Kinh doanh

Những khoảnh khắc 'khó đỡ' của xế hộp

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-02-20 23:39:39 我要评论(0)

ữngkhoảnhkhắckhóđỡcủaxếhộngày hôm nayChắc chắn là sẽ có lúc bạn bắt gặp những hình ảnh thế này trongngày hôm nayngày hôm nay、、

ữngkhoảnhkhắckhóđỡcủaxếhộngày hôm nayChắc chắn là sẽ có lúc bạn bắt gặp những hình ảnh thế này trong thực tế bởi đây là những bức ảnh không hề photoshop.

Nữ dũng sĩ nâng xe trên vai

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
“Có lẽ qua Tết em dọn ra phòng trọ chị ơi…” - Em dâu tôi nói với giọng thật buồn. Tôi nhìn em mà thấy ái ngại.

Chuyện là... Sáng nay, hai chị em tôi mới có dịp rảnh rang. Người nghỉ làm, kẻ nghỉ dạy. Tụi nhỏ thì được ông bà cho đi chơi. Thế là em dâu tôi rủ tôi đi lòng vòng mua sắm. Rồi hai chị em chọn một quán cafe để ngồi tỉ tê tâm sự.

Nhìn cô em dâu luôn vui vẻ đang ngồi buồn bã trước mặt, tôi nén tiếng thở dài, hỏi thăm: “Nhà mình rộng thênh thang mà sao em không ở. Ra ở phòng trọ chi cho khổ?”.

Nghe tôi hỏi em rưng rưng. Em cũng không muốn ra ở phòng trọ vì con thì nhỏ. Chồng lại đi công tác xa nhà luôn. Nhưng ở trong nhà em thấy mệt mỏi, áp lực quá.

Rồi em bắt đầu kể cho tôi nghe về em. Năm mười bảy tuổi, em theo chị vào Sài Gòn làm công nhân. Giữa phố thị, em quen một anh chàng có vẻ ngoài trắng trẻo đẹp trai nên trái tim mười bảy rung động. Kết quả là em mang thai. Cả nhà trai và nhà gái đều tính chuyện cưới xin. Đám cưới chóng vánh diễn ra trước khi cái bụng em lớn làm người ta bàn tán.

{keywords}
 

Cứ ngỡ hạnh phúc sẽ mỉn cười với em. Nhưng ngờ đâu. Chồng em suốt ngày rượu chè bê tha. Cứ hễ về nhà là la mắng, đánh đập. Em vừa phải vất vả nuôi đứa con còn đỏ hỏn vừa cố làn thêm để trang trải cho gia đình. Nhưng những trận đòn cứ giáng xuống khiến em mệt mỏi, đau đớn. Thế là em quyết định ra toà li dị rồi ôm con về ngoại.

Từ đó em cũng khép mình. Ít trò chuyện. Ít cười đùa. Ngày này qua tháng nọ chỉ cố gắng kiếm tiền nuôi con.

Rồi em gặp em chồng tôi. Bằng sự cảm thông, sẻ chia cùng tính thật thà, không nhậu nhẹt em trai tôi đã khiến em mở lòng một lần nữa.

Cứ ngỡ lần này hạnh phúc đã thật sự đến với em thì em lại đau đớn, mệt mỏi vì những câu nói như xát muối vào lòng của mẹ chồng tôi.

Con em đau. Mẹ đay nghiến: “Nuôi một đứa con, qua một đời chồng rồi mà chăm thằng nhỏ cũng không xong. Chẳng được tích sự gì”. Em nghe mẹ nói vừa ôm con vừa lặng lẽ khóc.

Hôm khác, hai vợ chồng em lời qua tiếng lại trong phòng. Mẹ đi ngang nói trổng: “To miệng nhỉ? Đúng là qua một đời chồng thì sợ chi ai”. Em sững người và đau.

Cứ thế, những ngày tháng sống chung trôi qua mệt mỏi, nặng nề. Cứ hễ em làm việc gì chưa vừa ý mẹ là mẹ lại đay nghiến, lại đem quá khứ của em ra chỉ trích.

Em cũng cố chịu cho qua. Đêm chỉ biết khóc một mình. Nhưng cách đây mấy hôm, mẹ hỏi mượn em tiền. Nghe em nói vợ chồng em không có đủ, mẹ nói như tát vào mặt: “Định cất riêng để lỡ li dị mà theo thằng khác à?”. Em khóc. Lần đầu tiên sau mấy năm về làm dâu em cãi lại mẹ. Từ hôm ấy, hai mẹ con ở chung nhà mà chẳng nói tiếng nào. Không khí ngột ngạt, bức bối.

Thế nên em định ra Tết sẽ ra ở trọ. Dù biết chồng em sẽ khó chịu.

Tôi nghe em nói mà xót xa. Thương em và thương cả những phận đàn bà qua một lần đổ vỡ. Vết thương cứ ngỡ đã liền lại có lúc nhức nhối. Thật đau.

