Công nghệ

Thầy giáo vui tính luôn mang lại tiếng cười cho học trò

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-01-21 09:24:18 我要评论(0)

 - Tôi tên DVC tức Dịch Vụ Cười Mở đầu câu chuyện,ầygiáovuitínhluônmanglạitiếngcườichohọctròam lich am lich 2023am lich 2023、、

 - Tôi tên DVC tức Dịch Vụ Cười Mở đầu câu chuyện,ầygiáovuitínhluônmanglạitiếngcườichohọctròam lich 2023 thầy giáo Dương Văn Cẩn cười tươi rói giới thiệu: “Tên tôi viết tắt là DVC nên học trò thường đọc thành Dịch Vụ Cười. Còn tôi luôn muốn học trò đã đi học là phải được vui cười, hạnh phúc”.

Thầy giáo siêu hài: “Không gì dễ hiểu bài bằng… cãi nhau”

“Người ta có đủ thú vui như chơi chim, chơi cá, chơi cây cảnh. Còn tôi chỉ có đam mê duy nhất là uốn nắn học trò”. Vì muốn học trò được vui nên ngoài con chữ, các lớp học của thầy giáo Cẩn chưa bao giờ thiếu đi tiếng cười.

{ keywords}
Thầy giáo Dương Văn Cẩn: “Tôi tên DVC tức Dịch Vụ Cười”

Những thế hệ học trò 9X của thầy vẫn nhớ mãi về những bài thơ được “Thánh thơ Vật lý” gieo vần:

"Photon là sóng điện từ

Không điện, không khối sống lâu vô cùng

Vận tốc xưng bá xưng hùng

300 triệu đấy ai thời hơn không?”.

Nhờ thơ ca, những bài học Vật lý khô khan được biến hóa thành câu từ dễ thuộc, dễ đi vào lòng người khiến lũ học trò thích thú.

“Nhưng dạy Lý bằng thơ là cách tôi áp dụng từ hơn chục năm về trước. Giờ học trò không còn thích học qua thơ nữa”, thầy Cẩn nói.

Thế là thầy bắt đầu tìm cách lồng ghép cảm xúc vào mỗi bài giảng.

Dạy đến bài Bước sóng, có cậu học trò chợt quên công thức áp dụng, chỉ cần thầy giáo vu vơ đọc câu thần chú “Ai ngồi trên đê nhìn sóng”, cậu học trò vội gãi đầu nhớ ra ngay.

Mỗi bài giảng thường được thầy Cẩn đưa ra ví dụ cụ thể, sinh động từ đời sống hay bằng chính những câu chuyện vui để hút hồn học sinh vào môn học. Tiết học vì thế cũng không còn trở nên đáng sợ nữa mà học trò có những giây phút thoải mái, vui vẻ nhất để sẵn sàng tiếp nhận kiến thức mới.

“Đôi khi chỉ là một đường vẽ, một cái “like tay” hay một âm thanh đặc biệt cũng có thể "tấn công" vào cảm xúc học trò ngay tức thì. Muốn có những ví dụ gần gũi, cứ trò chuyện với học trò, lăn vào tâm hồn chúng sẽ hiểu. Nhờ vậy bản chất hiện tượng cũng được học sinh hiểu tường tận chứ không phải thuộc bài một cách máy móc, không có tính hệ thống”.

Theo thầy Cẩn, học Vật Lý là để đưa vào cuộc sống chứ không phải là đưa vào đầu, viết vào bài thi, thi xong là quên ngay.

Thầy Cẩn lý giải, sở dĩ học trò ngày nay thường chán học những môn khô khan là bởi giáo viên chưa biết cách làm thế nào để khơi gợi cảm xúc tới học sinh. Tại các trường đào tạo sư phạm, nghiệp vụ tạo cảm xúc cho học sinh cũng chưa từng xuất hiện trong chương trình.

Trong khi, đó là điều then chốt quyết định giờ dạy có thành công hay không.

