2025-03-21 20:08:23 Nguồn:NEWS Tác Giả:Nhận định View:801lượt xem
Để không có người dân,ắtsóngGtạocơhộiđẩynhanhchuyểnđổisốtrực tiêp bóng đá hôm nay khách hàng nào bị bỏ lại phía sau, cơ quan chức năng cùng các nhà mạng đã chuẩn bị phương án hỗ trợ chuyển đổi tối ưu cho người dùng.
Bà Nguyễn Thị Miền, ở thôn Tân Mạch, xã Vĩnh Thái, huyện Vĩnh Linh đã quen dùng chiếc điện thoại đời cũ sử dụng mạng 2G -Ảnh:T.T
Từ khi sử dụng điện thoại đến nay, bà Nguyễn Thị Miền, ở thôn Tân Mạch, xã Vĩnh Thái, huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị đã quen dùng chiếc điện thoại đời cũ với chức năng đơn giản nghe, gọi, nhắn tin thông thường. Bà Miền cho biết: “Công việc hằng ngày của tôi là đi thu mua phế liệu, không cần sử dụng điện thoại quá đắt tiền, do đó chỉ dùng loại điện thoại sử dụng sóng 2G. Nghe các con cháu thông tin sắp tới nhà mạng sẽ bỏ dần công nghệ này nên tôi cũng băn khoăn”.
Thống kê của Bộ Thông tin và Truyền thông cho biết, đến cuối tháng 12/2023, tại Quảng Trị có 2.786 trạm thu phát sóng di động (trạm BTS) các loại của 3 nhà mạng Vinaphone, Viettel, Mobifone với tổng số 742.872 thuê bao điện thoại di động đang hoạt động. Trong đó, có 733 trạm BTS phát sóng 2G với 137.747 thuê bao.
Viễn thông Quảng Trị - đơn vị cung cấp dịch vụ mạng Vinaphone có lượng thuê bao lớn trên thị trường đã và đang thực hiện các bước để tắt sóng 2G theo đúng lộ trình đặt ra. Đại diện VNPT Quảng Trị cho biết, hiện nay, nhà mạng còn 525 trạm phát sóng BTS 2G.
Theo lộ trình, đến hết năm 2024 sẽ tiến hành tắt sóng 2G đối với 50 trạm BTS, năm 2025 thực hiện với 390 trạm BTS và đến tháng 9/2026 sẽ hoàn thành tắt sóng các trạm còn lại theo đúng lộ trình Bộ Thông tin và Truyền thông quy định.
Để người dân chủ động chuyển đổi thiết bị và không gây ảnh hưởng đến thông tin liên lạc khi tắt sóng 2G, Vinaphone chủ động gửi tin nhắn thông báo, đồng thời tăng cường tư vấn, hướng dẫn người dân chuyển đổi thiết bị. Nhà mạng cũng rà soát số lượng thuê bao còn sử dụng mạng 2G để hỗ trợ chuyển đổi miễn phí sang sim 4G. Về lộ trình tắt sóng 2G, Vinaphone sử dụng thiết bị hiện đại nhất để quét sóng, khu vực nào hiệu suất sử dụng dịch vụ sóng 2G thấp sẽ thực hiện tắt để giảm chi phí cho đơn vị, tăng băng thông đường truyền.
Ngày 27/9/2022, Bộ Thông tin và Truyền thông đã có công văn số 4833/ BTTTT-CVT về việc định hướng chủ trương chung để triển khai kế hoạch và lộ trình dừng công nghệ di động 2G trên toàn quốc. Lộ trình tắt sóng 2G đã được lên kế hoạch chi tiết: Đến tháng 9 năm nay, khi giấy phép sử dụng băng tần 900 Mhz hết hạn, các mạng di động sẽ phấn đấu không còn thuê bao chỉ có 2G. Từ tháng 9/2024 đến tháng 9/2026, vẫn duy trì hệ thống mạng 2G, nhưng không phát triển thuê bao mới. Thời gian duy trì mạng 2G sẽ giúp người sử dụng có thể chuyển dần sang các thiết bị di động thông minh, giá rẻ.
