Bữa trưa của học sinh Nhật Bản diễn ra ngay trong lớp học. Ảnh: GowithGuide

Không giống như ở các quốc gia khác - nơi bữa trưa thường được phục vụ trong căng tin, ở Nhật Bản, bữa trưa được phục vụ ngay trong lớp học.

Chế độ dinh dưỡng mỗi bữa ăn của học sinh được đưa vào chương trình giáo dục trên lớp, để các em biết mình đang ăn cái gì và tại sao nên ăn.

“Hàng ngày, ở trường có chương trình phát thanh giải thích về thành phần dinh dưỡng có trong bữa trưa, và đây cũng là một cách tốt để giáo dục trẻ em” - GS Hara cho biết.

Vị GS này nói thêm rằng hàng năm, chính phủ Nhật Bản nghiên cứu chế độ dinh dưỡng và thói quen ăn uống của người dân, sử dụng kết quả để định hình những thực phẩm được đưa vào bữa ăn ở trường.

Bữa trưa ở trường là bắt buộc

Bữa ăn trưa ở trường là bắt buộc với tất cả học sinh Nhật Bản. Ảnh: GoJ

Ở nhiều quốc gia, học sinh có thể lựa chọn mang bữa trưa đến trường hoặc mua từ căng tin. Tuy nhiên, tại các trường công lập ở Nhật Bản, bữa trưa do nhà trường cung cấp là bắt buộc, không có ngoại lệ kể cả với những em ăn kiêng hoặc ăn chay.

Vì là bắt buộc, nên học sinh không có lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng các bữa ăn lành mạnh và đầy đủ chất dinh dưỡng do nhà trường cung cấp.

Trong khi những người thuộc nhóm thu nhập thấp ở quốc gia khác phải chuẩn bị bữa trưa từ nhà cho con cái để giảm chi phí sinh hoạt, thì bữa trưa ở trường học Nhật Bản được chính phủ trợ cấp rất nhiều.

Điều này có nghĩa ngay cả học sinh từ những gia đình có thu nhập thấp hơn cũng có thể ăn uống lành mạnh, và phụ huynh không cần lo lắng về việc chuẩn bị bữa trưa cho con.

“Các gia đình khó khăn thường cố gắng cắt giảm chi phí, kết quả là con cái họ ăn ít protein hơn nhưng lại tiêu thụ nhiều carbs và đường, dẫn đến thừa cân, béo phì" - GS Hara nhận định. Vì vậy, bữa trưa ở trường càng quan trọng hơn đối với trẻ em ở hoàn cảnh này.

Mọi thứ đều tươi và cân bằng

Mỗi bữa ăn tiêu chuẩn được thiết kế để có khoảng 600-700 calo, cân bằng giữa carbohydrate, thịt hoặc cá và rau.

Ví dụ, một bữa ăn tiêu biểu dành cho trẻ em ở tỉnh Gunma của Nhật Bản gồm: cơm với cá nướng, rau chân vịt, rau mầm cùng với súp miso và thịt lợn, sữa và quả mận.

Bữa ăn học đường Nhật Bản đầy đủ chất dinh dưỡng. Ảnh: Ken Rutkowski

Bữa trưa ở trường học ở Nhật Bản được chế biến tươi, sử dụng thực phẩm nguyên chất thay vì thực phẩm đông lạnh hay chế biến sẵn để bảo đảm giá trị dinh dưỡng ban đầu. Nguyên liệu cũng tươi ngon vì thực phẩm được lựa chọn theo mùa.

Theo GS Hara, người Nhật Bản có ý thức về sức khỏe nên họ cố gắng ăn đa dạng các loại thực phẩm.

"Chúng tôi được dạy ăn theo mùa, điều này cũng góp phần mang lại sức khỏe tốt. Nhật Bản là một trong những quốc gia hiếm hoi chú ý nhiều đến thực phẩm gắn liền với các mùa cụ thể” - GS Hara chia sẻ.