Với cách dạy vui vẻ, có những học trò ban đầu không biết gì về Vật Lý, tới mức thầy Cẩn phải thốt lên rằng “Không phải em mất gốc, mà là chưa bao giờ có gốc để mất”, nhưng qua bài giảng của thầy, những học sinh này cũng dần vỡ vạc tư duy và đã thi đỗ đại học.

Yêu thích văn chương lại giỏi thơ ca nhưng thầy Cẩn đã chọn Vật lý làm lĩnh vực để gắn bó. Sư phạm là nghề thầy coi như “định mệnh” bởi từ những năm học lớp 8 trường làng, cậu bé Cẩn đã được hai thầy giáo dạy Toán là thầy Phạm Đình Năng và thầy Hoàng Thọ Sản trao cho giáo án giảng bài thay thầy trong những tiết học phụ đạo.

Những tiết dạy “đầu tay” đã khiến bạn bè gọi cậu bằng cái tên “thầy giáo Cẩn”. Cứ thế, tình yêu với nghề cầm phấn nhem nhóm dần khiến Dương Văn Cẩn dự thi và đỗ vào khoa Toán, Trường ĐH Sư phạm Hà Nội.

Trong những năm tháng theo nghiệp Toán, Dương Văn Cẩn được giảng viên khoa Vật Lý là Th.S Phan Văn Đồng phát hiện ra tố chất.

{ keywords}
Thầy giáo Dương Văn Cẩn luôn tìm tòi cách dạy để học sinh thích thú

Nghe lời thầy, Dương Văn Cẩn nộp đơn xin “vượt rào” sang khoa Vật lý và được tuyển thẳng.

Sau này, khi trở thành giáo viên dạy Vật Lý của Trường THPT Việt Đức (Hà Nội), thầy giáo Cẩn luôn tâm niệm, đã làm nghề cầm phấn, không thể để viên phấn trở nên vô hồn. Đó phải là viên phấn truyền được cảm hứng khiến học trò đam mê với Vật lý. Vì thế, thầy giáo Cẩn luôn chú trọng đến sự tương tác giữa thầy và trò. Các thế hệ học trò cũng truyền nhau rằng, hễ đến tiết học Lý của thầy Cẩn luôn phải “tỉnh táo”.

Thầy Cẩn thường dạy học theo kiểu “bẫy sai”. Thỉnh thoảng, thầy sẽ ghi sai lên bảng để học trò phát hiện lỗi và “tố ngược” lại thầy. “Học sinh bị thầy “lừa” như thế tức lắm. Đứa nào không tỉnh táo cứ ghi đầy vở, kiểu gì trong cả buổi học cũng phải gạch đi 2, 3 lần. Bị gạch đi nhiều nên chúng biết rằng, không cần thiết phải ghi chép dài dòng.

Ngồi lắng nghe bài giảng để nhớ, nhớ rồi thì không cần ghi”, thầy Cẩn nói. Cách dạy này mặc dù mất thời gian nhưng thầy Cẩn cho rằng sẽ đem đến cảm xúc rất tốt vì học trò có cơ hội được tranh luận. “Không gì dễ hiểu bài bằng chuyện… cãi nhau”.

Thầy Cẩn luôn dạy học trò, “học môn Vật Lý nên không vô lý được”. Do vậy, học trò sẽ phải vắt óc suy nghĩ tìm lỗi sai và đưa ra đủ mọi lý lẽ để chứng minh điều mình nói là đúng.

Mỗi tiết học Lý vì thế luôn khiến học sinh hào hứng. Học sinh được quyền nói, được quyền thảo luận về tất cả những nội dung liên quan đến bài học.

“Mình làm tốt, xã hội sẽ trả công như một quy luật”

Người ta có đủ thú vui như chơi chim, chơi cá, chơi cây cảnh còn thầy Cẩn chỉ có đam mê duy nhất là uốn nắn học trò.

“Mỗi khi nhìn “chậu cây” mình chăm bẵm mọc thêm một chiếc lá, nở thêm một nhành hoa, tôi lại thấy mình hạnh phúc”, thầy Cẩn nói.