Theo các chuyên gia, việc tắt hoàn toàn sóng 2G nhằm mục tiêu tận dụng tài nguyên tần số cho các công nghệ viễn thông hiện đại, phù hợp với xu thế phát triển. Một nhà mạng không nên tồn tại đồng thời các công nghệ 2G, 3G, 4G, 5G vì rất tốn kém trong khai thác, vận hành mạng lưới.
Từ ngày 1/3/2024, nhà mạng không cho phép nhập mạng mới các máy điện thoại di động chỉ hỗ trợ công nghệ 2G không thuộc danh sách các máy điện thoại 2G được chứng nhận hợp quy. Đây là yêu cầu được Cục Viễn thông - Bộ Thông tin và Truyền thông gửi đến các doanh nghiệp viễn thông nhằm “triển khai giải pháp ngăn chặn máy điện thoại di động 2G không được chứng nhận hợp quy mới kết nối vào mạng viễn thông di động”, nằm trong lộ trình tắt sóng 2G tại Việt Nam.
Thực hiện chỉ đạo của Bộ Thông tin và Truyền thông, Sở Thông tin và Truyền thông đã đề nghị các doanh nghiệp viễn thông di động không cho phép nhập mạng mới các máy điện thoại di động chỉ hỗ trợ công nghệ 2G không thuộc danh sách các máy điện thoại 2G được chứng nhận hợp quy do Bộ Thông tin và Truyền thông công bố.
Thực hiện truyền thông rộng rãi việc triển khai giải pháp kiểm soát, ngăn chặn kết nối vào mạng viễn thông di động này tới khách hàng của mình, đồng thời, công bố các thông tin đầu mối giải quyết khiếu nại của khách hàng. Tổ chức thực hiện hiệu quả về việc định hướng triển khai lộ trình, kế hoạch dừng công nghệ di động 2G. Xây dựng chính sách hỗ trợ người dân đầu tư thiết bị đầu cuối di động 4G và các chính sách giá cước nhằm đảm bảo không gián đoạn thông tin liên lạc.
Lộ trình tắt sóng 2G sẽ còn nhiều thời gian để người sử dụng có thể chuyển sang thiết bị thông minh, đồng thời các cơ quan chức năng cũng như các nhà mạng đã chuẩn bị các phương án hỗ trợ chuyển đổi tối ưu.
Trong thời gian này, nếu người sử dụng điện thoại 2G không thể nghe, gọi hoặc nhắn tin, có thể trực tiếp đến các trung tâm dịch vụ của đơn vị cung cấp dịch vụ viễn thông hoặc sử dụng điện thoại của người thân để liên hệ với các số điện thoại hotline của mạng viễn thông mà họ đang sử dụng để được hỗ trợ kịp thời.
Triết lý của Marva Collins được tóm tắt trong lời hứa với các học sinh: "Tôi sẽ không để các em thất bại"! Ảnh: TTXVN.
Cuộc cách mạng mang tên Collins Là giáo viên tại thành phố Chicago, Marva Collins nhận thấy các giáo viên nơi đây mất dần niềm tin rằng, đám học trò của mình có thể thoát khỏi cảnh u tối và vô vọng khi nhìn thế hệ này nối tiếp thế hệ kia không lối thoát.
Bà cho rằng, khi giáo viên luôn luôn có những suy nghĩ như vậy thì tất nhiên học sinh sẽ bị ảnh hưởng, vì vậy bà quyết định mở một trường tư mang tên Westside Preparatory School.
Đa số những đứa trẻ này không được hệ thống học đường của thành phố Chicago chấp nhận vì cách cư xử thiếu văn hoá của chúng hoặc vì chúng không có khả năng học và vì nhiều lý do khác nữa. Do đó, West Preparatory School là cơ hội cuối cùng của chúng nếu không muốn trở thành bọn trẻ lang thang đường phố.
Không ít người tự hỏi: "Làm thế nào mà bà ta có thể dạy nổi những thành phần, mà vẫn được cho rằng, không thể giáo dục được?".
