Linh Lê - 11/01/2025 16:25 Pháp hà nộihà nội、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Southampton vs Swansea, 23h30 ngày 12/1: Phong độ là nhất thời
2025-01-15 08:09
-
Bé trai 3 tuổi nguy kịch suýt chết chỉ sau vài ngày tiêu chảy
2025-01-15 07:53
-
Mấy ngày nay, có một bài viết được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội. Bài viết này nhận được sự đồng cảm, bởi đã chạm được tới những cảm nhận sâu kín nhất trong lòng rất nhiều người.
Bài viết có tiêu đề “Trong lòng bạn đang như thế nào, thì cuộc sống của bạn chính là như vậy”.
Dưới đây là bài viết đó.
Giá trị một tảng đá là bao nhiêu? Tùy vào vị trí bạn đặt nó thôi. Giá trị của một người đáng bao nhiêu? Hoàn toàn tùy thuộc vào nền tảng căn bản của sinh mệnh đó.
Tiểu hòa thượng ôm tảng đá ra chợ bán, chuyện xảy ra tiếp theo khiến nhiều người tỉnh ngộ (Ảnh minh họa: internet)
Một tảng đá bình thường tựa như không đáng nổi một đồng lại có thể bán được với các loại giá khác nhau. Câu chuyện thú vị này thực sự sẽ truyền cảm hứng cho mỗi chúng ta.
Một ngày nọ, tiểu hòa thượng chạy tới thỉnh giáo lão hòa thượng: “Sư phụ, đời người ta có giá trị lớn như thế nào?”.
Lão hòa thượng nói: “Ngươi hãy ra sau hoa viên, dọn sạch một tảng đá, sau đó đem ra chợ bán. Nếu có người hỏi giá, ngươi không cần phải nói gì, chỉ cần chìa hai ngón tay ra. Nếu người ta trả giá, thì ngươi cũng không cần bán, cứ ôm đá về. Sư phụ sẽ nói cho ngươi biết, giá trị nhân sinh lớn như thế nào!”.
Vâng lời sư phụ, vừa rạng sáng hôm sau, tiểu hòa thượng đã ôm tảng đá lớn, mang ra chợ bán.
Trong chợ người đến người đi, mọi người rất tò mò, có một bà chủ đi tới hỏi: “Tảng đá này bán bao nhiêu tiền?”. Tiểu hòa thượng không nói gì, chỉ giơ hai ngón tay ra.
Bà chủ nói: “Là 2 đồng?”. Hòa thượng lắc đầu, bà chủ kia lại nói: “Như vậy là 20 đồng? Được rồi, được rồi! Ta sẽ mua về để nén dưa muối”.
Tiểu hòa thượng nghe thấy thế thì thầm nghĩ: “Ôi, tảng đá không đáng một đồng này lại có người bỏ ra 20 đồng để mua! Chúng ta trên núi còn có rất nhiều!”.
Sau đó, nghe lời dặn của sư phụ, tiểu hòa thượng vẫn không bán, hớn hở ôm đá chạy về gặp sư phụ: “Sư phụ, hôm nay có một vị thí chủ nguyện ý bỏ ra 20 đồng để mua tảng đá. Sư phụ, ngài bây giờ có thể nói cho con biết, đời người ta có giá trị lớn như thế nào đi!”.
Thiền sư nói: “Không vội, ngươi sáng mai hãy đem tảng đá kia đến nhà bảo tàng, nếu có người hỏi giá, ngươi cứ như cũ giơ 2 ngón tay ra. Nếu người ta trả giá, ngươi vẫn không bán, tiếp tục ôm đá về, chúng ta sẽ bàn tiếp”.
Sáng sớm ngày hôm sau, ở trong viện bảo tàng, một đám người tò mò vây lại xem, xì xào bàn tán: “Một khối đá bình thường như thế này, có giá trị gì đâu mà đem vào viện bảo tàng chứ?”.
“Nếu tảng đá này được bày biện trong viện bảo tàng, thì nó nhất định có giá trị, chỉ là chúng ta không biết mà thôi”.