Bảo Huy

Quy định khắt khe của Anh về vệ sinh an toàn thực phẩm học đườngCác quy định của Anh nhấn mạnh vấn đề sức khỏe và an toàn trong quá trình chuẩn bị và chế biến thực phẩm cho học sinh." />

Bữa trưa của HS Nhật: Thực phẩm tươi, chuyên gia dinh dưỡng quyết thực đơn

Nhận định 2025-03-22 17:12:20 58765

“Bữa trưa của học sinh có thực đơn do các chuyên gia dinh dưỡng đề xuất,ữatrưacủaHSNhậtThựcphẩmtươichuyêngiadinhdưỡngquyếtthựcđơtin tuc tennis cung cấp cho tất cả các trường tiểu học và phần lớn các trường trung học cơ sở trên khắp Nhật Bản” - bác sĩ nhi khoa Mitsuhiko Hara, đồng thời là giáo sư tại ĐH Tokyo Kasei Gakuin, chia sẻ.

Học sinh Nhật Bản ăn ít nhất 5 bữa/tuần ở trường, một số trường thậm chí còn có bữa ăn sáng. Do đó, cơ sở giáo dục có trách nhiệm đảm bảo các bữa ăn lành mạnh và đầy đủ giá trị dinh dưỡng cho các em.

Dưới đây là những điều mà các quốc gia và trường học khác có thể học từ bữa trưa học đường lành mạnh của Nhật Bản:

Trẻ được giáo dục về những gì mình ăn

Với người Nhật, chìa khóa cho thói quen ăn uống lành mạnh suốt đời là xây dựng nhận thức về thói quen dinh dưỡng ngay từ khi còn nhỏ.

Bữa trưa của học sinh Nhật Bản diễn ra ngay trong lớp học. Ảnh: GowithGuide

Không giống như ở các quốc gia khác - nơi bữa trưa thường được phục vụ trong căng tin, ở Nhật Bản, bữa trưa được phục vụ ngay trong lớp học.

Chế độ dinh dưỡng mỗi bữa ăn của học sinh được đưa vào chương trình giáo dục trên lớp, để các em biết mình đang ăn cái gì và tại sao nên ăn.

“Hàng ngày, ở trường có chương trình phát thanh giải thích về thành phần dinh dưỡng có trong bữa trưa, và đây cũng là một cách tốt để giáo dục trẻ em” - GS Hara cho biết.

Vị GS này nói thêm rằng hàng năm, chính phủ Nhật Bản nghiên cứu chế độ dinh dưỡng và thói quen ăn uống của người dân, sử dụng kết quả để định hình những thực phẩm được đưa vào bữa ăn ở trường.

Bữa trưa ở trường là bắt buộc

Bữa ăn trưa ở trường là bắt buộc với tất cả học sinh Nhật Bản. Ảnh: GoJ

Ở nhiều quốc gia, học sinh có thể lựa chọn mang bữa trưa đến trường hoặc mua từ căng tin. Tuy nhiên, tại các trường công lập ở Nhật Bản, bữa trưa do nhà trường cung cấp là bắt buộc, không có ngoại lệ kể cả với những em ăn kiêng hoặc ăn chay.

Vì là bắt buộc, nên học sinh không có lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng các bữa ăn lành mạnh và đầy đủ chất dinh dưỡng do nhà trường cung cấp.

Trong khi những người thuộc nhóm thu nhập thấp ở quốc gia khác phải chuẩn bị bữa trưa từ nhà cho con cái để giảm chi phí sinh hoạt, thì bữa trưa ở trường học Nhật Bản được chính phủ trợ cấp rất nhiều.

Điều này có nghĩa ngay cả học sinh từ những gia đình có thu nhập thấp hơn cũng có thể ăn uống lành mạnh, và phụ huynh không cần lo lắng về việc chuẩn bị bữa trưa cho con.

“Các gia đình khó khăn thường cố gắng cắt giảm chi phí, kết quả là con cái họ ăn ít protein hơn nhưng lại tiêu thụ nhiều carbs và đường, dẫn đến thừa cân, béo phì" - GS Hara nhận định. Vì vậy, bữa trưa ở trường càng quan trọng hơn đối với trẻ em ở hoàn cảnh này.