Nhưng, Collins không nghĩ vậy: "Trên khắp đất nước này, các giáo viên tồi thì hay quát mắng, la hét, và học sinh sẽ gào lên đáp trả. Các giáo viên tốt mở những lớp học đầy sự hào hứng cho học sinh. Giáo viên tốt sẽ đi tìm câu trả lời để giải quyết các vấn đề, trong khi giáo viên tồi chỉ biết đổ lỗi cho lý do là học sinh không chịu học".
Thay đổi giáo dục Mỹ Triết lý của Marva Collins được tóm tắt trong lời hứa của bà với các học sinh:"Tôi sẽ không để các em thất bại!".
Bà cũng có niềm tin sắt đá vào các học trò: "Nếu giáo viên tin rằng những đứa trẻ không thể học nổi, thì tất nhiên là chúng sẽ không học. Nếu giáo viên tin rằng xuất thân của học sinh có thể ảnh hưởng những thành tựu mà chúng có thể vươn tới, các chương trình giảng dạy sẽ làm cho đứa trẻ không thể tiếp thu".
Với Collins, sự xuất sắc trong học tập không phải thứ độc quyền chỉ dành cho những học trò có tiền và "lý lịch" đẹp.
Bà luôn cố gắng phá vỡ các rào cản khiến học sinh không chú tâm học tập:
"Tôi nói với các giáo viên của mình rằng nếu học sinh không thể ngồi yên, giáo viên có trách nhiệm phải tìm ra lý do. Có lẽ là "lớp học quá nóng", hoặc cách dạy của chúng ta có vấn đề. Chúng tôi sẽ không chấp nhận thất bại, và luôn có một lý do nào đó ngăn cản các học sinh thành công".
Collins loại bỏ hết những sách soạn riêng cho học sinh tiếp thu chậm, áp dụng một chương trình bị cho là "điên" và "không tưởng" bấy giờ. Học sinh lớp một đã biết về đại số và hình học; học sinh lớp hai tiếp cận thiên văn học; học sinh lớp năm học tiếng Latin; và học sinh lớp sáu được đọc những tác phẩm của nhà triết học Đức Nítsơ hay nhà tư tưởng Pháp Vônte, văn hào Anh Sếchxpia và đại văn hào Nga Lép Tônxtôi.
Đọc sách là một trong những phương pháp cơ bản trong triết lý giáo dục của Collins, nhưng những quyển sách như thế bị các giáo viên thời ấy cho là vượt quá xa khả năng của các học sinh xuất sắc, chứ chưa nói đến những học sinh cá biệt.
Bà không chỉ dạy học sinh đọc và viết, mà còn cho chúng tiếp cận với những tri thức lớn của nhân loại, không phân biệt một cách đầy định kiến như giáo dục Mỹ đương thời.
Nếu như giáo viên của các trường công giống như thần thánh, bảo gì học sinh nghe nấy và dạy theo phương pháp thụ động. Collins, ngược lại, sử dụng phương pháp Xôcrát (truy vấn) có sửa đổi, để có thể dạy từ cấp độ tiểu học.
Những đứa trẻ được đối thoại để tìm ra chân lý, và giờ dạy học biến thành một cuộc đối thoại tập thể đầy tích cực. Giáo viên chỉ là người định hướng liều lượng thông tin phục vụ cho cuộc đối thoại ấy.
Trong nhiều năm, Collins và phương pháp giáo dục của bà đã vấp phải một làn sóng phản đối mạnh mẽ.
Có thể nói, đây là một cuộc thai nghén vất vả, đau đớn, nhưng xứng đáng. Vượt qua tất cả những rào cản ấy, phải mất 15 năm, Collins mới thật sự làm thay đổi nền giáo dục Mỹ.
Kể từ khi chương trình đào tạo phương pháp giảng dạy mới bắt đầu ở Oklahoma vào năm 1991, Collins đã đào tạo hàng chục nghìn giáo viên, với trọng tâm là tăng cường khả năng tạo cảm hứng cho học sinh.
