Đại gia đến từ Nhật Bản đã từng xem xét việc loại bỏ ổ cứng khỏi chiếc PS3 Slim để chuyển sang dùng dịch vụ lưu trữ từ xa.
Trong một cuộc trả lời phỏng vấn,đãcóthểnhỏhơnnữtiền đô hôm nay bao nhiêu phó giám đốc bộ phận công nghệ của Sony, ông Masayuki Chatani đã tiết lộ những thông tin thú vị về quá trình thu gọn từ chiếc PS3 cồng kềnh nguyên bản thành hình dạng thon gọn như hiện nay.
“Thật sự là rất khó để thu gọn một cỗ máy tiêu hao năng lượng lớn như PS3, dùng đến công suất 250W, vào trong một vỏ khung nhỏ như ta thấy hiện nay,” ông cho biết. “Tôi nghĩ đây là một công nghệ thiết kế rất tiên tiến, và tôi rất tự hào vì những gì mà các kĩ sư của chúng tôi đã đạt được. Đúng là kích thước của PS3 Slim có thể đã nhỏ hơn nữa nếu chúng tôi đưa phần nguồn cung cấp điện ra ngoài, nhưng như thế sẽ làm hạn chế nghiêm trọng khi di chuyển và sử dụng, gây khó khăn hơn cho game thủ”, ông nói.
Sáng sáng 'súc miệng' bằng điếu thuốc, bệnh nhân bị 'ung thư' hỏi thăm
Sáng vừa dậy, chưa kịp ăn sáng, ông Thường đã với tay lấy điếu cày làm một điếu cho tỉnh người. Một ngày ông bàng hoàng trước kết quả căn bệnh ung thư đã xuất hiện trong cơ thể mình.
Có lần còn bảo con dâu dậy sớm, đi chợ rồi nấu nướng cho cả nhà ngày nghỉ, thế mà cô ta gào lên là ‘mẹ đừng có nghĩ con là con ở trong nhà này, mẹ thích thì đi mà nấu'. (Ảnh minh họa)
Kết cục này làm tôi cảm thấy xấu hổ với họ và từ hôm đó, tôi cấm tiệt con trai tôi qua lại với cô gái đó. Trước khi cô gái đó ra về, tôi không quên nói với ra một câu ‘chúc cháu hạnh phúc’. Cô gái ấy chắc cũng đủ thông minh để hiệu được dụng ý của tôi là gì…
Suốt thời gian đó, tôi cấm con trai không cho quan hệ, đi lại với người con gái của con. Và tôi cũng cấm luôn con dùng số điện thoại cũ, để cô gái này không còn cơ hội níu kéo.
Gần 1 năm sau, tôi đưa về nhà một cô gái xinh đẹp, tiểu thư, con nhà giàu, để mai mối cho con trai. Thật ra, con trai tôi cũng không ưng lắm nhưng vì tác động từ nhiều phía nên cuối cùng, con cũng gật đầu cưới cô gái đó. Tôi đã vui vô cùng trong ngày cưới vì nghĩ con mình sẽ lấy được con nhà giàu, xinh đẹp, cao ráo, sau này cháu mình chắc sẽ xinh xắn giỏi giang lắm. Không những vậy, đây còn là con của một người bạn của tôi nên tôi càng thấy gần gũi và tin tưởng…
Chỉ là, đời không như là mơ, tôi đã không thể ngờ, cô con dâu tôi cưới về cho con trai lại là một ‘con hổ dữ’. Mới những ngày đầu về làm, cô ấy đã coi mình như là tướng trong nhà. Phong cách ăn mặc phoáng khoáng, tiểu thư đài các, suốt ngày chỉ biết đi chơi, làm đẹp, ăn diện và không bao giờ chịu làm việc nhà, dù là việc nhỏ. Ví như giặt giũ, phơi phong, cơm nước, con dâu cũng không làm. Tôi có nói thì lại bảo ‘con thuê cho mẹ giúp việc nếu mẹ thích, còn đó không phải việc của con’. Tôi nghe mà choáng váng toàn thân, thật sự không tin được, đây lại là lời mà cô con dâu tôi yêu quý nói ra từ chính miệng mình.
Có lần còn bảo con dâu dậy sớm, đi chợ rồi nấu nướng cho cả nhà ngày nghỉ, thế mà cô ta gào lên là ‘mẹ đừng có nghĩ con là con ở trong nhà này, mẹ thích thì đi mà nấu. Một mình con sao phải phục vụ cả nhà chồng, có nhà chồng đông thế thì nên phục vụ một mình con, nghe còn có lý hơn’. Cứ như thế, con dâu về nhà chồng không làm một việc gì. Tôi có nói thì cô ta bảo, ‘con ở nhà con, con sung sướng lắm, được cả nhà chiều chuộng, yêu thương, sao con đi lấy chồng lại phải khổ như vậy chứ, ai có quyền bắt con phục vụ nhà chồng?’.
Tôi bắt đầu cảm thấy ân hận vì tất cả những gì mình đã làm. Đúng là, ông trời đang bắt tôi phải trả giá vì đã tự sắp đặt cuộc hôn nhân cho con trai của mình. Mỗi ngày, chính người mẹ chồng như tôi lại là người sống không yên với cô con dâu đành hanh, khó chịu. Tôi phải phục vụ cơm nước cho cả nhà thật… Còn con dâu thì chỉ đi làm, đi chơi và thích về lúc nào thì chỉ báo một tiếng là xong, không cần ai đồng ý…
Điều đau lòng hơn là, con dâu không chấp nhận sinh con, hoặc là không thể sinh con thì tôi không rõ. Mỗi lần tôi nói chuyện đó, cô ta lại gằn giọng lên quát tháo cả nhà rằng, ‘mẹ thích thì mẹ sinh đi’. Thời nào mà con dâu lại láo lếu với mẹ chồng như thế cơ chứ?
Con trai thì chán nản vì chuyện này và cũng bất lực và không thèm quan tâm vì đó là hệ quả của việc tôi muốn con lấy vợ. Giờ, con đề nghị với tôi bỏ vợ nhưng tôi lại sợ hàng xóm cười vào mặt mình nên không dám…
5 năm rồi, chúng vẫn không sinh con. Và 5 năm rồi, tôi bỗng gặp lại cô gái này nào con tôi đưa về nhà ra mắt mà bị tôi coi thường. Cô ấy giờ xinh đẹp, dịu dàng, ăn diện, sành điệu. Nhìn thấy tôi, cô ấy đã nhanh chóng đến gần, vồn vã chào hỏi và không quên hỏi thăm con trai của tôi giờ sống có tốt không, có mấy cháu rồi. Tôi chua chát khi nghe những câu hỏi đó, cố nhoẻn miệng cười để khỏi gượng. Nhìn gia đình họ hạnh phúc đi bên nhau, con trai con gái có cả, xinh đẹp, quấn quýt mà mình thấy xấu hổ và chạnh lòng.
Ông trời sắp đặt cho tôi cuộc gặp gỡ này có phải muốn cho tôi thấy, tôi đã gây ra việc sai lầm như thế nào trong đời mình không? Khinh nghèo, trọng giàu, ruồng bỏ người mà con trai yêu để rồi sau 5 năm, tôi nhận được kết cục cay đắng như thế này. Đúng là quả báo cho người không xứng đáng làm mẹ như tôi. Hủy hoại hạnh phúc cả đời của con, còn hủy hoại cả gia đình và làm khổ bản thân mình… Tôi hối hận lắm rồi…