Lúc này, có một người từ trong đám đông đi tới, lớn tiếng nói với tiểu hòa thượng: “Tiểu hòa thượng, tảng đá này giá bao nhiêu tiền vậy?”. Tiểu hòa thượng không nói gì, chỉ giơ hai ngón tay ra.
Người kia nói: “200 đồng?”. Tiểu hòa thượng lắc đầu, người kia lại nói: “Vậy thì 2.000 đồng đi. Tôi muốn mua nó để điêu khắc một pho tượng Phật”.
Tiểu hòa thượng nghe đến đó, lùi lại một bước, vô cùng kinh ngạc. Cậu vẫn theo lời dặn của sư phụ, không bán và ôm tảng đá kia về núi: “Sư phụ, hôm nay có người muốn bỏ ra 2.000 đồng để mua tảng đá kia. Bây giờ thì ngài nói cho con biết, giá trị của đời người lớn nhất là gì đi!”.
Lão hòa thượng cười nói: “Ngươi ngày mai hãy đem tảng đá kia đến tiệm đồ cổ, vẫn giống như cũ, có người trả giá thì hãy đem nó về. Lúc đó, sư phụ nhất định sẽ nói cho ngươi biết, đời người giá trị như thế nào”.
Ngày thứ ba, tiểu hòa thượng lại ôm tảng đá kia đi tới một cửa hàng đồ cổ, vẫn giống như trước, một số người vây lại xem, rồi bàn tán: “Đây là đá gì? Khai quật ở đâu vậy? Có từ triều đại nào? Là dùng để làm gì đây?”.
Cuối cùng có một người tới hỏi giá: “Tiểu hòa thượng, tảng đá này bán bao nhiêu tiền?”.
Tiểu hòa thượng vẫn như cũ, im lặng không nói, chỉ giơ hai ngón tay lên.
“2.000 đồng?”. Tiểu hòa thượng nghe vậy thì trố mắt, há hốc mồm, kinh ngạc thốt lên: “Hả?”.
Vị khách kia nghĩ là mình trả giá quá thấp, đã chọc tức tiểu hòa thượng, lập tức chữa lời: “À không! Không! Tôi nói nhầm, tôi sẽ trả cho cậu 20 vạn tiền”.
“20 vạn”. Tiểu hòa thượng nghe đến đó, lập tức ôm lấy tảng đá, chạy vội về núi gặp sư phụ. Vừa tới nơi, cậu thở hổn hển nói: “Sư phụ, sư phụ, bây giờ chúng ta có thể phát đạt rồi. Hôm nay có thí chủ trả giá 20 vạn tiền để mua tảng đá này! Giờ thì ngài nói cho con biết, giá trị lớn nhất của đời người là gì đi!”.
Lão hòa thượng xoa đầu tiểu hòa thượng, từ bi nói: “Tiểu tử à, cuộc đời ngươi có giá trị lớn ngần nào, cũng giống như tảng đá kia vậy. Nếu ngươi đem mình ra chợ bán, ngươi chỉ có giá 20 đồng; nếu ngươi đem mình vào trong viện bảo tàng, ngươi liền có giá trị 2.000 đồng; nếu ngươi đem mình đặt ở tiệm đồ cổ, người có giá 20 vạn đồng! Nền tảng khác nhau, sẽ đặt định vị trí khác nhau, giá trị nhân sinh cũng sẽ vì đó mà hoàn toàn khác biệt!”.
Câu chuyện này liệu có khiến bạn suy nghĩ về chính mình và tự hỏi, cuộc đời mình đang được đặt ở vị trí nào đây?
Bạn đã sẵn sàng đem cuộc đời mình bày biện ở phòng đấu giá nào chưa? Hay bạn muốn tìm một vũ đài như thế nào để cho bản thân mình phát triển?
Không sợ người khác coi thường, chỉ sợ bạn coi thường chính mình. Ai nói bạn không có giá trị? Trừ phi bạn đem mình giống như tảng đá kia, đặt trong đám bùn lầy. Không bất kỳ ai có thể quyết định cuộc đời của bạn sẽ ra sao. Bạn lựa chọn con đường như thế nào, thì bạn chính là quyết định cuộc đời mình như vậy.