Năm 1996, bà được giao nhiệm vụ giám sát ba trường công lập ở Chicago đang trong thời gian quản chế vì kết quả học tập quá yếu kém của các học sinh, và đã thành công rực rỡ. Năm 2004, Collins được trao Huân chương Quốc gia vì con người nhờ những cống hiến không biết mệt mỏi ấy.
Có thể nói, việc giảng dạy mang đến cho Collins ý nghĩa cuộc đời mà không có nghề nghiệp nào có thể làm được điều đó. Với bà, việc giảng dạy làm bà thấy thỏa nguyện về mặt tình cảm mà không tiền của nào có thể mua được.
Bà cho rằng mình là “người phụ nữ giàu có nhất thế giới” và những trải nghiệm của cuộc đời làm giáo viên của bà còn đáng giá hơn “tất cả vàng bạc trong kho lưu trữ vàng lớn nhất thế giới Fort Knox”. Ngày 24/6/2015, người phụ nữ làm thay đổi nền giáo dục Mỹ qua đời ở tuổi 79.
(Theo TTXVN)
" alt=""/>Người hai lần từ chối làm bộ trưởng để thay đổi giáo dục
Việt Anh chia sẻ về những cuộc hôn nhân đổ vỡ trong quá khứ. Ảnh: Duy Hiệu.
"Tôi là người có lỗi"
- Nói thật thẳng thắn về hai cuộc hôn nhân, sự đổ vỡ có phải từ phía anh?
- Quan điểm sống của tôi là không né tránh, không đổ lỗi. Tôi luôn nhận lỗi trong 2 lần đổ vỡ. Tôi là người có lỗi.
- Sau những cuộc hôn nhân thất bại, phía sau anh là hai người phụ nữ và hai đứa trẻ. Anh nghĩ như thế nào về sự tổn thương của họ?
- Tôi không phủ nhận là đã khiến vợ cũ và các con chịu tổn thương. Điều ấy tôi không phủ nhận, không lảng tránh. Tất cả những gì đang làm hiện tại, tôi đều muốn dành để bù đắp cho họ.
Vợ, con trai, con gái, tôi luôn muốn họ nhận được những điều tốt nhất sau những thiệt thòi do mình gây ra. Hiện tại tôi vẫn đang cố gắng làm điều đó và không xấu hổ về những điều mình đã làm.
- Anh từng nhận mình có lỗi trong cuộc hôn nhân đầu tiên và cái giá phải trả là nhãn tiền. Anh đã phải trả giá những gì?
- Năm 2009, sau khi chia tay người vợ đầu tiên, tôi đã vấp phải hàng loạt những sai lầm. Gia đình tan vỡ, công ty phá sản, tai tiếng, kiện tụng... Khi đó tôi mới chỉ hai mấy tuổi, nếu như là người khác có lẽ đã nghĩ đến chuyện đi tự tử.
Để mà có thể vượt qua, rồi xây dựng lại mọi thứ như ngày hôm nay không phải điều đơn giản. Thời điểm đó mẹ tôi đã phải bán một căn nhà để giúp tôi giải quyết được những nợ nần tồn đọng của mình.
Có những thứ để lại dấu ấn trong cuộc đời như vết xe đổ, không được dẫm lại một lần nữa. Nhưng cũng có những thứ giống như vũng nước, chúng ta không được để bản thân chết đuối ở trong đó. Tôi đã học cách đứng dậy sau những sai lầm, nhưng cuộc đời không phải là một bài toán luôn có công thức rõ ràng, chính xác.
Tôi đã phải trả giá nhiều. Đã mất tất cả sau cuộc hôn nhân đầu tiên đổ vỡ.
- Sau chia tay, anh vắng mặt trong suốt những năm tháng tuổi thơ của con. Anh nghĩ thế nào về hành trình trưởng thành thiếu vắng cha của các con, đặc biệt là con gái với vợ đầu?