Mẹ 'mang đất' đi mai mối, tìm chồng cho con, cô gái dở khóc dở cười

Mẹ 'mang đất' đi mai mối, tìm chồng cho con, cô gái dở khóc dở cười

Nếu mẹ cứ tiếp tục mai mối cho tôi theo kiểu quảng cáo bán hàng kèm khuyến mãi thế này, chắc tôi sẽ còn ế dài dài.

" alt="Thương phận đàn bà qua một lần đổ vỡ!" width="90" height="59"/>

Thương phận đàn bà qua một lần đổ vỡ!

Và nói thật tôi chưa một ngày nào quên. Bất cứ bà vợ nào cũng sẽ đau giống như tôi thôi, khi sáng vui mừng thông báo với chồng mình đã có thai thì tối vô tình thấy điện thoại chồng nổi tin nhắn đến "Anh yêu ngủ sớm đi nha".

Tôi có nhiều lý do lúc đó để bỏ qua cho chồng, nhưng quên thì không.

{keywords}
Ảnh: B.N

Những tin nhắn của họ ngọt ngào biết bao nhiêu. Chồng tôi còn nói rằng nếu anh có con gái, anh sẽ đặt tên đẹp như tên cô ấy. Tôi chỉ cố tỏ ra bình thản để nhận chăm sóc của chồng, để con tôi được từng ngày lớn lên và chào đời khỏe mạnh.

Cho đến vài hôm trước, chồng tôi hỏi: "Em đã định đặt tên gì cho con chưa?". Và ngay lập tức tôi nhớ đến tên cô gái ấy. Đó là một cái tên rất đẹp, rất dịu dàng. Tôi nói rằng, tôi đã tìm ra rồi, và đó chắc chắn sẽ là cái tên mà anh rất thích.

Một buổi tối, tôi chìa giấy khai sinh tôi mới đi làm cho con, chồng tôi cầm lấy xem và mặt anh biến sắc:

- Tại sao lại đặt tên như vậy?

- Vì nó đẹp và vì em thích.

- Không phải, ý em là gì? Em có thể đem tên con ra làm trò đùa được ư?

- Như thế nào là trò đùa? Em nghiêm túc đấy. Em muốn mỗi khi nhắc đến cái tên đó, nghĩa là em đang nói về con gái em chứ không phải là người đàn bà nào anh đã từng vụng trộm yêu thương trước đó. Mà chẳng phải anh từng nói với ai đó, nếu có con gái anh sẽ đặt tên như thế hay sao?

- Em bị điên rồi.

Anh ấy ném cái giấy khai sinh xuống giường và tức giận rời khỏi nhà. Đó là điều tôi muốn. Anh ấy tưởng có thể quên mọi chuyện dễ dàng?

Nhưng hôm sau thì mẹ chồng đến, và mẹ tôi đến. Chuyện anh từng phản bội tôi, tôi không cho ai biết cả. Không biết anh ấy đã nói với họ những gì, nhưng họ lại mắng tôi vì ghen tuông vớ vẩn mà làm một việc ngu ngốc.

Mẹ chồng thì tôi không nói nhưng tôi có kể nỗi khổ tâm của tôi cho mẹ đẻ nghe. Sau khi nghe rõ câu chuyện mẹ thủ thỉ với tôi rằng: "Nếu những điều con kể là thật thì con càng không nên làm vậy. Chuyện đã qua rồi, việc con nên làm là quên nó đi chứ không phải gợi nhớ để dằn vặt nó. Con đặt tên con mình như vậy, sẽ khiến nó dằn vặt lỗi lầm hay lại khiến nó nghĩ nhiều về người khác? Mẹ nhìn chỉ toàn thấy dở, không thấy con khôn chỗ nào".

Tôi biết, những người ngoài cuộc sẽ thấy việc tôi làm thật nhớ ngẩn và điên rồ. Nhưng từ khi đọc được tin nhắn đó của chồng, tôi luôn cầu mong đứa bé sẽ là con gái, tôi sẽ cho chồng tôi toại nguyện theo cách của anh ấy. Anh ấy phải nhớ mãi sai lầm ấy, nhớ mãi nỗi đau đã gây ra cho tôi. Anh ấy muốn quên đi để sống vui vẻ thanh thản trong khi tôi luôn nhớ nó ư? Như thế thật không công bằng.

Mẹ chồng có thể không hiểu chuyện mà trách mắng tôi. Mẹ đẻ có thể vì thương tôi mà khuyên này nọ. Nhưng còn chồng tôi, anh ấy lấy tư cách gì để tức giận về chuyện đó. Đáng lẽ anh ấy phải cảm thấy tội lỗi hơn mới phải chứ, không phải vậy sao?

Bi kịch ngoại tình với chồng cũ

Bi kịch ngoại tình với chồng cũ

Tôi không nghĩ có ngày rơi vào tình cảnh này.

" alt="Tôi lấy tên nhân tình của chồng để đặt cho con" width="90" height="59"/>

Tôi lấy tên nhân tình của chồng để đặt cho con