Vì sao một ông chủ liên tiếp gặp khó khăn, cũng sẽ không dễ dàng buông xuôi, nhưng một công nhân hễ việc không thuận liền muốn bỏ việc. Vì sao một đôi vợ chồng liên tục cãi nhau, liên tục mẫu thuẫn, cũng sẽ không dễ dàng ly hôn; nhưng một đôi tình nhân bình thường hễ gặp một chuyện nhỏ lại có thể nhanh chóng đường ai nấy đi.
Nói cho cùng, bạn đang gặp một sự tình gì, trong một mối quan hệ đã được đầu tư nhiều hay ít bao nhiêu; sẽ quyết định bạn có thể chịu đựng bao nhiêu áp lực, có thể đạt được bao nhiêu thành công, có thể trụ vững bao lâu thời gian.
Người ta nói: Vĩ nhân, đại đa số là người có sức chịu đựng lớn vô cùng. Vì sao vậy?
Người bình thường không chịu nổi ủy khuất, cần phải được người khác động viên an ủi. Người bình thường đối với chuyện bất bình thì như muốn trút hết lòng tức giận, họ cần một bờ vai để khẽ dựa vào.
Còn bạn, hãy cố gắng làm được: Gặp bất cứ chuyện gì cũng sẽ mỉm cười, nhẹ nhàng bỏ qua, hơn nữa hãy làm một bờ vai để người khác dựa vào.
Hiếu Trang Hoàng Thái hậu từng nói với vua Khang Hi: “Tôn nhi, nước Đại Thanh mối nguy cơ không phải là thiên quân vạn mã ở bên ngoài. Mà nguy nan lớn nhất, chính là ở cái tâm của ngươi”.
Còn có đệ tử hỏi lão hòa thượng: “Sư phụ, ngài có lúc lại đánh người mắng người, nhưng có lúc lại nho nhã lễ độ với người khác. Điều này là vì sao vậy?”.
Sư phụ nói: “Đối với người thượng đẳng lòng dạ ngay thẳng, thì có thể đánh có thể mắng, lấy chân diện mà đối đãi. Đối với người trung đẳng thì cần dùng phép ẩn dụ, cần giảng đúng mực, bởi hắn chịu không nổi trách mắng; Đối với người hạ đẳng thì cần mặt mỉm cười, hai tay hợp thập, bởi hắn rất yếu ớt, tầm mắt eo hẹp, chỉ nên dùng lễ tiết thế tục mà đối đãi. Ngươi chịu được loại ủy khuất nào, thì sẽ quyết định ngươi trở thành loại người nào”.
Một người không biết bơi, cho dù có thay đổi bể bơi cũng không giải quyết được vấn đề;
Một người không biết làm việc, cho dù có thay đổi công việc thì cũng không giải quyết được năng lực của mình;
Một người không hiểu gì về tình yêu, thì có thay đổi bạn trai bạn gái cũng không giải quyết được điều gì;
Một người không biết trân quý gia đình, thì có đổi vợ đổi chồng vẫn vậy;
Một ông chủ không hiểu biết, tuyệt đối sẽ không kéo dài thành công.
Bản thân chúng ta là nguồn gốc của tất cả, vậy nên muốn thay đổi hết thảy, đầu tiên phải thay đổi chính mình!
Kỳ thực, dù yêu dù ghét, đều là chính bạn. Bạn thay đổi, thì hết thảy đều sẽ thay đổi.
Thế giới của bạn là do bạn sáng tạo ra; những gì của bạn hết thảy đều là do bạn sáng tạo ra.
Bạn là ánh mặt trời, thì thế giới của bạn sẽ tràn ngập ánh mặt trời ấm áp;
Bạn biết yêu thương, cuộc sống của bạn liền ngập tràn tình yêu thương và hạnh phúc.
Bạn nếu mỗi ngày đều phàn nàn, oán hận, soi xét, chỉ trích… thì cuộc sống của bạn sẽ tựa như trong địa ngục.