- Tôi từng chứng kiến cảnh tan vỡ của bố mẹ từ rất nhỏ nên tôi hiểu vấn đề này. Thiếu bóng cha từ nhỏ, mẹ tôi vừa là mẹ, vừa thay thế vai trò của người cha trong gia đình. Nhiều khi nhìn thấy mẹ bươn trải để nuôi mình ăn học, cũng có lúc tôi nghĩ liệu chuyện sẽ khác khi có bố ở bên. Song, chưa một lần tôi có suy nghĩ thù hằn với cha.
Đến bây giờ tôi vẫn yêu quý, tôn trọng ông. Tôi luôn tự hào với họ hàng hai bên là chưa bao giờ không làm tròn trách nghiệm với hai họ nội/ngoại. Tôi tự nhận thức rằng mình cần phải có trách nghiệm và hành xử đúng lễ nghĩa. Các con của tôi cũng vậy, kể cả khi cháu không còn ở Việt Nam nữa, tôi vẫn luôn coi cháu là con mình và giữ trách nghiệm làm cha.
Bé đầu 13 tuổi, định cư bên nước ngoài 5-6 năm rồi. Tuy không gian như vậy rất khó cho hai bố con nhưng tôi luôn tâm niệm khoảng cách không phải là vấn đề, chỉ cần con cần là bố sẽ có mặt.
Bé thứ hai chưa được 3 tuổi. Bé bị ốm tôi cũng xin đoàn phim cho nghỉ để vào viện chăm con. Tôi cũng dành nhiều thời gian để đến trường đón con, để cho cô giáo và các bạn cháu thấy là bố cháu vẫn luôn có mặt ở bên. Phương pháp của tôi là tạo cho cháu cảm giác như thể bố chỉ đang đi công tác chứ không phải đã chia tay mẹ. Nhiều khi tôi nghĩ bố mẹ chia tay còn muốn chăm sóc cho con nhiều hơn vì không muốn con bị thiệt thòi.
Việt Anh muốn tạo cho con cảm giác bố chỉ đi công tác chứ không phải đã chia tay mẹ. Ảnh: Duy Hiệu.
Mang con cái ra để PR là dã man
- Khi anh đăng ảnh con gái để chúc mừng sinh nhật, vợ cũ tố cáo anh vô trách nhiệm, giả tạo, con gái gọi điện anh không nghe máy, không chu cấp tiền nuôi con suốt bấy nhiêu năm… Anh có dám đối diện, và đối diện như thế nào với những điều cô ấy nói?
- Tôi chỉ có thể chia sẻ thế này, trong quá khứ đã xảy ra nhiều chuyện hiểu lầm, khiến chúng tôi bị đứt gãy liên lạc trong một thời gian, vì thế tôi cũng không chu cấp được cho con. Nhưng tôi vẫn sẵn sàng làm điều đó, nếu con gái nói với tôi.
Tôi không bao giờ muốn đôi co những chuyện này. Chuyện trong gia đình chỉ những người trong cuộc mới hiểu hết nội tình và lý do của tất cả.
- Trong cách phản ứng, có thể thấy được sự giận dữ của người phụ nữ, chứng tỏ mâu thuẫn chưa hề được giải quyết. Anh có thể thẳng thắn nhìn nhận về chuyện này?
- Tôi không muốn nói thêm về chuyện này. Tôi vẫn để những lời nói (comment) của cô ấy trên trang cá nhân của tôi. Tôi không trốn tránh, vì không làm gì sai với con mình. Mang con cái ra để PR, đánh bóng tên tuổi là một sự dã man, hèn kém. Nếu muốn PR, tôi đã làm từ lâu - khi tôi không còn gì trong tay. Bây giờ, khi đã có được nhiều thứ bằng nỗ lực bản thân, tôi không nghĩ mình phải cần PR, đánh bóng thêm gì.
Những gì tôi làm, tôi chỉ muốn nhắn đến con gái rằng, tôi chưa bao giờ quên con. Tôi chọn thời điểm này để nói vì cháu đã lớn khôn, đã có nhận thức của riêng mình, mà không chịu tác động từ ai.
- Những lời nói về sự giả tạo, vô trách nhiệm, “dối trá không ngượng miệng”… khiến anh nghĩ gì?