Mọi thứ đều tươi và cân bằng

Mỗi bữa ăn tiêu chuẩn được thiết kế để có khoảng 600-700 calo, cân bằng giữa carbohydrate, thịt hoặc cá và rau.

Ví dụ, một bữa ăn tiêu biểu dành cho trẻ em ở tỉnh Gunma của Nhật Bản gồm: cơm với cá nướng, rau chân vịt, rau mầm cùng với súp miso và thịt lợn, sữa và quả mận.

Bữa ăn học đường Nhật Bản đầy đủ chất dinh dưỡng. Ảnh: Ken Rutkowski

Bữa trưa ở trường học ở Nhật Bản được chế biến tươi, sử dụng thực phẩm nguyên chất thay vì thực phẩm đông lạnh hay chế biến sẵn để bảo đảm giá trị dinh dưỡng ban đầu. Nguyên liệu cũng tươi ngon vì thực phẩm được lựa chọn theo mùa.

Theo GS Hara, người Nhật Bản có ý thức về sức khỏe nên họ cố gắng ăn đa dạng các loại thực phẩm.

"Chúng tôi được dạy ăn theo mùa, điều này cũng góp phần mang lại sức khỏe tốt. Nhật Bản là một trong những quốc gia hiếm hoi chú ý nhiều đến thực phẩm gắn liền với các mùa cụ thể” - GS Hara chia sẻ.

Bảo Huy

Quy định khắt khe của Anh về vệ sinh an toàn thực phẩm học đườngCác quy định của Anh nhấn mạnh vấn đề sức khỏe và an toàn trong quá trình chuẩn bị và chế biến thực phẩm cho học sinh.
本文地址:http://sport.tour-time.com/html/87c699588.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Thổ Nhĩ Kỳ vs Hungary, 0h00 ngày 21/3: Tin vào khách

Mê phim nhưng bị bố cấm xem phim

Đạo diễn Jafar Panahi sinh năm 1960 trong gia đình theo đạo Hồi ở thành phố Mianeh, tây bắc Iran, có bố là thợ sơn. Hồi Panahi lên 9, hai chị gái trong nhà đến tuổi trưởng thành nhưng bị cấm ra khỏi nhà cũng như bị cấm mọi hình thức giải trí. Các chị gái cử Panahi đi xem phim ở rạp để về kể lại cho họ. Tình yêu điện ảnh nảy nở trong Panahi từ ngày đó. Khi cha phát hiện, Panahi cũng bị cấm đến rạp vì “những phim đó không tốt cho mày". "Còn tôi lại thích xem những gì không tốt cho tôi”, đạo diễn sau này nói.

Một hôm, cha phát hiện cậu vẫn đến rạp, liền phạt roi. Sau đó, Panahi lẻn đến một rạp chiếu thư viện hẻo lánh mà cậu biết chắc cha sẽ không bao giờ tới. Ở đây chiếu các phim nghệ thuật nước ngoài. Xem phim Italy kinh điển Bicycle Thief (Kẻ cắp xe đạp) của đạo diễn Vittorio De Sica, Panahi nhớ mãi. “Đó là bộ phim đầu tiên không lừa dối tôi”, ông nói về tác phẩm có phong cách hiện thực.

Cũng thời gian này, Panahi tự mày mò các công việc liên quan đến máy quay khi được giúp việc vặt cho giám đốc rạp chiếu thư viện. 12 tuổi, Panahi đi làm thêm ngoài giờ học để có tiền mua vé xem phim. Tuổi thơ nghèo khó định hình phong cách nhân văn mà ông tuyên bố trong các tác phẩm sau này.

Năm 20 tuổi, Panahi đăng lính. Nhà quay phim chiến trường ghi lại nhiều bộ phim tài liệu chiến tranh phát sóng trên truyền hình. Sau hai năm quân ngũ, chàng trai trẻ đăng ký học trường điện ảnh ở thủ đô Tehran. Ở đây, đạo diễn được học hành bài bản về điện ảnh. Ông đánh giá cao tác phẩm của những nhà làm phim gạo cội Âu Mỹ như Alfred Hitchcock, Howard Hawks, Luis Buñuel và Jean-Luc Godard.