Một niệm lên Thiên đường, một niệm xuống Địa ngục. Trong lòng bạn đang như thế nào, thì cuộc sống của bạn chính là như vậy!
Chị Hoàng Hà, một nhân viên công sở chia sẻ chị luôn cảm thấy khó chịu ở cơ quan, khi thấy người này lười biếng làm ít việc, người kia làm việc ẩu tả.
"Tôi muốn thế giới của mình tràn ngập ánh mặt trời và tình yêu thương và hạnh phúc. Có lẽ, tôi đã nắm được bí quyết của những người luôn vui vẻ và tràn đầy năng lượng nơi công sở. Biết là khó, nhưng có lẽ tôi sẽ thay đổi cách cư xử với đồng nghiệp, để niềm vui phải có ngay ở nơi tôi sống hơn 8 giờ mỗi ngày".
Chị Mai Hoa tâm sự khi đọc câu chuyện này, trong lòng chị như có một điều gì vừa vụt sáng. Hai mươi năm nay, chị luôn sống trong sự so sánh về tình thương yêu của bố với hai người em cùng cha khác mẹ. Bố mẹ chia tay từ khi chị 9 tuổi. Sau đó, bố lập gia đình mới và có hai em.
"Nhưng kể từ khi đó, cuộc sống của tôi như có màn mây che mờ, khi mỗi lần tôi về thăm bố thấy bố chăm sóc, âu yếm hai em nhỏ như thế nào. Đương nhiên bố cũng rất thương tôi, tôi biết rõ điều đó, thậm chí là thương rất nhiều vì biết tôi thiệt thòi, nhưng trong lòng tôi không khỏi luôn suy bì với hai người em...
"Nếu mỗi ngày đều phàn nàn, oán hận, soi xét, chỉ trích… thì cuộc sống của bạn sẽ tựa như trong địa ngục"... Nếu được quy trở lại hai mươi năm trước, chắc chắn tôi sẽ chọn lựa cách nhìn nhận khác, như là hai em bé bỏng hơn mình nhiều thì sự chăm sóc của bố là đương nhiên. Và dù sao, tôi cũng đã được hưởng sự chăm sóc này khi tôi còn bé". Nghĩ được như vậy, tuổi thiếu niên của tôi đã không nặng nề như đã từng...".
Ngọc Mai
" width="175" height="115" alt="Trong lòng bạn đang như thế nào, thì cuộc sống của bạn chính là như vậy" />Trong lòng bạn đang như thế nào, thì cuộc sống của bạn chính là như vậy
2025-01-15 06:36
-
Telegram phản hồi về lỗ hổng bảo mật làm lộ nội dung chat của nhiều hội nhóm kín
2025-01-15 06:25
Hội nghị góp ý dự thảo báo cáo sơ kết 5 năm thực hiện Nghị quyết số 29 (ban hành năm 2013) về đổi mới giáo dục diễn ra sáng 15/10 tại TP.HCM là dịp nhìn lại các vấn đề của ngành giáo dục.
Các đại biểu nhìn nhận Nghị quyết 29 đã được triển khai đồng bộ từ Trung ương tới địa phương. Ảnh: Thành Lê |
Tham dự hội nghị, đại diện lãnh đạo một số tỉnh ủy, thành ủy, trường đại học, cao đẳng, một số chuyên gia về giáo dục khu vực phía Nam.
Các đại biểu nhất trí với cấu trúc và nội dung dự thảo báo cáo. Dự thảo đã bám sát 6 mục tiêu, 9 nhiệm vụ nêu trong Nghị quyết.
Nghị quyết 29 được nhìn nhận là đã triển khai đồng bộ từ Trung ương tới địa phương.