- Người lớn nói với nhau, vạch tội nhau, suy cho cùng chỉ để thỏa mãn sự ích kỷ của bản thân. Khổ tâm nhất, đáng thương nhất, chỉ là những đứa trẻ. Nên tôi muốn dừng mọi chuyện ở đây.
Đã từng muốn níu kéo hôn nhân vì con
- Sau khi chia tay, phụ nữ luôn là người phải chịu thiệt thòi hơn. Anh nghĩ sao về điều này?
- Thực ra thì trong hai người vợ cũ của tôi, người vợ đầu thiệt thòi hơn rất nhiều. Thời điểm bước vào cuộc hôn nhân đầu tiên, tôi vẫn chưa có gì trong tay. Cô ấy đã ở bên tôi khi tôi vẫn còn tay trắng. Do đó, tôi công nhận cô ấy đã phải chịu rất nhiều thiệt thòi.
Với người vợ cũ thứ hai, cô ấy đã may mắn hơn rất nhiều. Chúng tôi đến với nhau khi tôi đã có vị trí, có sự nghiệp. Và bởi thế, sau khi chia tay, cô ấy được bù đắp nhiều hơn người vợ trước.
Việt Anh thừa nhận mắc sai lầm trong cuộc sống gia đình. Ảnh: Duy Hiệu.
Thế nhưng, sau khi chia tay không chỉ có mình phụ nữ phải chịu vất vả. Bất cứ sự chia ly nào cũng dẫn đến tổn thất cho hai phía. Đừng nói phụ nữ thiệt thòi hơn đàn ông hay tôi bắt đầu lại dễ hơn người phụ nữ của mình. Ai thiệt thòi hơn ai còn phụ thuộc vào tính cách, hoàn cảnh.
Chúng ta đang sống trong thời đại mới rồi, phụ nữ từng đi qua đổ vỡ vẫn có thể đi bước nữa. Đối với bản thân tôi, tôi sẵn sàng đến với phụ nữ đã có gia đình, sẵn sàng sống cùng con của cô ấy. Đó là một điều hết sức bình thường.
- Đã bao giờ anh nghĩ đến chuyện níu kéo hôn nhân vì con?;
- Có chứ, đó là lý do vì sao cuộc hôn nhân thứ hai của tôi kéo dài 7 năm, có thể nói là gấp đôi cuộc hôn nhân trước đó, vốn chỉ kéo dài 3 năm. Tôi từng nghĩ trong quá khứ, con gái đầu tiên của mình phải chịu thiệt thòi rồi, mình không thể để con trai cũng phải chịu thiệt thòi như thế.
Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng một cộng một bằng hai được. Chính những suy nghĩ níu kéo đó đã làm cho tình hình nặng nề hơn, vô tình lại làm cho con phải tổn thương.
Cả tôi và vợ cũ đều đã cùng ngồi lại, tự nhủ là hãy vì nhau, vì con mà cùng thay đổi. Nhưng điều đó không đem lại sự khác biệt nào cả vì cách sống, quan điểm của cả hai đã khác nhau ngay từ đầu rồi.
Khoảng cách tuổi tác giữa tôi và cô ấy cũng rất quan trọng. Tôi không thể mong cô ấy chín chắn, từng trải như tôi, cũng như tôi không thể trở thành mấy cậu thanh niên choai choai như mong muốn của cô ấy được. Song, khi chia tay rồi chúng tôi lại thấy nhẹ nhõm hơn và coi nhau như những người bạn. Con cũng không phải chịu đựng những mâu thuẫn của bố mẹ nữa.
- Là người nổi tiếng, tại sao anh luôn để những ồn ào về đời tư trên mạng xã hội?
- Thực ra trên không gian mạng xã hội, tôi nghĩ việc ly hôn/hậu ly hôn luôn để lại những khủng hoảng nhất định. Với tôi thì đó là một sự ầm ĩ có thể hiểu được.