1355996712519-cached-5987-1423556650.jpg">

Đạo diễn Iran Jafar Panahi

Kết thúc những ngày Tết, Nguyễn Thúy An, 25 tuổi, làm việc ở TP.HCM vẫn chưa hết ngỡ ngàng. Xót tiền đã đành, An còn có chút không thoải mái với tính hào phóng của Đăng, bạn trai lớn hơn 7 tuổi. 

Học hết lớp 12, Đăng, quê ở một tỉnh thuộc Bắc Trung Bộ vào Nam lập nghiệp. Khéo tay, tỉ mỉ, cẩn thận, Đăng làm việc trong lĩnh vực nội thất. Hơn 10 năm ở Sài Gòn, Đăng có công ty riêng, làm ăn thuận lợi.

Cô gái sốc vì bạn trai hào phóng lì xì như đại gia khi về quê - 1

Giám đốc trẻ lập nghiệp ở Sài Gòn cầm cả trăm triệu tiền mặt về quê lì xì (Ảnh minh họa)

Năm nay, dịch Covid-19 khó khăn nhưng công ty của anh vẫn đạt doanh thu cao, tăng trưởng tốt, lương thưởng cho người lao động đều tăng. 

Ngoài tiền biếu bố mẹ, ông bà, Tết năm nay, đến tận mùng 3 Tết, khi ra thăm nhà anh, An mới biết, Đăng chuẩn bị gần 100 triệu đồng về quê dùng riêng cho việc lì xì. 

Với con cháu trong anh em họ hàng, tầm khoảng 25 trẻ lớn bé, Đăng mạnh tay lì xì mỗi bé 2 triệu đồng, nhà nào có con đỗ đại học, anh mừng gấp đôi, gấp ba. 

Trong họ đã đành, anh bỏ bao lì xì 100.000 - 200.000 đồng mừng trẻ nhỏ trong làng, con của bạn bè, thầy cô, mừng người lớn tuổi, khó khăn. Với hoàn cảnh nào đặc biệt khó khăn, anh sẽ rút ví lì xì nhiều hơn. 

Từ khi làm ăn được, Đăng nổi tiếng cả xã về bản tính hào phóng với gia đình, làng xóm. Anh từng xây hẳn cho bố mẹ một căn nhà khang trang rộng rãi nhất làng. Anh em họ hàng cũng được anh biếu tiền, vay tiền không lấy lãi làm nhà, mua xe, nuôi con ăn học.  

Ở quê, Đăng cũng đóng góp hàng chục triệu đồng để làm đường, tu sửa này kia. Cách đây không lâu, Đăng quay về trường học cũ tài trợ trường hàng chục triệu đồng, mua sắm trang thiết bị cho trường. 

Những việc này, An không thể can thiệp dù rất xót tiền bạn trai. Nhưng riêng chuyện "rải" tiền lì xì của Đăng thì cô cảm giác như anh phóng khoáng, phô trương, khoe mẽ thái quá.

Đăng giải thích, trước giờ anh vẫn luôn rộng rãi với tiền lì xì. Cách đây vài năm, anh cũng chưa từng nghĩ đến việc lì xì nhiều người như vậy.

"Nhưng rồi thấy nay khó khăn, dân quê mình vừa chịu ảnh hưởng dịch, vừa bão lũ, khổ chồng khổ, anh mong chia sẻ chút lộc, chút niềm vui nhỏ nhỏ đến nhiều người, nhất là người già, trẻ nhỏ. Chứ nói về giá trị vật chất, mỗi người một ít, không thấm vào đâu", anh nói với bạn gái.

Với Đăng, đó không phải là số tiền nhỏ nhưng so với những khoản mua sắm không cần thiết, cúng bái "buôn thần bán thánh", đổi xe nọ kia... thì chẳng thấm vào đâu. 

Đơn giản là anh thấy, chỉ cần mình ngưng vung tay, hoang phí, bớt đi vài bữa nhậu, vài chai rượu ngoại, vài đôi giày... là đã có thể làm được rất nhiều việc ý nghĩa. 

