Nhưng đó chỉ là những con số ước tính bởi hiện nay với gần 200 studio sản xuất game của người Việt, số lượng studio có trụ sở trong nước chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn lại được đặt tại nhiều nơi trên thế giới, chủ yếu là Singapore.
Điều này được thể hiện rõ khi tại Hội nghị "Kết nối mở rộng thị trường ngành game Việt Nam: Vươn tầm thế giới"diễn ra ngày 10/12/2022, ông Lê Quang Tự Do, Cục trưởng Cục Phát thanh, truyền hình và Thông tin điện tử cho biết: “Doanh thu game của Việt Nam năm 2018 đạt 365 triệu USD, năm 2021 đạt 665 triệu USD và dự báo khả quan trong năm 2022. Tuy nhiên, số tiền đóng thuế cho Nhà nước chỉ chiếm 50%, còn lại là các cá nhân, tổ chức đóng thuế cho nước ngoài, chủ yếu ở Singapore”.
Có nhiều nguyên nhân để các studio game Việt đặt trụ sở tại Singapore như môi trường đầu tư tốt hơn, không phải xin giấy phép cung cấp dịch vụ trò chơi điện tử và giấy phép phê duyệt nội dung kịch bản cho từng sản phẩm game vốn mất nhiều thời gian của doanh nghiệp. Song nguyên nhân quan trọng nhất mà các studio game Việt đang đặt trụ sở tại đây chia sẻ đó chính là những chính sách rõ ràng về thuế.
Đại diện một studio có trụ sở ở Singapore cho biết, một nhà sản xuất game đặt cơ sở tại Việt Nam phải chịu rất nhiều loại thuế như thuế giá trị gia tăng 10%, thuế nhà thầu 10% (nếu là doanh nghiệp được đầu tư vốn từ công ty nước ngoài, hay phát hành game ra nước ngoài), thuế thu nhập doanh nghiệp 20%... Trong khi tại Singapore chỉ đóng duy nhất một loại thuế, đó là thuế thu nhập doanh nghiệp 17%.
Công ty mới thành lập trong 3 năm đầu sẽ được miễn 75% mức thuế áp dụng lên thu nhập chịu thuế 100.000 USD Sing đầu tiên và tiếp tục được miễn 50% mức thuế áp dụng lên thu nhập chịu thuế 100.000 USD Sing tiếp theo. Nghĩa là mức thuế thực tế với 100.000 USD Sing đầu tiên là 4,25% và 8,5% đối với 100.000 USD Sing tiếp theo. Ngoài ra, công ty có thể tham gia chương trình miễn thuế một phần (PTE) cho năm thứ 4.
Singapore cho rằng, việc đánh thuế hai lần trên cùng một loại thu nhập sẽ ảnh hưởng đến thương mại quốc tế. Để giải quyết vấn đề, nước này tham gia ký kết các hiệp định tránh đánh thuế hai lần với hơn 80 quốc gia.
“Tại Việt Nam doanh nghiệp phải chịu rất nhiều loại thuế, trong khi ở Singapore lại có những quy định thuận lợi như vậy nên việc các studio chọn đặt trụ sở ở nước này là điều hiển nhiên”, vị đại diện cho biết.
Nhằm thúc đẩy phát triển ngành game tại Việt Nam, đặc biệt là ở lĩnh vực sản xuất, Bộ TT&TT đã xây dựng Chiến lược phát triển lĩnh vực trò chơi điện tử trên mạng giai đoạn 2022-2027, đề xuất đưa ra nhiều giải pháp hỗ trợ các doanh nghiệp sản xuất game trong nước.
Trong đó, đáng chú ý là nghiên cứu xây dựng cơ chế thí điểm cho phép phát hành game do Việt Nam sản xuất mà không cần thẩm định, cấp phép trong vòng 06 đến 12 tháng để có cơ sở đánh giá về thị hiếu của người chơi đối với sản phẩm game Việt. Đề xuất giảm thuế thu nhập doanh nghiệp đối với doanh nghiệp vừa sản xuất vừa phát hành game online mang tính giáo dục từ 20% xuống còn 15%. Doanh nghiệp trong nước khởi nghiệp về sản xuất game online phục vụ thị trường nội địa và xuất khẩu được miễn, giảm thuế thu nhập doanh nghiệp 2 năm.
Theo đại diện một studio game, nếu như có chính sách rõ ràng, đặc biệt là về thuế, nhiều doanh nghiệp sản xuất game triệu USD sẵn sàng về Việt Nam. Thế nhưng, vừa qua Bộ Tài chính lại đề xuất áp thuế tiêu thụ đặc biệt cho game online, rào cản này khiến số doanh nghiệp đặt trụ sở tại nước ngoài nhiều khả năng tăng lên, thay vì trở về đóng góp cho đất nước.
Cô cho biết: “Tôi nhận lời trình diễn tại Lễ hội Áo dài Nghệ An vì chương trình có ý nghĩa nhân văn là lan toả hình ảnh áo dài đến với nhiều hơn, đặc biệt là áo dài của phụ nữ Việt Nam. Tôi cảm thấy vinh dự và tự hào khi có thể đóng góp cho chương trình trong hành trình này”.
Các anh các chị có bao giờ tính, mỗi năm các đài truyền hình sản xuất bao nhiêu gameshow, chương trình truyền hình thực tế? Các bạn có bao giờ đếm 63 tỉnh thành trên cả nước có bao nhiêu cuộc thi thể hình, bơi lội, bóng đá, cầu lông thường niên? Chắc chắn là chẳng bao giờ rồi! Vậy tại sao các anh chị phải đong đếm số lượng cuộc thi nhan sắc?
