Kinh doanh

Nhận định, soi kèo Partizani vs Korabi, 19h00 ngày 2/2

字号+ 作者:NEWS 来源:Ngoại Hạng Anh 2025-01-22 08:08:07 我要评论(0)

ậnđịnhsoikèoPartizanivsKorabihngàbóng đá chiều nay Chiểu Sương - 01/02/20bóng đá chiều naybóng đá chiều nay、、

ậnđịnhsoikèoPartizanivsKorabihngàbóng đá chiều nay   Chiểu Sương - 01/02/2023 22:00  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Tiếng mắng mỏ tiếp tục, giọng nói ở đầu điện thoại bên kia càng thêm nóng bực: "Không đúng, không phải mày đoản mệnh, là mạng mày khắc mệnh, bố mày chết vì bệnh nặng, không bao lâu sau mẹ mày cũng đi, ngay cả anh trai mày cũng tự sát trước mặt mày, người của nhà họ Trần đều bị mày khắc chết, phế vật như mày còn tồn tại làm gì?"

Tiếng mắng mỏ liên tục vang lên, người ở đầu điện thoại kia đang trút hết cảm xúc, thật sự rất khó nghe.

Đúng lúc gặp đèn đỏ, tài xế nhìn kính chiếu hậu không rời mắt, liền thấy người đàn ông ngồi ở ghế sau vẫn vẻ mặt lạnh lùng như mọi khi.

Người đàn ông mở miệng: "Bác Lâm, người lịch thiệp không chửi tục."

Cậu mỉm cười, giọng điệu chân thành như muốn hỏi: "Bên kia trời mưa sao ạ? Bác có mang ô không?"

Đầu bên kia điện thoại không rõ nguyên nhân, tức thì mắng: "Mang ô cái cc, Trần Kỳ Chiêu, mày điên đủ chưa!"

"Chỗ cháu đang mưa. Mưa rất nhiều."

Trần Kỳ Chiêu liếc mắt nhìn về cơn mưa xối xả ngoài cửa sổ, giọng nói không hề mang theo cảm xúc: "Anh trai cháu cũng chết vào ngày mưa to."

Đầu điện thoại bên kia sửng sốt một lát, không chờ ông ta nói chuyện, Trần Kỳ Chiêu lại nói ——

"Ngày mưa là ngày lành."

Trần Kỳ Chiêu như than thở: "Ngồi tù mọt gông cũng là ngày lành."

Cậu đột nhiên bật cười, chuyển đề tài: "Nghe nói tuần sau sinh nhật bác Lâm, cháu trai không có gì để tặng nên đành gửi một lời chúc mừng vậy."

"Cháu chúc bác sống lâu, cả đời bị - tù - giam ——"

Một lát sau, tiếng mắng chửi ở đầu điện thoại bên kia biến mất, tài xế liếc nhìn kính chiếu hậu, Trần Kỳ Chiêu chủ động cúp máy, coi như tiếng chửi vừa rồi ở bên kia chưa xảy ra, cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu chút nào.

Chiếc xe đã rẽ ở một ngã tư nào đó, đi vào vùng ngoại ô vắng vẻ.

Mưa to tầm tã, tài xế vội vàng bước ra khỏi ghế lái, mở cửa cầm ô.

Trần Kỳ Chiêu thuận tay đưa cho tài xế một điếu thuốc, nói: "Ở ngoài chờ cháu."

Tài xế cung kính nhận lấy, nhìn người trước mắt cầm ô đi vào, từng bước từng bước đi vào tới những ngôi mộ trên núi.

Nghĩa trang tĩnh lặng, Trần Kỳ Chiêu dừng bước.

"Không mang hoa." Trần Kỳ Chiêu bình tĩnh nhìn ba tấm bia mộ trước mặt: "Lâm Sĩ Trung không cứu được, khoản mục của ông ta thật sự rất bẩn, đến mức nửa đời sau cũng chỉ có thể ở trong tù. Thật tiếc vì mọi người không thể tận mắt chứng kiến, mọi người có nghĩ rằng mình đã chết sớm quá không?"

Không có ai đáp lại, chỉ có tiếng gió gào thét.