Sau 5 năm triển khai, ngành giáo dục thực hiện đổi mới mạnh mẽ và đồng bộ các yếu tố cơ bản của giáo dục, đào tạo theo hướng coi trọng phát triển phẩm chất, năng lực của người học. Hình thức, phương pháp thi, kiểm tra và đánh giá kết quả giáo dục, đào tạo từng bước đổi mới. Xã hội học tập được quan tâm xây dựng, tạo điều kiện cho mọi người học tập suốt đời. Công tác quản lý giáo dục, đào tạo được đổi mới, coi trọng quản lý chất lượng, bước đầu thực hiện tốt chủ trương tăng quyền tự chủ và trách nhiệm xã hội ở một số cơ sở giáo dục, đào tạo. Đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý được phát triển về số lượng và nâng cao trình độ đào tạo, đáp ứng yêu cầu đổi mới giáo dục và đào tạo trong giai đoạn hiện nay. Cơ chế, chính sách tài chính từng bước được hoàn thiện, nâng cao hiệu quả đầu tư, tiếp tục huy động sự tham gia đóng góp của toàn xã hội để phát triển giáo dục và đào tạo.
Kết luận hội nghị, ông Võ Văn Thưởng nhấn mạnh những thành tựu đổi mới giáo dục đào tạo trong 5 năm qua thể hiện sự quan tâm lớn của Đảng, Nhà nước.
Theo ông, trong điều kiện kinh tế còn khó khăn, hằng năm Nhà nước vẫn đảm bảo tỷ lệ chi ngân sách cho giáo dục đào tạo ở mức xấp xỉ 20%, tương đương 5% GDP. Các gia đình cũng dành khoản chi tương đối lớn đầu tư cho học hành của con em.
Sau 5 năm thực hiện Nghị quyết 29, giáo dục mầm non có sự chuyển biến tốt, cả nước đã phổ cập mầm non 5 tuổi. Giáo dục phổ thông đại trà và mũi nhọn đạt kết quả cao được thế giới công nhận. Xây dựng chương trình giáo dục phổ thông cơ bản đáp ứng yêu cầu. Nhận thức trong xã hội về giáo dục nghề nghiệp có chuyển biến tích cực theo hướng giáo dục nghề nghiệp được coi trọng hơn, tuyển sinh giáo dục nghề nghiệp tốt hơn giai đoạn trước. Số trường đại học được quốc tế công nhận trong xếp hạng châu Á tăng, thí điểm tự chủ của 23 trường đại học, 3 trường cao đẳng bước đầu thành công.
Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Võ Văn Thưởng cho rằng dư luận còn nhiều băn khoăn về kỳ thi THPT quốc gia; bệnh thành tích trong giáo dục ở một số nơi còn nặng nề; chất lượng đội ngũ giáo viên, cán bộ quản lý giáo dục, cách đánh giá giáo dục đào tạo chưa đáp ứng yêu cầu…
Ông lưu ý những đổi mới của giáo dục đào tạo cần tiếp tục triển khai căn cơ, bài bản theo đúng lộ trình. Cả xã hội đều quan tâm đến giáo dục đào tạo. Do vậy, cần quan tâm nhiều hơn đến công tác truyền thông, tạo sự đồng thuận và niềm tin trong xã hội về thành công của sự nghiệp đổi mới giáo dục đào tạo.
Thành Lê
5 NĂM THỰC HIỆN NGHỊ QUYẾT 29
|
5 năm, ngân sách cho giáo dục tăng 92.500 tỷ đồng Cả nước chỉ có Đà Nẵng, Đồng Nai đủ giáo viên Chương trình phổ thông mới: Giảm môn, giảm giờ học 12 năm thi học sinh giỏi quốc tế của Việt Nam Đổi mới đánh giá, thi cử: Chưa đáp ứng được vai trò “đột phá”
|
" alt="Bệnh thành tích trong giáo dục ở một số nơi còn nặng nề" width="90" height="59"/>
Đó là bài văn của Nguyễn Thị Kiều Vân, một học sinh lớp 8 từng gây xôn xao dư luận. Không chỉ đạt điểm 10, bài văn còn nhận lời phê “Bài viết quá xúc động, cảm ơn con” của giáo viên.