Trong quãng thời gian “gieo hạt”, thầy Cẩn cảm thấy mãn nguyện vì đã uốn nắn được nhiều cái cây xơ xác trở nên tươi xanh, đủ sức che chở cho bản thân và nhiều người khác.

Có cậu học trò bố phải vào tù và không lâu sau qua đời. Cậu bé suy sụp đến mức vứt bỏ tất cả trong gang tấc. Biết chuyện, thầy giáo Cẩn đã đến tìm gặp và khuyên nhủ. Sau nhiều lần thuyết phục, cậu học trò lạc lối đã quyết thi lại và đỗ Trường Đại học Bách khoa. Giờ đây, cậu đã tốt nghiệp và có tổ ấm nhỏ của riêng mình.

Thầy Cẩn bộc bạch: “Tôi thấy hài lòng vì những việc mình làm. Hôm nay học trò bi quan gặp thầy phải trở nên lạc quan. Nếu học trò có hành động tiêu cực, người thầy phải khiến chúng trở nên tích cực.

Theo tôi, đó mới đúng nghĩa của từ giáo dục.” “Có nhiều người hỏi tôi rằng đông học trò như thế chắc phải kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ? Nhưng đó không phải điều tôi quan tâm. Mỗi ngày đi dạy tôi chỉ nghĩ, hôm nay đi dạy sẽ có bao nhiêu học trò trưởng thành. Còn khi mình làm tốt, xã hội sẽ tự “trả công” cho mình như một quy luật công bằng, dù bằng cách này hay cách khác”. Thầy giáo siêu hài: “Không gì dễ hiểu bài bằng… cãi nhau” "Hôm nay học trò bi quan gặp thầy phải trở nên lạc quan. Nếu học trò có hành động tiêu cực, người thầy phải khiến chúng trở nên tích cực".

Sống tận tâm với nghề nhưng có lần thầy Cẩn bị đặt điều đến mức tự ái, thầy quyết định xin nghỉ dạy. Thế nhưng, các học trò của thầy nhất định không cho thầy rời bục giảng.

Chúng kéo nhau đến tận nhà, cùng nhau viết thư gửi đến các tòa soạn báo yêu cầu phải lấy lại danh dự cho thầy giáo. Thấy nước mắt của học trò, thầy lại không nỡ bỏ nghề.

Cũng có một vài trường tư mời thầy về làm hiệu trưởng nhưng thầy từ chối vì sợ phải xa viên phấn. “Có quãng thời gian tôi chuyển sang làm... lãnh đạo. Nhưng vì nhớ nghề, tôi lại quay về công việc giảng dạy. Chỉ cần học trò còn muốn học, tôi sẽ không ngừng dạy”. Với quan điểm đem tình yêu thương cho học trò, học trò sẽ đáp trả tình yêu thương, nên mỗi dịp 20-11 đến, thầy Cẩn luôn hạnh phúc vì biết bao thế hệ học trò quay trở về thăm thầy.

“Có đứa mang cả chồng, con đến thăm. Chúng vẫn nhớ và quan tâm thầy theo những cách giản dị, thân tình. Có đứa còn tặng thầy cả bấm móng tay. Chúng bảo không biết thầy thiếu cái gì nên tặng cái này thầy đỡ phải mua. Sự quan tâm của học trò có lẽ là niềm hạnh phúc nhất của những người làm nghề giáo”.

Với thầy Cẩn, hạnh phúc chính là được làm nghề gắn với bảng đen phấn trắng. Hạnh phúc chính là nghĩa tình thầy trò được thầy ghi lại bằng những vần thơ:

“Cả cuộc đời tôi úp mặt vào bảng đen, Để đem lại cho đời bao khuôn mặt tươi sáng. Cả cuộc đời tôi cầm viên phấn bạc Viết cho đời những dòng chữ ân tình!”.