Người bảo anh dại, có người khen hào phóng nhưng Đăng không bận tâm, anh làm vì mình muốn làm, miễn điều mình làm không vi phạm phát luật, đạo đức. Không phải anh muốn gây chú ý hay khoe mẽ, gây sốc vì nếu muốn như vậy, anh có nhiều cách khác.

Đăng nói với An, anh tự thấy mình may mắn hơn nhiều người và muốn san sẻ niềm vui tinh thần đến được với nhiều người nhất có thể. Nhất là với quê hương, nơi mình sinh ra...

Nghe bạn trai tâm tư, An hiểu hơn về lựa chọn của anh, hiểu hơn về bản tính, con người của anh. 

Đăng đã cầu hôn An, tính trong năm nay cưới. Cô gái vẫn băn khoăn, với tính cách của mình, việc tiến xa với người hào phóng quá mức như Đăng liệu sau này vợ chồng dễ lục đục, bật hòa? 

Cửa hàng ở Malaysia nổi tiếng nhờ bán đồ của người yêu cũ

Cửa hàng ở Malaysia nổi tiếng nhờ bán đồ của người yêu cũ

Những thứ phổ biến nhất tại cửa hàng Kedai Pernah Sayang là nhẫn, máy ảnh, túi xách và đồng hồ.

">

Cô gái sốc vì bạn trai hào phóng lì xì như đại gia khi về quê

Nhận định, soi kèo U19 Hungary vs U19 Áo, 2h00 ngày 20/3: Đầu xuôi đuôi lọt

 - Không chỉ bị sang chấn tâm lý sau khi gặp tai nạn, những người lái tàu còn gặp phải vô vàn thách thức từ nhiều phía. Họ bị người dân quây đánh, bị trừ lương, thậm chí là bị cấp trên kỷ luật… Để rồi sau đó, nhiều người không trụ vững đã phải bỏ nghề.

Trong suốt cuộc trò chuyện, những người lái tàu đều nhấn mạnh: “Chẳng có ai muốn xảy ra tai nạn bởi sau mỗi tai nạn chúng tôi không chỉ bị ảnh hưởng về tâm lý mà còn bị trừ lương. Thậm chí có tai nạn, người lái tàu còn bị những người dân quá khích vây đánh”.

{keywords}
Lái tàu Nguyễn Cảnh Dương (SN 1964)

Hơn 32 năm kinh nghiệm trong nghề lái tàu, ông Nguyễn Cảnh Dương, XN Đầu máy Hà Nội, vẫn còn nhớ như in khoảnh khắc ông và người lái phụ bị một nhóm người tìm đến tận buồng lái để "xử lý" vì lái tàu gây tai nạn cho người qua đường.

Ông Dương kể: “Hôm đó, tôi lái tàu đến địa phận TP. Phủ Lý (Hà Nam) thì va phải một người qua đường. Cú va chạm khiến người đó tử nạn. Chúng tôi phải dừng đoàn tàu để kéo người tử nạn ra khỏi đường ray, sau đó hoàn tất các thủ tục theo quy định của ngành.

Trong lúc làm thủ tục, người nhà nạn nhân chưa đến. Tuy nhiên một số người say rượu ở gần đó sau chứng kiến vụ tai nạn đã xông thẳng đến buồng lái chính đòi đánh lái tàu. Phát hiện ra người quá khích, tôi nhanh trí đóng chặt cửa buồng lái nên mới thoát nạn”.

“Lại nhớ về lần đầu tiên đi tàu gặp tai nạn” - ông Dương nói tiếp: “Người thân của nạn nhân đến, biết tôi là lái tàu họ quát tháo, chửi mắng tôi. Họ hỏi tôi: “Tại sao không hãm phanh, tại sao không kéo còi?”. Tôi giải thích và khẳng định đã kéo còi và hãm phanh nhưng người đi đường vẫn cố băng qua. Tàu thì không thể dừng ngay như các phương tiện giao thông khác được. 

Tôi càng giải thích thì người nhà nạn nhân càng muốn gây sự. Lúc đó, một cảnh sát kéo tôi ra. Anh ấy khuyên tôi nên tránh mặt để khỏi bị hành hung. Anh nhấn mạnh, người nhà bị tai nạn khiến nhiều người không giữ được bình tĩnh dẫn đến những chuyện không hay” - ông Dương kể tiếp.