Với đề bài “Hãy tả về một người thân trong gia đình”, tác giả bài văn viết chính về người mẹ ruột của mình. Hoàn cảnh của em khá đặc biệt khi em đã mất bố từ nhỏ và lúc 9 tuổi lại bị mẹ bỏ rơi. Thế nhưng, dù mẹ có bỏ Vân, Vân chưa bao giờ trách mẹ một câu, em biết mẹ có “nỗi khổ riêng” vì căn bệnh “hiểm nghèo” mẹ chẳng muốn làm phiền phức cho em nên mẹ đã bỏ nhà ra đi.
Dù có cách xa mẹ, nhưng Vân vẫn nhớ y nguyên hình bóng của mẹ từ mái tóc cho khuôn mặt, làn da mẹ... Sống mỗi ngày Vân vẫn luôn mong ngóng mẹ quay về để em được tự tay chăm sóc bệnh cho mẹ, làm mẹ được vui lòng và không phải rơi những giọt nước mắt xuống vì em nữa. Thế nhưng, điều ước đó sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực bởi mẹ của em đã mãi mãi rời xa em, đi đến một nơi nào đó không còn quay về căn nhà xưa...
Bài văn giản dị nhận điểm 10 của cô bé lớp 6
Phạm Thị Thu Hà, một học sinh lớp 6, đã có bài văn xúc động đạt điểm tối đa, cùng với lời nhận xét “Bài viết có cảm xúc, rất tốt".
Cùng chung đề tài về người mẹ, nhưng may mắn hơn Kiều Vân, Thu Hà được mẹ quan tâm từng bữa ăn đến giấc ngủ.
Trong bài văn, Thu Hà viết: “Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no”.
“Thế đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều”.
Dù lời văn giản dị, trong sáng nhưng được viết từ trái tim của người con yêu mẹ thật lòng, nên bài văn này nhanh chóng được đón nhận và chạm được vào trái tim người đọc.
Bài văn điểm 10 của thủ khoa Ngoại thương
Đó là bài văn từ khi còn là học sinh lớp 6 của thủ khoa đạt điểm tuyệt đối 30/30 của ĐH Ngoại thương 2010 - Tăng Văn Bình.
Trong kỳ thi môn Ngữ văn lớp 6 năm 2003 của trường THCS Lý Nhật Quang (thị trấn Đô Lương, Nghệ An) cô giáo chủ nhiệm đã ra đề thi như sau: “Em hãy kể về người mẹ kính yêu”.
Bài văn của Tăng Văn Bình đạt điểm 10 với lời phê: “Cô tin ở em. Tương lai tươi sáng đang chờ đón em. Cố gắng lên Bình nhé!”. Lời phê của cô giáo đã trở thành hiện thực khi nhiều năm sau, Bình trở thành thủ khoa ĐH Ngoại thương, đạt 30/30 điểm.
Những dòng văn xúc động trong bài viết này: “Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy, nhưng mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi phải đi làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn... mẹ làm hết. Nghĩ đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả đến như vậy mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.
Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất vả. Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người đang vui đùa chạy nhảy thì mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn trong sáng, chung thủy của mẹ”.
(Theo Tiin)" alt="Những bài văn điểm 10 lay động trái tim" width="90" height="59"/>- Nhận định, soi kèo APOEL vs PAC Omonia, 22h59 ngày 12/1: Mất phương hướng
- Theo chân con rể vào khách sạn, bố vợ chứng kiến cảnh khó tin
- Nghệ sĩ Hương Dung nhắn con trai Phạm Hà Duy: Thất bại ở đâu hãy đứng lên ở đó
- Người đàn ông tử vong sau khi tự uống thuốc nam
- Nhận định, soi kèo Monterrey vs Puebla, 08h00 ngày 13/1: Chủ thắng cả trận lẫn kèo
- Thái Nguyên: Hỗ trợ phát triển cơ sở hạ tầng viễn thông
- Chấn động chuyện nhiều nữ sinh bị ép ‘phê’ thuốc
- Các nhà vô địch Olympia thuở đầu tiên giờ ở đâu?
- Siêu máy tính dự đoán Atletico Madrid vs Osasuna, 22h15 ngày 12/01