Tối ngày 12/12, Việt Anh đăng tải hình ảnh con gái đầu lòng là bé Dâu Tây lên trang cá nhân và bày tỏ rằng đã 10 năm chưa gặp lại cô bé. Tuy nhiên, sau đó, vợ cũ của nam diễn viên là Thùy Linh đã ngay lập tức phản pháo dưới phần bình luận.
Cô viết: "Đây là hình cá nhân của con tôi, và tôi không cho phép anh dùng để đăng tải trên trang công cộng của anh. Đừng giả tạo nữa. Từ chối và tránh né trách nhiệm với con mà còn thể hiện như yêu thương nó thật vậy. 10 năm trời, một món quà, một cái thiệp, hay chỉ một tin nhắn chúc mừng cũng không có. Con mới 12 tuổi mà tính ra tới 13 thì phải biết anh thương nó cỡ nào rồi".
"Để cho nó được sống bình lặng, để tôi không phải lên chốn công cộng này để đôi co với anh, nhưng hình như anh vẫn lờ đi thì phải. Nếu tôi còn thấy những hình ảnh và những bài viết thế này nữa tôi sẽ nhờ pháp luật can thiệp và sẽ không giữ kín tất cả mọi chuyện về anh nữa đâu anh Việt Anh ạ", vợ cũ của nam diễn viên khẳng định.
Theo news.zing.vn
3 scandal ồn ào của showbiz Việt 2019
Lê Dương Bảo Lâm vướng ồn ào dàn dựng cảnh bị đánh, Lê Âu Ngân Anh bị cho là mua giải, thi chui và Đàm Vĩnh Hưng kích động bạo lực là những scandal ồn ào ở showbiz Việt 2019.
" alt=""/>Việt Anh: 'Tôi đã trả giá, mất tất cả khi cuộc hôn nhân đầu đổ vỡ'
Triết lý của Marva Collins được tóm tắt trong lời hứa với các học sinh: "Tôi sẽ không để các em thất bại"! Ảnh: TTXVN.
Cuộc cách mạng mang tên Collins Là giáo viên tại thành phố Chicago, Marva Collins nhận thấy các giáo viên nơi đây mất dần niềm tin rằng, đám học trò của mình có thể thoát khỏi cảnh u tối và vô vọng khi nhìn thế hệ này nối tiếp thế hệ kia không lối thoát.
Bà cho rằng, khi giáo viên luôn luôn có những suy nghĩ như vậy thì tất nhiên học sinh sẽ bị ảnh hưởng, vì vậy bà quyết định mở một trường tư mang tên Westside Preparatory School.
Đa số những đứa trẻ này không được hệ thống học đường của thành phố Chicago chấp nhận vì cách cư xử thiếu văn hoá của chúng hoặc vì chúng không có khả năng học và vì nhiều lý do khác nữa. Do đó, West Preparatory School là cơ hội cuối cùng của chúng nếu không muốn trở thành bọn trẻ lang thang đường phố.
Không ít người tự hỏi: "Làm thế nào mà bà ta có thể dạy nổi những thành phần, mà vẫn được cho rằng, không thể giáo dục được?".
Nhưng, Collins không nghĩ vậy: "Trên khắp đất nước này, các giáo viên tồi thì hay quát mắng, la hét, và học sinh sẽ gào lên đáp trả. Các giáo viên tốt mở những lớp học đầy sự hào hứng cho học sinh. Giáo viên tốt sẽ đi tìm câu trả lời để giải quyết các vấn đề, trong khi giáo viên tồi chỉ biết đổ lỗi cho lý do là học sinh không chịu học".
Thay đổi giáo dục Mỹ Triết lý của Marva Collins được tóm tắt trong lời hứa của bà với các học sinh:"Tôi sẽ không để các em thất bại!".
Bà cũng có niềm tin sắt đá vào các học trò: "Nếu giáo viên tin rằng những đứa trẻ không thể học nổi, thì tất nhiên là chúng sẽ không học. Nếu giáo viên tin rằng xuất thân của học sinh có thể ảnh hưởng những thành tựu mà chúng có thể vươn tới, các chương trình giảng dạy sẽ làm cho đứa trẻ không thể tiếp thu".