Sau hàng chục năm cầm lái, ông Dương mới chiêm nghiệm lại, lời khuyên của người cảnh sát khi đó là hoàn toàn hợp lý bởi tai nạn không phải do lỗi của lái tàu nhưng chỉ cần thấy mặt lái tàu, nhiều người sẵn sàng lao vào "thượng cẳng chân hạ cẳng tay". 

Tuy nhiên đó là những “tai họa” mà ở chừng mực nào đó, họ có thể tránh được, trong khi thực tế, nhiều lái tàu còn bị kỷ luật vì những lý do không ai ngờ.

{keywords}

Ông Đoàn Ngọc Thạch (SN 1963) - nhân viên lái tàu với 33 năm kinh nghiệm, 29 năm là lái tàu chính của Xí nghiệp đầu máy Hà Nội

Ông Đoàn Ngọc Thạch (SN 1963), XN Đầu máy Hà Nội, kể: “Những năm 90 có một lái tàu cầm lái đoàn tàu Thống Nhất. Trên đường đi, ông ta phát hiện một đứa trẻ đang bò trên đường ray. Bên cạnh đứa bé không có người lớn trông nom. 

Người lái tàu nhanh chóng giật phanh hãm. May mắn đoàn tàu dừng trước khi lao vào đứa trẻ. Thế nhưng sau đó lái tàu lại bị kỷ luật vì dừng tàu trái phép, không có lý do.

Theo đó, người nhà khi thấy con mình không sao đã chạy đến bế cháu đi luôn. Người lái tàu không tìm được họ nên không có nhân chứng để chứng minh cho việc dừng tàu của mình là hợp lý. 

Hôm sau ông quay lại tìm người nhà đứa trẻ đó để xin xác nhận. Tuy nhiên việc xác nhận ấy không được công nhận từ phía cơ quan. Cuối cùng, người lái tàu ấy đã quyết định nghỉ việc, bỏ nghề… ”.

Ông Thạch cho biết, dù sao không phải vì một người bị kỷ luật như vậy mà cánh lái tàu sợ hãi không cứu người. “Họ vẫn hãm tàu để tránh và cứu được rất nhiều mạng người trước lưỡi hái tử thần” - ông khẳng định.

Ngọc Trang - Vũ Lụa

">

Cứu em bé trên đường ray, lái tàu nhận quyết định kỷ luật

Đọc bài viết "Tôi ở lại châu Âu sau du học vì không cạnh tranh nổi trong nước", tôi xin chia sẻ vài điều. Tôi là người xin được học bổng du học và sau đó ở lại định cư. Những chia sẻ của tác giả bài trước hoàn toàn đúng với tôi. Thực tế, chúng tôi, những người chỉ tập trung học chuyên môn, nhất là các ngành kỹ thuật ở nước ngoài, gần như không đủ kỹ năng mềm để làm ở Việt Nam.

Thứ nhất,văn hóa làm việc ở trong nước cần nhiều thứ ngoài chuyên môn. Tôi từng làm nhà nước mấy năm trước khi đi du học. Thời gian đó, tôi không có xích mích với ai cả, nhưng hầu như ngày nào cũng lo lắng mình có hành xử sai, không khéo léo. Bố mẹ tôi xuất thân lao động, ít học, nên chẳng thể giúp được gì.

Lúc ấy, tôi chỉ có một mình, thân cô thế cô, không "ô dù", mỗi ngày đều phải căng tai, căng mắt quan sát và học hỏi cách cư xử của mọi người để làm theo, cố đọc ý nghĩ của họ khi xung quanh chỉ toàn nói những điều đầy ẩn ý.

Để có thể sống an toàn những năm đó, tôi chọn cách thành thật, dù có phần ngu ngơ. Đổi lại, tôi không làm mất lòng ai, cũng không ai chấp nhặt tôi. Nhưng ngược lại, vì không khéo léo nên tôi cũng không được ai nâng đỡ cả. Tôi có thể học cách gọt hoa quả, nấu vài món để mời đồng nghiệp vào buổi trưa, nhưng thật sự không thể thoải mái, tự nhiên đến nhà sếp để biếu xén lấy lòng mỗi dịp Tết.