Có bao giờ chúng ta kỳ vọng quán quân ở các gameshow, nhà vô địch của các chương trình truyền hình thực tế sẽ thay đổi thế giới? Có khi nào các bạn kỳ vọng người về nhất cuộc thi bơi lội, người giành huy chương vàng sân chơi cầu lông sẽ giúp triệu người dân cả nước thêm đam mê môn thể thao này? Chắn chắn là không rồi! Đơn giản bởi mỗi người một sở thích, một sức khoẻ nên sẽ phù hợp với một môn thể thao khác nhau.
Trước câu hỏi liệu có phải đang “loạn hoa hậu không”, ông Nguyễn Quang Vinh, nguyên quyền Cục trưởng Cục Nghệ thuật biểu diễn (NTBD), đã phát biểu thẳng thắn: “Điều đó là bình thường, không đáng lo ngại bởi đây chỉ là một hoạt động giải trí đơn thuần. Mọi người càng quan tâm đến hoa hậu thì các công ty giải trí càng muốn tổ chức thi hoa hậu, như quy luật có cầu ắt có cung, và đó là quyền của thị trường, chúng ta không thể áp đặt bắt họ dừng việc kinh doanh của họ.
Khi chúng ta trả hoạt động này về cho xã hội tự vận hành theo đúng quy định của pháp luật thì cuộc thi nào có chất lượng sẽ tồn tại, còn cuộc thi nào tổ chức không tốt, vi phạm pháp luật sẽ bị xử lý nghiêm và chắc chắn sẽ không mấy ai nhớ đến cuộc thi đó và họ sẽ phải ngừng thôi. Chúng ta muốn phát triển kinh tế thị trường nhưng lại đòi duy trì tư duy quản lý bao cấp và việc trói buộc tự do kinh doanh đúng pháp luật là điều mâu thuẫn".
Ông Vinh nói chẳng sai! Có cung thì ắt có cầu. Một ví dụ khá rõ ràng nằm ở lĩnh vực ca nhạc. Để lên ngôi “diva”, Thanh Lam, Mỹ Linh… đã phải rèn giũa trên giảng đường biết bao năm, luyện thanh không kể ngày đêm. Nhưng hôm nay, hàng loạt chương trình mà tôi chẳng muốn kể tên đã đưa biết bao người - thuộc đủ mọi ngành nghề, lứa tuổi và chưa qua trường lớp âm nhạc nào - trở thành ca sĩ. Không ngoa khi nói “thời nay, cứ cầm mic lên là thành ca sĩ”. Danh xưng ca sĩ chẳng còn có ý nghĩa như xưa nữa. Nhưng giữa hàng ngàn người cầm mic ấy, chúng ta có quyền lựa chọn để nghe người hát mình yêu thích. Khi ấy trong lòng ta, người đó mới thực sự là diva, divo!
Quay lại câu chuyện hoa hậu, nếu ở thế hệ đàn anh đàn chị hay xa hơn là cha mẹ chúng tôi, 20-30 năm trước thì chắc chắn câu hỏi: “Tại sao lại có nhiều cuộc thi hoa hậu?” sẽ được đặt ra. Câu hỏi đó đơn giản xuất phát từ sự so sánh những Hoa hậu Việt Nam Diệu Hoa, Bùi Bích Phương… với các nàng hậu bây giờ. Nhưng mỗi thời đại lại có một lối sống, một nếp nghĩ khác nhau. Hơn nữa, so sánh chỉ là so sánh mà thôi, chẳng bao giờ có sự đồng thuận tuyệt đối đâu!
Cứ hỏi những bạn trẻ 9X đời cuối hay lứa 2K xem, tôi tin các em, các cháu ấy chẳng quan tâm có bao nhiêu cuộc thi hoa hậu, bao nhiêu danh xưng người đẹp. Tất cả với họ, đơn giản chỉ như một gameshow mà thôi. Sau 25 hay 35 và thậm chí 45, 55… cuộc thi mỗi năm sẽ có rất nhiều hoa hậu, á hậu nhưng ai là hoa hậu trong lòng tôi, trong lòng bạn thì mỗi người có một lựa chọn riêng.
Ấy là chưa kể, mây tầng nào thì đi cùng gió tầng ấy! Các cuộc thi “mì ăn liền” gắn liền với tính thương mại, chỉ “tốt nước sơn” mà không “tốt gỗ” thì sẽ sớm bị đào thải. Nói một cách lạc quan hơn, các cuộc thi này còn non trẻ lắm, hãy cho nó một cơ hội đi. Biết đâu có nhiều điểm tốt chúng ta chưa nhận ra. Chưa kể việc sáng tạo trong cách tổ chức cũng là điều những người làm lâu năm cần học tập để thay đổi.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi hay những người cùng quan điểm tán thành việc tổ chức tràn lan các cuộc thi nhan sắc, để “phấn mốc bốc phét với vôi tôi”. Nhưng những người đẹp không được công nhận, tôn vinh một cách chính thống, hoặc những mỹ nhân còn nhiều thiếu sót chính tấm gương sáng để đại diện của Việt Nam soi mình trong đó.
Thanh Nga (Đặng Thai Mai - Hà Nội)
Độc giả có thể gửi ý kiến về địa chỉ: banvanhoa@vietnamnet.vn. Ý kiến của bạn không nhất thiết trùng với quan điểm của VietNamNet. Xin trân trọng cảm ơn!
" alt=""/>Sắc đẹp là một tài năng, Hoa hậu chỉ là gameshow… sao phải “căng”?