Thúy Nga

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
tuoi gia ruc ro 1.jpg

Có phải tuổi già luôn đồng nghĩa với suy tàn? Hay đó là một giai đoạn phát triển độc đáo mang những nhu cầu và lợi thế riêng. Sử dụng kiến thức khoa học thần kinh, tâm lý học nhân cách, Daniel J. Levitin chỉ ra rằng mỗi người có thể chạm tới tuổi già bằng phiên bản tốt nhất của chính mình, có thể hoạch định trước những phương án phòng vệ cho các tác động bất lợi của tuổi già, có thể nhờ lối sống lành mạnh, kiến thức về khoa học não bộ, y học, tâm lý học để già đi theo cách mà chúng ta muốn.

Tuổi già có thể được coi như một giai đoạn chín muồi, sự trỗi dậy về sức sống, không phải bằng cách đuổi theo những gì đã có ở thời trẻ trung, mà là bằng cách giữ lấy những món quà thời gian mang tặng.

Bộ não già nua có thể xử lý thông tin chậm hơn nhưng lại có thể bằng trực giác, tổng hợp thông tin trọn đời và đưa ra quyết định khôn ngoan hơn dựa trên nhiều thập kỷ học hỏi từ những sai lầm.

Người già cũng ít sợ hãi về tai họa hơn bởi đã từng đối mặt và học cách vượt qua một vài điều trong quá khứ. Điều đó không đồng nghĩa với việc họ muốn chết, nhưng thực tế họ không còn sợ hãi nó nữa. Họ đã sống một cuộc đời trọn vẹn và đón nhận mỗi ngày mới như một cơ hội cho những trải nghiệm mới.

Trong cuốn sách này, Levitin đưa ra các nghiên cứu khoa học gần nhất về sự lão hóa cũng như chia sẻ câu chuyện thực tế về những người đã trải qua quá trình này. Bằng nghiên cứu sâu sắc cả về khoa học lẫn tâm lý, ông đưa ra các phương pháp cụ thể để ta có thể tận dụng tối đa khả năng của mình khi lớn tuổi.

Tuổi già rực rỡkhông phải là một cuốn sách chia sẻ bí quyết giúp sống lâu hơn mà là một hành trình sâu sắc và ý nghĩa nhằm khám phá cách để chúng ta có thể tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn nhất.

Người đàn ông giấu tên để lại phong bì tiền kèm lá thư ở tiệm sách rồi biến mấtHÀN QUỐC - Một người đàn ông đã trộm sách và đồ dùng học tập ở cửa hàng Kyobo khi còn là học sinh. Nhiều năm sau, người này đã tới đây, để lại phong bì đựng 1 triệu won kèm lá thư." alt="Tận hưởng tuổi già rực rỡ" width="90" height="59"/>

Tận hưởng tuổi già rực rỡ

Ca sĩ Tấn Minh: Đừng dùng lý trí để nghe nhạc...

- Là nam ca sĩ duy nhất đứng chung sân khấu cùng Ngọc Anh 3A, Thanh Lam, Trần Thu Hà trong liveshow Phú Quang - Đỗ Bảo, anh có bị áp lực?

Tôi không thấy áp lực mà háo hức, hưng phấn bởi sắp được đắm chìm vào không gian âm nhạc thú vị của hai nhạc sĩ tôi yêu mến. 

Phú Quang và Đỗ Bảo đều viết thanh âm từ cảm xúc

- Nhạc sĩ Hồng Kiên từng nói Tấn Minh là nam ca sĩ hát nhạc Phú Quang hay nhất. Anh thấy nhận xét này thế nào?

Tôi không dám nhận hát hay nhất nhưng là một trong không nhiều ca sĩ gắn bó nhất với nhạc Phú Quang. Để gắn bó được với Phú Quang, tôi phải chuyển tải được những câu chuyện đời, cảm xúc và nhiều thứ khác trong âm nhạc của ông. Suốt 20 năm, tôi đều có mặt trong các chương trình âm nhạc lớn nhỏ của Phú Quang và cũng là một trong những người luôn gánh vác trách nhiệm, sứ mệnh trong chương trình của ông.