Tôi là một người hướng nội, cả ngày im như thóc, nên không hợp làm việc ở Việt Nam. Mặc dù tôi xin được học bổng của chính phủ, sau này còn tốt nghiệp loại giỏi ở nước ngoài, nhưng ở chỗ làm cũ, tôi chỉ là một nhân viên bình thường.

>> Tôi chấp nhận thua lỗ khi cho con đi du học

Thứ hai,công việc của tôi tại nước ngoài chủ yếu là nghiên cứu khoa học. Các ngành này ở Việt Nam lại ít công việc, lương thấp, dù phải học rất nhiều. Trong khi xã hội vốn nhiều áp lực về vật chất, nhà cửa, xe hơi, học hành của con cái... Dù tôi là người biết đủ, không ham xa hoa, nhưng liệu con tôi có hiểu cho mẹ chúng? Hay một ngày nào đó, nó cũng sẽ chạnh lòng vì "nhà mình không giàu".

Vì thế, tôi chọn ở lại lập nghiệp ở nơi xa, ít áp lực hơn. Ít nhất, ở bên này, con tôi có thể ngủ nhiều hơn, sau này muốn làm công nhân, nông dân gì cũng được, cuộc sống cũng không quá vất vả.

Thứ ba,giá nhà ở Việt Nam đang tăng quá nhanh. Là mẹ đơn thân, gia đình nghèo, tôi không thể mua nhà ở Hà Nội, trong khi nghề khoa học như tôi bắt buộc phải làm ở thành phố lớn. Ở nước ngoài, họ cho vay gần 100% giá trị nhà trong 30 năm, nên tôi sớm mua được nhà. Dù có còn nợ, nhưng dẫu sao tôi còn có nhà để ở. Chứ muốn tự mua nhà ở Hà Nội, hoặc là tôi phải cực kỳ giỏi, hoặc phải nhanh nhạy, biết làm ăn, có ý tưởng, biết đầu tư... Rõ ràng tôi không thể cạnh tranh nổi.

">

'Du học loại giỏi nhưng không dám về nước làm việc'

“Hẹn ăn trưa”tập 254 đã mai mối cho chàng kỹ sư xây dựng Lâm Thanh Phương (27 tuổi, ở Thủ Đức, TP.HCM). Anh là con thứ 2 trong gia đình có 3 con (2 trai, 1 gái).

Anh chàng có điểm mạnh là vui vẻ, hòa đồng và hay giúp đỡ người khác. Anh chưa từng trải qua mối tình nào. “Em thích người ta nhưng người ta không thích em. Có lẽ do em nói ít và nói chuyện dở quá. Trước đây, em có yêu đơn phương một bạn 2 năm trời. Nhưng thấy xe bạn nam khác dựng trước nhà cô gái ấy nên em bỏ cuộc luôn”, Thanh Phương chia sẻ với MC Cát Tường.

{keywords}
Chàng kỹ sư Thanh Phương

Nghe vậy Cát Tường lập tức phê bình Thanh Phương không mạnh mẽ trong chuyện tình cảm vì "chưa lâm trận đã bỏ cuộc".

“Nếu em thích ai đó phải "lăn xả" vào thể hiện, bày tỏ thái độ thì con gái mới biết, mới thích. Em cứ im im, lượn lượn xung quanh thì làm sao có cơ hội”, nữ MC nói.

Chàng trai kể thêm: "Cũng có lần em quyết đoán lắm. Mười một giờ đêm, em rủ cô ấy ra ngoài. Em hỏi cô ấy có thích em không? Thích thì tính tiếp, không thích thì chở về luôn. Cô ấy nói không, thế là em chở cô ấy về".

Tuy nhiên, Cát Tường vẫn nhận định: "Ngay cả cô gái có thích em mà em hỏi vậy chắc cô ấy cũng khó mà gật đầu. Con gái thường thể hiện bằng hành động. Nếu 11h đêm mà ra ngoài với con trai phần lớn là thích.