Với Collins, sự xuất sắc trong học tập không phải thứ độc quyền chỉ dành cho những học trò có tiền và "lý lịch" đẹp.
Bà luôn cố gắng phá vỡ các rào cản khiến học sinh không chú tâm học tập:
"Tôi nói với các giáo viên của mình rằng nếu học sinh không thể ngồi yên, giáo viên có trách nhiệm phải tìm ra lý do. Có lẽ là "lớp học quá nóng", hoặc cách dạy của chúng ta có vấn đề. Chúng tôi sẽ không chấp nhận thất bại, và luôn có một lý do nào đó ngăn cản các học sinh thành công".
Collins loại bỏ hết những sách soạn riêng cho học sinh tiếp thu chậm, áp dụng một chương trình bị cho là "điên" và "không tưởng" bấy giờ. Học sinh lớp một đã biết về đại số và hình học; học sinh lớp hai tiếp cận thiên văn học; học sinh lớp năm học tiếng Latin; và học sinh lớp sáu được đọc những tác phẩm của nhà triết học Đức Nítsơ hay nhà tư tưởng Pháp Vônte, văn hào Anh Sếchxpia và đại văn hào Nga Lép Tônxtôi.
Đọc sách là một trong những phương pháp cơ bản trong triết lý giáo dục của Collins, nhưng những quyển sách như thế bị các giáo viên thời ấy cho là vượt quá xa khả năng của các học sinh xuất sắc, chứ chưa nói đến những học sinh cá biệt.
Bà không chỉ dạy học sinh đọc và viết, mà còn cho chúng tiếp cận với những tri thức lớn của nhân loại, không phân biệt một cách đầy định kiến như giáo dục Mỹ đương thời.
Nếu như giáo viên của các trường công giống như thần thánh, bảo gì học sinh nghe nấy và dạy theo phương pháp thụ động. Collins, ngược lại, sử dụng phương pháp Xôcrát (truy vấn) có sửa đổi, để có thể dạy từ cấp độ tiểu học.
Những đứa trẻ được đối thoại để tìm ra chân lý, và giờ dạy học biến thành một cuộc đối thoại tập thể đầy tích cực. Giáo viên chỉ là người định hướng liều lượng thông tin phục vụ cho cuộc đối thoại ấy.
Trong nhiều năm, Collins và phương pháp giáo dục của bà đã vấp phải một làn sóng phản đối mạnh mẽ.
Có thể nói, đây là một cuộc thai nghén vất vả, đau đớn, nhưng xứng đáng. Vượt qua tất cả những rào cản ấy, phải mất 15 năm, Collins mới thật sự làm thay đổi nền giáo dục Mỹ.
Kể từ khi chương trình đào tạo phương pháp giảng dạy mới bắt đầu ở Oklahoma vào năm 1991, Collins đã đào tạo hàng chục nghìn giáo viên, với trọng tâm là tăng cường khả năng tạo cảm hứng cho học sinh.
Năm 1996, bà được giao nhiệm vụ giám sát ba trường công lập ở Chicago đang trong thời gian quản chế vì kết quả học tập quá yếu kém của các học sinh, và đã thành công rực rỡ. Năm 2004, Collins được trao Huân chương Quốc gia vì con người nhờ những cống hiến không biết mệt mỏi ấy.
Có thể nói, việc giảng dạy mang đến cho Collins ý nghĩa cuộc đời mà không có nghề nghiệp nào có thể làm được điều đó. Với bà, việc giảng dạy làm bà thấy thỏa nguyện về mặt tình cảm mà không tiền của nào có thể mua được.
Bà cho rằng mình là “người phụ nữ giàu có nhất thế giới” và những trải nghiệm của cuộc đời làm giáo viên của bà còn đáng giá hơn “tất cả vàng bạc trong kho lưu trữ vàng lớn nhất thế giới Fort Knox”. Ngày 24/6/2015, người phụ nữ làm thay đổi nền giáo dục Mỹ qua đời ở tuổi 79.
(Theo TTXVN)
" alt=""/>Người hai lần từ chối làm bộ trưởng để thay đổi giáo dục