Trần Kỳ Chiêu không để ý, cậu châm một điếu thuốc rồi đứng ở trước tấm bia mộ: "Con mua một mảnh đất, tự ý chọn ở bên cạnh mọi người, không biết sau này khi con xuống đó mọi người có để lại chỗ cho con không."

"Bỏ đi, có hay không cũng không quan trọng, đỡ cho mọi người lại bị con làm cho tức chết."

Trần Kỳ Chiêu lẳng lặng hút một điếu thuốc xong, nhìn tấm ảnh trên bia mộ qua màn mưa, cho đến khi gương mặt Trần Thời Minh lọt vào mắt cậu, khiến trong thoáng chốc cậu nhìn thấy một ngày mưa nhiều năm trước.

Anh trai Trần Thời Minh, cũng chết trong một ngày mưa như vậy.

Ngày được chọn rất tốt, cũng chính là ngày mẹ cậu mất.

Nhà họ Trần phá sản, bố mẹ lần lượt qua đời, cuối cùng anh trai cũng tự sát. Nhiều năm trôi qua, Trần Kỳ Chiêu vẫn nhớ rõ lúc cậu bước chân vào nhà anh trai, nhìn thấy người thân đang ngủ yên trên sô pha, chỉ nghe thấy tiếng mưa tí tách ngoài cửa sổ.

Khi đó tiếng mưa nhỏ hơn một chút, không bằng bây giờ, thậm chí ngay cả âm thanh cũng không thể nghe rõ.

Một số người nói không sai, người của nhà họ Trần đều đã chết, cuối cùng cậu là người duy nhất còn sống.

"Em đã bắt tất cả những kẻ nợ nhà họ Trần phải vào tù, món nợ của nhà họ Trần cũng đã không còn." Trần Kỳ Chiêu cười một cái, cậu ngồi xuống bên cạnh bia mộ của Trần Thời Minh, tự giễu nói: "Mười mấy năm nay không có công lao cũng có khổ lao, hãy giữ vị trí tốt nhất cho em nhé."

Chỉ có tiếng gió gào thét trong mưa, màn đêm bao phủ cả nghĩa trang, vài ngọn đèn như đang thắp sáng trong màn mưa lay động.

Nước mưa rơi vào mặt, chân tay bắt đầu lạnh dần.

Trần Kỳ Chiêu nhắm mắt lại.

-

Lễ hội, ánh đèn nhấp nháy với tiết tấu vi diệu, âm thanh ồn ào hết đợt này đến đợt khác.

Yên tĩnh rút đi như thủy triều, ngay sau đó là âm thanh chói tai.

Trần Kỳ Chiêu là bị âm thanh đánh thức, mơ hồ cảm nhận được nước mưa lạnh băng cùng hơi nóng của rượu liên tiếp quấy lấy, khiến cho đầu óc cậu hỗn loạn. Hình như cậu đã ngủ gật khi ngồi trong nghĩa trang... Mưa to như vậy, sẽ không khiến cậu phát sốt chứ?

Ồn ào quá, ai đang nói đấy?

"Nguyện vọng thi đại học, khó mà nói..."

"Giờ cứ lo chuyện nguyện vọng, không biết sau này còn phải lo gì nữa."

"Nhưng mà quả thật Tiểu Chiêu có nguy cơ, những thứ trong nhà cậu, về sau cũng không thể giao cho anh cậu chứ?"

... Thi đại học? Nguyện vọng?

Trần Kỳ Chiêu đột nhiên mở to mắt.

Ánh đèn cực kỳ chói mắt, âm thanh ồn ào phát ra từ mọi phía, một lượng thông tin khổng lồ hỗn loạn đập vào nhau. Cơn đau đầu như kim châm kéo suy nghĩ hỗn độn, Trần Kỳ Chiêu nhìn cảnh tượng xa lạ trước mắt, nhìn kỹ những người chung quanh, hoặc quen thuộc hoặc xa lạ đều trông trẻ tuổi lại non nớt.

Đây là đâu?

Không phải cậu đang ở nghĩa trang ngoại ô sao?

Quán bar? Nếu cậu gặp mưa phát sốt cũng sẽ không đưa đến đây.

Trên ghế trong quán bar có năm sáu chàng trai, lúc này vừa cụng ly vừa nói chuyện, điều đầu tiên Trần Kỳ Chiêu chú ý tới chính là người con trai mặc áo trắng đeo kính ngồi đối diện cậu, vẻ tri thức nho nhã của anh không hợp với cảnh tượng như vậy.