Hơn 10 năm nay, tôi đều được nghe đầu tiên và thu demo những bài hát nhạc sĩ Phú Quang mới viết. Sau đó, có thể tôi hát tiếp, hoặc là ca sĩ khác. Nhạc sĩ Phú Quang vô cùng khó tính nhưng gần như tin tưởng tôi tuyệt đối những năm vừa qua. Ông không cần tới phòng thu để nghe tôi hát mà chỉ gửi bài, trao đổi đôi chút rồi tôi thu âm, cơ bản 99% là ông hài lòng. 

Ngoài việc hát hay, tôi nghĩ mình hiểu Phú Quang và hiểu ông muốn làm gì trong âm nhạc lẫn đời sống. Tôi có thể chia sẻ với ông cả ngày không hết chuyện. Chính vì sự hiểu đó, tôi truyền tải được câu chuyện âm nhạc của Phú Quang vừa đủ, tạo niềm tin đối với nhạc sĩ khi trao đứa con tinh thần cho mình.

- Anh hiểu âm nhạc của Phú Quang thế nào?

Có những bài hát quốc tế, chúng ta nghe đâu hiểu hết được ca từ nhưng vẫn thấy hay. Bỏ qua tất cả kỹ thuật thanh nhạc… chúng ta chỉ hoà mình vào giai điệu của tác phẩm, dù được viết bằng bất cứ ngôn ngữ nào, chỉ cần sự cảm nhận, rung động từ trái tim.

Qua nhiều năm tháng làm nghề, tôi nghĩ rằng, khi nghe nhạc, chúng ta hãy thả lỏng ra, đừng dùng lý trí để nghe. 

Tấn Minh gắn bó với nhạc sĩ Phú Quang cả trong âm nhạc lẫn đời sống.

- Không phải là người đầu tiên hát nhạc của Đỗ Bảo nhưng anh ấy từng chia sẻ, nếu không có Tấn Minh, không có Bức thư tình đầu tiên, mọi người không biết tới âm nhạc của Đỗ Bảo nhiều đến vậy...

Nhạc sĩ nói vậy có lẽ một phần ưu ái nhưng tôi tự tin có một phần, chiếm lĩnh một góc trong âm nhạc của Đỗ Bảo. Tôi không nói mình hát hay nhất nhưng cũng vì tình yêu với âm nhạc, giống như nhạc sĩ Phú Quang, tôi và nhạc sĩ Đỗ Bảo chia sẻ với nhau nhiều câu chuyện về âm nhạc và đời sống. 

Hà Trần là người hát nhạc của Đỗ Bảo trước, sau đó mới tới tôi. Hà Trần khai thác âm nhạc của Đỗ Bảo ở mảng khác, tôi ở một kiểu khác. Gần như các tác phẩm của Đỗ Bảo, tôi hát người nghe đều rất thích. 

Suốt quãng thời gian làm nghề, tôi hát nhiều tác phẩm của các nhạc sĩ như Dương Thụ, Phó Đức Phương… nhưng may mắn được gắn bó quá sâu với Đỗ Bảo và Phú Quang. Tôi tha hồ vùng vẫy, thậm chí là hết cuộc đời này, cũng không hết các tác phẩm của họ. 

- Ca sĩ rất khó tìm được nhạc sĩ phù hợp với phong cách âm nhạc, anh may mắn tìm được cả hai. Âm nhạc của họ có điểm gì chung khiến anh mê đắm?

Phú Quang và Đỗ Bảo có hai phong cách âm nhạc, góc nhìn khác nhau về đời sống cũng như tình yêu. Nhưng tựu chung, họ đều viết ra những thanh âm từ cảm xúc. Có thể, thế hệ của tôi là người đứng giữa, nên giao thoa được hai thế hệ, cảm nhận, trân trọng và yêu âm nhạc của họ.  

- Tự tin yêu và hiểu âm nhạc của họ nên anh đã chọn cách an toàn, gần như chỉ hát nhạc của họ?