Hay em nắm tay họ mà họ không gạt ra cũng có nghĩa là thích. Em cứ thẳng thừng như vậy dễ “xôi hỏng bỏng không” lắm. Em phải bày tỏ tình cảm của mình trước để cô ấy hiểu đã...".

Đến với chương trình lần này, Thanh Phương được ghép đôi cùng cô nàng giáo viên mầm non Nguyễn Minh Châu (28 tuổi, TP.HCM).

Minh Châu ngại ngùng khi nhiều tuổi hơn Thanh Phương nhưng được MC Cát Tường động viên, trấn an.

Cô giáo mầm mon chia sẻ, bản thân là người vui vẻ, thoải mái, tự tin. Trước đây, với ngoại hình mũm mĩm, Minh Châu thường xuyên mặc cảm về cơ thể. Nhưng sau này khi trưởng thành, cô biết cách để tự tin hơn trong cuộc sống. Cô cũng chia sẻ về công việc của mình – dạy dỗ, chăm sóc trẻ, khá vất vả, mệt nhọc.

Cô giáo mầm non trải qua 3 mối tình, mối tình gần đây nhất chia tay do cô dành nhiều thời gian cho công việc và học nâng cao nên bạn trai chủ động rút lui.

Khi trái tim ngăn cách được mở ra, cặp đôi có cơ hội cùng dùng bữa trưa và trò chuyện khá tâm đầu ý hợp. Bố mẹ của cô giáo cũng dành nhiều lời khen cho chàng trai “hiền lành, dễ thương” và mong họ thành đôi.

Khi biết bạn trai làm gần chỗ mình, cô giáo mầm non chủ động “thả thính”: “Nếu rảnh anh có thể đưa đón em đi học”, “Sao mình không vô tình lướt qua nhau”…

Giây phút nắm tay nhau, chàng kỹ sư chia sẻ: “Nhìn em anh rất thích. Thời gian gặp nhau còn ngắn ngủi, anh mong mình có cơ hội để được tìm hiểu nhau nhiều hơn”.

{keywords}
Cô giáo mầm non Minh Châu

Cô giáo mầm non cho biết: “Thời gian gặp nhau ngắn nên mình chưa hiểu được nhau nhiều. Em thấy anh hơi run. Em thì rất thoải mái và hơi “nhây”. Nếu mình có cơ hội, hy vọng anh hiểu, thông cảm, kiên trì vì tính em cũng hơi bướng và lỳ. Anh chiều được em và em đồng ý là gia đình em cũng đồng ý”.

Tưởng như cặp đôi đã đồng ý hẹn hò nhưng phút cuối cùng, Minh Châu lại không bấm nút.

“Phương rất dễ thương nhưng để đồng hành cùng Châu thì chưa đủ thuyết phục trái tim Châu. Xin lỗi Phương, hy vọng mình vẫn là bạn”, cô giáo giải thích. Sau đó, bất ngờ Minh Châu tiếp tục nói: “Còn nếu Phương thích thì vẫn có thể theo đuổi”.

Lời chia sẻ này của Minh Châu khiến nhiều khán giả thắc mắc. “Cả hai rất hợp nhưng cô gái thì cứ lòng vòng, chẳng biết muốn gì”, người xem NhiemTran nhận xét.

Xem thêm video: Xót xa phút cụ ông Tây Ninh tiễn biệt bạn đời: Hẹn kiếp sau lại làm vợ chồng

Xin hẹn hò, phút cuối ông chủ xưởng gỗ lại ‘lật kèo’ khiến cô gái đẹp bất ngờ

Xin hẹn hò, phút cuối ông chủ xưởng gỗ lại ‘lật kèo’ khiến cô gái đẹp bất ngờ

Quyết định cuối cùng của người chơi Ngọc Tuy khiến nhiều khán giả bức xúc. Họ cho rằng, nam chính thiếu sự chân thật với đối phương.

">

Cô giáo từ chối hẹn hò nhưng vẫn muốn bạn trai theo đuổi

友情链接