Thấy Trần Kỳ Chiêu không trả lời, chàng trai mặc áo trắng hỏi: "Kỳ Chiêu nghĩ sao? Nguyện vọng là một chuyện, cậu có ý định nào khác cho tương lai không?"

Trần Kỳ Chiêu không nói gì.

" alt="Truyện Cẩm Nang Giả Ngoan Của Kẻ Điên" width="90" height="59"/>

Truyện Cẩm Nang Giả Ngoan Của Kẻ Điên

Đối với xe số sàn, quá trình chuyển số đòi hỏi sự nhịp nhàng của cả chân và tay. (Ảnh minh hoạ)

Trong đó, câu khẩu quyết "lên số lấy đà, về số vù ga" được nhiều lái xe có kinh nghiệm truyền tai nhau như một câu "thần chú" để quá trình chuyển số được êm ngọt hơn, đặc biệt hữu ích cho những lái mới.

Những lái xe có kinh nghiệm cho biết, đối với xe số sàn thì khi bắt đầu khởi hành phải tăng số từ số thấp lên cao phù hợp với tốc độ di chuyển. Mỗi lần chuyển số như vậy, lái xe phải lấy đà để đủ tốc độ cũng như bộ phận đồng tốc hoạt động đều nhau thì mới vào được số cao hơn.

Ngược lại, khi muốn về số (giảm tốc độ, khi xuống dốc,...) thì người lái phải vù ga. Kỹ thuật này là sau khi ngắt côn và gạt cần số ra số mo (số không), đồng thời lái xe sẽ phải "mồi" chân ga một chút cho vòng tua máy tăng cao hơn rồi mới chuyển sang số thấp hơn. Quá trình diễn ra chỉ trong khoảng dưới 1 giây.

Bản chất của 2 thao tác trên là duy trì vòng tua máy đồng tốc với các bộ phận trong hộp số, giúp quá trình chuyển số được "ngọt", đồng thời bảo vệ động cơ cũng như hộp số tốt hơn.

Theo anh Vũ Thanh Tùng - Giáo viên đào tạo lái xe của trường Trung cấp GTVT Bắc Giang, mẹo trên được nhiều thầy giáo cũng như "tài già" truyền lại, xuất phát từ việc học lái xe từ cách đây vài chục năm. Tuy nhiên đến nay do ngày càng ít người đi xe số sàn, cộng với công nghệ hộp số và động cơ đã đã tiên tiến nên câu khẩu quyết này ít được nhắc tới hơn.

Anh Vũ Thanh Tùng đã có kinh nghiệm gần 20 năm dạy lái xe. (Ảnh NVCC)

"Ngày xưa chủ yếu học trên xe Uaz là loại côn kép, khi về số phải ra mo rồi ấn ga (gọi là vù ga) rồi mới đạp côn về số cho đồng tốc, nếu không vù ga thì côn sẽ kêu kẹt rất khó vào. Bây giờ xe đời mới đều có bộ đồng tốc và tự động bù ga nên chỉ cần giảm tốc độ đạp côn là về được số luôn", anh Tùng nói.

Tuy vậy, theo vị chuyên gia này, việc áp dụng câu "lên số lấy đà, về số vù ga" hay "côn ra ga vào" vẫn rất hữu ích khi sử dụng xe số sàn hiện nay, bởi chiếc xe sẽ vào số êm ái, không bị giật cục, giúp những người trên xe không say khi đi đường dài.

Hoàng Hiệp

Bạn có góc nhìn nào về vấn đề trên, hãy để lại ý kiến dưới phần bình luận? Mời bạn đọc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!

'Tài già' chia sẻ về câu khẩu quyết 'nhất chạng vạng, nhì rạng đông'Cánh tài xế thường truyền tai nhau câu khẩu quyết "nhất trạng vạng, nhì rạng đông" để nói đến 2 thời điểm rất nguy hiểm khi phải lái xe trên đường." alt="Hiểu đúng về câu 'lên số lấy đà, về số vù ga' của cánh tài xế" width="90" height="59"/>

Hiểu đúng về câu 'lên số lấy đà, về số vù ga' của cánh tài xế