An toàn là tính cách của tôi rồi (cười). Đây là sự lựa chọn từ ngày đầu tôi theo đuổi ca hát và kiên định với con đường mình đi. Tôi thích những gì êm ái, nhẹ nhàng, chân thật và đôi khi thiền một chút. Tôi không phù hợp với thứ màu mè. Thậm chí, nhiều người hỏi tại sao tôi không hát nhạc của các bạn Gen Z, tôi cũng có hát đấy nhưng chỉ là cuộc dạo chơi dù mọi người đón nhận nồng nhiệt. 

Hiện tại, âm nhạc của hai người này đang phù hợp với tôi. Cả cuộc đời này tôi cũng không truyền tải hết được câu chuyện âm nhạc của họ, vùng vẫy trong hai khoảng trời âm nhạc này là thoả mãn với tôi lắm rồi. Có thể, khán giả mong muốn tôi bay hơn nữa, vượt ra ngoài biên độ âm nhạc hơn nữa nhưng đấy là mong muốn của họ, không phải của tôi.

Để đánh giá một con người, hãy nghe cách họ hát

- Âm nhạc của Đỗ Bảo, Phú Quang ảnh hưởng như thế nào tới con người của Tấn Minh, trên sân khấu và ngoài đời?

Âm nhạc của hai nhạc sĩ làm tôi vững vàng hơn trong sự nghiệp, thậm chí vững vàng tên tuổi trong lòng công chúng. Đó là trái ngọt tôi nhận được khi yêu tác phẩm của họ.

Còn ảnh hưởng tới đời sống thì không rõ lắm vì tôi chưa từng nghĩ tới nó. Nhưng có một sự trùng hợp, sau khi hát Bức thư tình đầu tiêncủa Đỗ Bảo, thì tôi lấy vợ (cười).  

Tôi quan niệm, mình là người kể lại câu chuyện, tâm tư, tình cảm nung nấu chất chứa trong đứa con tinh thần của của nhạc sĩ. Nhạc sĩ sống như thế nào, nghĩ gì, trải nghiệm ra sao sẽ viết ra những tác phẩm như thế. Tất nhiên, ít nhiều các tác phẩm sẽ truyền cảm hứng cho cuộc sống gia đình của tôi bởi tôi cảm nhận được họ. 

- Phải như thế nào thì Tấn Minh mới là người được Phú Quang và Đỗ Bảo tin tưởng, coi như người bạn thân thiết, chuyện trò từ sáng tới tối về âm nhạc và đời sống. Tôi tò mò muốn anh nói về con người của mình?

Để đánh giá một con người, hãy nghe cách họ hát, đúng tới 80% đấy! Lúc đó, không ai có thể giấu mình được. Trong đời sống, ca sĩ có thể khéo léo giấu đi được nhưng trên sân khấu, tư duy và cảm xúc sẽ bộc lộ hết, và thật nhất trên sân khấu.

Tại sao có người truyền tải hết, có người không, có người thành công và có người không thành công với cùng một tác phẩm, đó là do tư duy, trình độ của họ.

Đi xem một chương trình, nhìn ca sĩ hát trên sân khấu, nghe xong tôi đã đoán được 7 phần tính cách của họ rồi. Một người hời hợt, một người vô tư, vô tâm, hướng nội hay hướng ngoại đều bộc lộ hết qua tiếng hát, khi đứng độc lập trước hàng nghìn khán giả.

Thay vì nghe tôi chia sẻ về con người mình, hãy cảm nhận tác phẩm tôi hát để có câu trả lời chính xác nhất (cười).

"Mẹ" - Tấn Minh: 

Ngọc Anh 3A hội ngộ Tấn Minh, Thanh Lam, Hà Trần

Ngọc Anh 3A hội ngộ Tấn Minh, Thanh Lam, Hà Trần

Ngọc Anh 3A hội ngộ Tấn Minh, Thanh Lam, Hà Trần trong đêm nhạc Phú Quang - Đỗ Bảo." alt="Ca sĩ Tấn Minh: 'Tôi không phù hợp với những thứ màu mè'" width="90" height="59"/>

Ca sĩ Tấn Minh: 'Tôi không phù hợp với những thứ màu mè'