính quyền có lẽ đã bị chỉ trích ít hơn nếu như họ có thêm tuyên bố trấn an khi dư luận phẫn nộ bên cạnh việc ra văn bản răn đe những người bày tỏ thái độ cực đoan ở cổng nhà ông Nguyễn Hữu Linh. Khi tướng Vương giãi bày với Quốc hội về lý do chậm khởi tố ông Linh, người ta đã gán cho ông những lời lẽ không mấy hay ho. Lúc Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân Đà Nẵng Nguyễn Quang Dũng chia sẻ những khó khăn (hoàn toàn có thật và hợp lý) của cơ quan chấp pháp khi đối phó với tội phạm ấu dâm, dư luận cũng đã gán cho ông đủ ngôn từ khó nghe khác. Ông Vương và ông Dũng là những người làm chuyên môn, chưa có dấu hiệu sai sót trong công việc của họ, nhưng có lẽ sự im lặng không đúng lúc của chính khách đã tạo nên niềm tin rằng Nhà nước đang bao che cho kẻ phạm tội và bất kỳ ai nêu ra sự khó khăn cũng đều là về hùa với kẻ xấu.
Tôi nhớ một hình ảnh đẹp hiếm hoi đã diễn ra 5 năm trước, trong cao trào biểu tình phản đối vụ khủng hoảng giàn khoan của Trung Quốc. Sự kiện đó diễn ra ở Vũng Tàu và nhân vật chính là vị bí thư thành phố. Không có dùi cui, cảnh sát cơ động, hay những chiếc xe loa ồn ào như ở Sài Gòn, vị bí thư đứng trên xe, trình bày một cách thật sự chân tình với đoàn biểu tình. Ông kết thúc bằng việc kêu gọi mọi người nên về nghỉ vì đã trưa rồi. Cuộc biểu tình được dập tắt một phần chính nhờ thái độ đó.
Nhà nước chuyên nghiệp và hiện đại phải coi trọng cảm xúc của người dân hơn. Nói chuyện và thông tin với dân nên là một phần công việc và qua đó có thể đánh giá năng lực của lãnh đạo. Bài học về sự gần dân không thiếu trong lịch sử lập quốc. Thay vào đó, nếu chỉ chăm chăm vào sự giáo điều rằng người dân sẽ sợ hãi hoặc tin tưởng mù quáng thì những cuộc khủng hoảng niềm tin sẽ vẫn còn. Khi không có ai đứng ra nói với nhân dân, khi sân khấu bị bỏ trống, người dân có thể quay sang lắng nghe những tiếng nói cực đoan khác.
Gần dân là sự chân thành chia sẻ để lòng dân an, tuân theo lý lẽ và cảm xúc của người dân nhưng lưu ý nó không giống với thói dân túy mang màu sắc mánh khoé để dẫn dắt công chúng bởi một mục tiêu chính trị nào đó. Khi một chính khách lên tiếng xoa dịu cơn bức xúc của cộng đồng, tôi tin người dân đủ thông thái để phân biệt ông đang dân tuý hay nói với dân.
Một bộ máy tuyên truyền dù lớn mạnh đến mấy cũng có thể thất bại bởi sự "lười biếng" của chính khách.
Lê Nguyễn Duy Hậu
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt="Nói với dân"/>